Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 636 - Chương 637: Ngày Đau Thương

Chương 637: Ngày đau thương Chương 637: Ngày đau thương

Vẫn là căn phòng đó, lúc này Cha Tony và Tom đều nhắm chặt mắt.

Đầu của Tom đặt trên ngực của Cha Tony, trong khi Preson nằm dưới đáy quần của Cha Tony, cằm của lão tựa vào bụng của Cha Tony.

Cảnh tượng vô cùng kinh tởm.

Một lúc sau đột ngột cả ba người run rẩy, rồi mở mắt nhìn nhau. Sau đó thậm chí còn xấu hổ hơn.

"Mk!"

Tom nhìn khuôn mặt xấu xí, tiều tụy và đen nhẻm của Preson chỉ cách anh ta mười cm, khiến anh ta vô cùng kinh tởm.

"Biến đi!"

Tom ngay lập tức hét lên: "Presen! Mày tránh xa tao ra.''

Presen vội vàng đứng dậy và nói: "Em không cố ý, thưa ngài Tom!"

Cha Tony thì giãy giụa hét lên: "Mau thả chúng tôi ra, tháo cái còng chết tiệt này, Chúa ơi! Tôi chưa bao giờ phải chịu nỗi đau như thế này."

Presen hèn mọn, nịnh nọt nhìn hai người, nói: "Hai ngài xin chờ một chút, em đi mở còng ngay."

Vừa nói, lão vừa vội vàng sờ soạng treen người, sau đó quay đầu chạy về phía chiếc áo choàng vứt trên mặt đất.

"Tìm thấy rồi."

Cầm trong tay chùm chìa khóa, Presen không dám chậm trễ, vội mở còng cho Cha Tony và Tom.

Giờ lão đã bị Đỗ Duy tẩy não triệt để, sâu trong linh hồn chỉ còn lòng trung thành. Ngoài ra, thái độ đối với hai người bạn tốt của Đỗ Duy cũng thay đổi 180 độ.

Không dám đòi thông ass nữa.

Sau khi Cha Tony và Tom lấy lại được tự do, vẻ mặt có chút không vui.

“Vodun giáo khốn nạn, quá kinh tởm."

Cả hai vừa mở miệng là lập tức chửi thề.

Presen phụ họa: "Đúng, hai ngài nói quá đúng. Vodun là một lũ đại ngốc, buồn nôn đến mức ngày nào em cũng nôn không ngừng."

Tom hừ lạnh nói: "Cmm? Đừng lảm nhảm nữa, mau gạt một Hunter vào đây, tao muốn đưa tất cả chúng vào mộng, để người anh em tốt của tao tẩy não chúng."

Pres xấu hổ nói: "Nhưng những Hunter đó đang ở trung tâm của Vodun, canh giữ Đóa Hoa Không Tàn Phai. Với quyền hạn của em, trừ khi xảy ra thảm họa cực lớn trong Vodun, hoặc cuộc tế lễ được bắt đầu, nếu không thì em không thể nhìn thấy họ."

Tom coi đó là điều hiển nhiên: "Vậy thì hãy tạo ra thảm họa, mày không nghe những gì mà người anh em tốt của tao đã nói sao sao? Anh ấy muốn Vodun tuyệt diệt, còn chúng tôi sẽ làm y như vậy, mày hiểu chưa?"

Presen bối rối hỏi: "Vậy phải làm sao?"

Cha Tony bên cạnh chán ghét nói: "Còn có thể làm gì nữa, hạ độc, bỏ thuốc, dù sao cũng phải gây ra hỗn loạn, rồi nhân cơ hội ăn trộm đầu lâu."

Presen suy nghĩ một chút rồi nói: "Đầu của Ma Thần, à... cái đầu lâu, cái đầu lâu đó ở cũng chỗ với Đóa Hoa Không Tàn Phai, dù chúng ta muốn làm gì đi nữa cũng phải đi đến khu vực trung tâm."

Tom hừ lạnh nói: "Nói thừa, chúng ta đương nhiên phải qua đó, nhưng nơi đó có biết Hunter, làm sao có thể đưa hết bọn chúng vào trong mộng?"

"Hơn nữa người anh em tốt của tôi từng nói, bông hoa đó và cả cái đầu lâu đó có thể ảnh hưởng đến sức mạnh của anh ấy."

Presen buột miệng hỏi: "Vậy ý của ngài là?"

Tom tự đắc nói: "Ý của tao rất đơn giản, hoặc lừa những Hunter đó qua đây rồi tẩy não từng đứa một, hoặc chúng ta sẽ tạo ra hỗn loạn để chuyển hướng sự chú ý của đám Hunter."

"Dù sao thì người anh em tốt của tao nói rồi, thủ hạ ma linh của ảnh luôn ở trên người tao, nó có thể bảo vệ sự an toàn của chúng ta."

"Mày cứ mạnh dạn làm đi!"

Lời nói của Tom khiến Presen bị sốc.

Vodun không phải là một tổ chức tôn giáo đơn giản, hành động nông nổi thì sẽ chết người đấy.

