Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 632 - Chương 633: Đỗ Duy Báo Mộng?

Chương 633: Đỗ Duy báo mộng? Chương 633: Đỗ Duy báo mộng?

"Đừng mà hai đại ca da đen ơi, ai cũng là đàn ông, đàn ông tại sao lại gây khó dễ nhau?"

"Có chuyện gì cứ nói rõ ràng, đừng chạm vào tôi!"

"Đm! Nếu mày dám động vào tao, người bạn tốt của tao, Đỗ Duy nhất định sẽ báo thù cho tao. Anh ấy là sếp lớn trong giáo hội, bạn gái của anh ấy cũng rất giàu, chúng mày không chọc nổi đâu!"

Tom lải nhải không ngừng, vô cùng chán nản. Anh ta tự nhận bản thân vẫn là một người đàn ông tốt dù dính vào mọi thói xấu như ăn nhậu, gái điếm và cá độ.

Sao một người đàn ông tốt có thể bị đàn ông chơi?

Ai mà đỡ cho nổi!

Tuy nhiên, hai thằng da đen chịu không nổi màn lải nhải của Tom, chúng bèn đánh vào sau gáy của Tom, khiến Tom ngất đi ngay lập tức.

Cha Tony bên cạnh đang muốn cầu xin thương xót, nhìn thấy cảnh này lập tức ngậm miệng lại.

Sau đó, lão nịnh nọt: "Hai đại ca đừng lo, tôi cùng hai người, tôi sẽ không phản kháng."

Hai thằng da đen hừ lạnh, nhìn nhau, còng tay Cha Tony, sau đó lôi Tom bị đánh ngất vào một chiếc xe hơi.

Vị nhân vật lớn của Vodun không thể chờ đợi lâu hơn nữa. Y đích thân yêu cầu Cha Tony và Tom đến ngay giường của mình.

...

Vào lúc này, Tom hôn mê, rồi tiến vào mộng đẹp.

Mọi người đều mơ, nhưng nội dung của những giấc mơ không giống nhau. Nó phụ thuộc trải nghiệm khác nhau của mỗi người, nên sinh ra những giấc mơ không giống nhau.

Nhưng giấc mơ của Tom không bao giờ khiến ai thất vọng.

Anh ta chỉ mơ một loại giấc mơ. Trong giấc mơ của Tom, xa hoa truỵ lạc.

Ánh đèn neon hồng mờ ảo liên tục nhấp nháy.

Đâu đâu cũng có phụ nữ mặc bikini, hở mông lòi vú.

"Mười em lại đây, không đủ phải một trăm hot girl mới xoa dịu được trái tim bị tổn thương của tôi."

Trong mộng Tom trái bóp vú phải béo mông, cuộc sống thần tiên này chính là thiên đường nơi hạ giới.

Theo một nghĩa nào đó, cái này được gọi là trốn tránh thực tế.

Nhưng dù thế nào đi nữa, giấc mơ của Tom vẫn luôn khiến người khác phải mở rộng tầm mắt. Vì vậy, Freddy đã sinh ra mong muốn được sống sau khi nhìn thấy giấc mơ của Tom.

Tại thời điểm này, hai vị khách không mời đã xuất hiện trong giấc mơ của Tom.

Đỗ Duy mặc đồ đen, sắc mặt lạnh lùng. Freddy đi theo hắn, tuy rằng vẻ mặt vẫn rất nịnh nọt, nhưng ánh mắt vẫn là nhìn chằm chằm những cô em nóng bỏng kia.

Là một ác linh, Freddy đã chết từ hơn 20 năm trước, sống trên con phố Elm nghèo nàn và lạc hậu, chưa bao giờ nhìn thấy cô em nóng bỏng nào cả.

Một FA già đến lúc khi chết, sau khi chết cũng vậy. Mỗi khi bước vào giấc mơ của Tom, Freddy luôn được mở rộng tầm mắt, nơi này gần giống như một giấc mơ.

"Master, em có thể sống trong giấc mơ của Tom không?"

Freddy không kìm được hỏi.

Đỗ Duy lạnh lùng liếc nhìn nó, lạnh lùng nói: "Mày nghĩ thế nào?"

Freddie cười cười lắc đầu, không dám bắt chuyện.

Đỗ Duy hừ lạnh, không thèm nhìn đám đàn bà, hắn gạt họ ra và đi đến trước mặt Tom, người đang bị mắc kẹt trong đám xác thịt trần trụi.

"Quái! Người anh em, sao anh lại ở trong giấc mơ của tôi?"

Tom trông rất sốc khi nhìn thấy Đỗ Duy. Tuy nhiên, anh ta nhớ ra cũng đây không phải là lần đầu tiên, nên anh ta hét lên như thường lệ: “Mang cho tôi mười người đẹp châu Á, phải là những cô em có thân hình đẹp nhất.”

Ngay lập tức, rất nhiều mỹ nữ đi tới đá mắt quyến rũ với Đỗ Duy.

Đỗ Duy cau mày nói: "Freddy, dọn dẹp..."