Nhưng ở một khía cạnh nào đó, lời của Tom cũng không sai. Thủ đoạn càng đơn giản, thô bạo càng dễ gặt hái được hiệu quả bất ngờ, bởi vì những người tuân theo quy tắc và thích tính toán kỹ lưỡng sẽ vô cùng lúng túng trước hành vi không có quy tắc của đối thủ.

Thế là Presen nghiến răng, dứt khoát nói: "Em thật sự có một ý tưởng."

Tom hỏi: "Nói."

Cha Tony cũng vểnh tai lên, muốn nghe xem ông già GAY này có ý kiến gì.

Presen vừa cười vừa nói: "Ngài Tony vừa nói có thể bỏ thuốc hoặc hạ độc. Em có thể sai người lấy chút thuốc độc, rồi hạ độc hết tất cả người ở đây. Khi hỗn loạn diễn ra, chúng ta sẽ đến phòng cấm rồi thả mọi thứ trong đó ra ngoài."

"Chắc chắn lũ Hunter chắc chắn sẽ nháo nhào chạy ra giải quyết."

Cha Tony cau mày nói: "Căn phòng cấm, lúc tao ở giáo hội có nghe thứ bị giam ở trong đó đều là môi giới của ác linh đúng không?"

Là một linh mục, ông ta không thích hành vi này lắm, bởi vì nếu phát động môi giới của ác linh, thì ác linh sẽ tàn sát bừa bãi, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người chết.

Presen gật đầu đáp: "Đúng vậy, ngàn năm qua Vodun đã giam giữ rất nhiều môi giới của ác linh. Giờ thì căn phòng cấm đã bị bỏ hoang vì nó đang ở ranh giới có thể bùng nổ bất cứ lúc nào."

Tom sờ sờ cằm nói: "Phương pháp này rất tốt, nhưng nếu để ác linh thoát ra ngoài, lỡ chúng lại cô chúng ta là mục tiêu thì sao?"

Presen nói: "Đúng là vậy, nhưng ngài Tom, ngài có thể lôi chúng vào trong mộng của Master, chúng ta sẽ có thêm càng nhiều đồng liêu chết làm bia đỡ đạn."

Tom nheo mắt suy nghĩ rồi đáp: "Tao thấy được đấy."

Cha Tony nói: "Nhưng điều này quá nguy hiểm, sẽ có ít nhất vài trăm ác linh trong phòng cấm thoát ra ngoài, nếu bùng phát thì sẽ có rất nhiều người chết".

Ở bên cạnh, Presen thì thào: "Quanh đây toàn là giáo đồ của Vodun, còn có rất nhiều thằng gay già."

Nước da của Cha Tony lập tức sau khi nghe lời này, ông dứt khoát nói: "Được rồi, biện pháp này không có chút rủi ro, cứ quyết như vậy đi!"

Presen nghe vậy bèn vội vàng nói: "Vậy để em sai người chuẩn bị độc dược."

Tom âm trầm nói: "Mày sai người chuẩn bị chất độc mất bao lâu thời gian? Vodun giáo của này éo có đứa nào tốt, tao không tin mày không có hàng tồn."

Presen oan uổng nói: "Thưa ngài Tom, trong nhà của em có rất nhiều thuốc, nhưng toàn là thuốc gia tăng chức năng sinh lý dành cho nam, sao có thể hạ độc chúng bằng những loại thuốc này?"

Tom xua tay nói: "Tao nghĩ không sao cả! Dù sao sau khi ác linh được thả ra, tất cả chúng đều sẽ chết, chúng ta chỉ cần gây ra hỗn loạn, mấy thứ khác không cần quan tâm."

Đôi mắt hình tam giác của Presen trừng loạn. Cmn cái này sao gọi là hỗn loạn?

Nên gọi là dâm loạn mới đúng...

Nhưng Presen lại giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, ngay khi vừa nghĩ đến cảnh tượng đó, lão đã thấy toàn thân nóng bừng.

Dù sao thì anh em của chủ nhânh đã ra lệnh thì cứ tuân theo, hơn nữa cũng không ảnh hưởng đến tiến độ của kế hoạch.

Presen lục tung phòng tìm rất nhiều loại thuốc rồi lẻn ra ngoài. Là chủ tế, ông có rất nhiều không gian hoạt động trong Vodun.

Còn về Cha Tom và Tony, sau khi nhìn Presen rời đi bèn đưa mắt nhìn nhau.

Cha Tony lên tiếng trước: "Con định chơi xỏ lão ta à?"

Tom cười khẩy: "Đương nhiên, chỉ cần con nói câu nhìn vào mắt tôi thì lão ta sẽ đánh mất chính mình, và chính lão sẽ là người mở căn phòng cấm đó."

Cha Tony lại hỏi: "Nhưng chúng ta vẫn cần sự giúp đỡ, nếu không thì khó có thể tiếp cận Đoá Hoa Không Tàn Phai."

Tom cười âm hiểm: "Đừng lo, Đỗ Duy sẽ giúp chúng ta, con không tin người của Vodun, con chỉ tin Đỗ Duy."

Bình Luận (0)
Comment