Freddy sau lưng kính cẩn gật đầu: "Vâng! Master!"

Không ai thấy nó làm gì, trong nháy mắt, tất cả phụ nữ xung quanh đều biến mất. Cảnh trong mơ cũng đã trải qua những biến động cực lớn. Nó trực tiếp trở thành một phòng khám tư vấn tâm lý.

Tom thất thần ngồi trên ghế sô pha, đối diện với anh là Đỗ Duy và Freddy.

"Anh bạn, anh làm thế này không đúng rồi?"

"Tôi vất vả có được giấc mộng đẹp, anh lại lấy đi tất cả những cô em nóng bỏng, vậy chúng ta chơi với nhau chắc!"

Đỗ Duy đơ như phỗng, mạch suy nghĩ của hắn hoàn toàn bị Tom làm gián đoạn. Thậm chí còn có kích động muốn bùng nổ. Thay vào đó, Freddy ở bên cạnh háo hức muốn thử, ánh mắt lóe sáng.

Tại thời điểm này, Đỗ Duy thở dài, bình tĩnh nói: "Tom, hiện tại anh đang ở trong tình thế vô cùng nguy hiểm, nói cho tôi biết anh đang gặp rắc rối gì?"

Ngay khi nghe câu này, Tom đột nhiên biến sắc, như thể đang nghĩ đến điều gì đó, anh ta có vẻ đau khổ.

"Cmn không nói thì thôi, anh vừa nói thì tôi lập tức thấy buồn nôn."

"Đám Vodun ngu ngốc, tôi cứ tưởng rằng mình có thể chơi chết đám đàn bà cô đơn đó, sau đó trở thành một Vodun cấp cao, chinh phục toàn bộ Vodun, nhưng không ngờ rằng mọi chuyện chỉ mới đi được nửa đường, thì đã đứt gãy!"

"Còn bắt tôi xxx với ông già chết bầm sáu mươi tuổi nữa chứ."

"Buồn nôn..."

Đỗ Duy cũng thấy tởm.

Hắn nói thẳng: "Vậy anh không chạy được sao?"

Tom cay đắng nói: "Tôi muốn bỏ chạy nhưng súng và smartphone đã bị lấy mất. Nếu tôi không giấu ảnh trong quần lót thì ngay cả ảnh cũng đã bị lấy mất."

Nào có đứng bên sông mà giày không bị ướt. Lúc này, Đỗ Duy mới sâu sắc nhận ra chân lý này.

Thậm chí hắn còn nghĩ, mình luôn hãm hại ác linh, liệu sẽ có ngày ác linh toàn thế giới đoàn kết lại và tạo thành tai họa kinh hoàng nhất, sau đó giết hắn?

Rồi hắn đưa ra câu trả lời: điều này hoàn toàn không thể, bởi vì hắn sẽ không cho lũ ác linh bất kỳ cơ hội nào.

Sự cố Puton biến thành Khoá Quỷ lần trước suýt chút nữa đã khiến hắn tiêu đời, sau này tuyệt sẽ không bao giờ xảy ra sai lầm như thế này nữa.

Vì vậy Đỗ Duy nói với Tom: "Tôi còn tưởng rằng anh gặp nguy hiểm tính mạng, nhưng nếu chỉ có vậy thì tôi sẽ để cho Shadow tạo cơ hội, anh và Cha Tony nhân cơ hội chạy trốn."

Tom càu nhàu nói: "Nhưng chúng ta dường như đã bị đưa vào Vodun? Shadow là gì? Là thuộc hạ của anh sao?"

Đỗ Duy gật đầu đáp: "Đúng là thuộc hạ của tôi, nhưng là ma linh."

Tom hơi bối rối: "Cái gì? Ma linh?"

Đỗ Duy gật đầu: "Đúng vậy, chính là ma linh, ma linh rất kinh khủng."

Tom sửng sốt: "Vậy thuộc hạ của anh đều là ma linh? Anh sẽ không phải là trùm cuối trong phim chứ?"

"Người anh em, đừng làm tôi sợ!"

Ở bên Cha Tony đã lâu, Tom cũng được biết về phân chia đẳng cấp của ác linh và những Hunter.

Anh chưa bao giờ nghe nói về bất kỳ Hunter nào sử dụng ma linh làm thuộc hạ.

Nghĩ đến đây, mắt của Tom thay đổi khi anh ta nhìn Freddy.

Anh nhận thấy tay phải của đối phương có những móng vuốt rất sắc nhọn, trông vô cùng kinh khủng, da cũng đầy sẹo do bỏng lửa.

Ngay lập tức anh ta co rúm người vì sợ hãi. Freddy nở nụ cười thân thiện với anh: "Đừng sợ, anh Tom. Em ngưỡng mộ anh đã lâu, anh là thần tượng của em. Em sẽ không bao giờ làm tổn thương anh. À quên giới thiệu em là Freddy - ác linh ác mộng."

Mặt của Tom tái mét, chân của anh ta run rẩy, đáy quần thì ướt nhẹt.

Bình Luận (0)
Comment