Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 637 - Chương 638: Ác Quỷ Sống Lại

Chương 638: Ác quỷ sống lại Chương 638: Ác quỷ sống lại

Trong bóng tối gần đó, thấp thoáng một con mắt đỏ ngầu.

Shadow hoà vào trong bóng tối. Nó lang thang khắp Vodun.

Tất nhiên, nó có thể xuất hiện trước mặt Tom bất cứ lúc nào để đảm bảo an toàn cho Cha Tony và Tom.

Dù Đỗ Duy tin tưởng vào nhân phẩm của Tom và Cha Tony...

Ừm…

Dùng từ “Nhân phẩm” cho hai người này có vẻ hơi quá.

Nhưng năng lực của Tom và Cha Tony có hạn. Đỗ Duy cũng đâu thể để bọn họ thực sự mạo hiểm.

Ngay từ đầu hắn đã nói chỉ cần Cha Tony và Tom lấy đi đầu lâu của Minette, còn chuyện gây hỗn loạn, hoặc bất cứ điều gì khác chỉ để làm màu thôi.

Giờ dù Đỗ Duy không thể đi đến hiện thực, Shadow cũng cực kỳ suy yếu, nhưng hắn vẫn có thể thông qua đôi mắt của Shadow để quan sát mọi thứ trong Vodun.

Còn rất bí ẩn...

Toàn bộ tổng bộ Vodun là một chỉnh thể kiến trúc nội bộ kéo dài vài km.

Phong tục văn hóa ở nơi này khác với các quốc gia khác, cách đây nghìn năm trước thì khu trung tâm cũng là khu xây dựng sớm nhất, những khu còn lại đều xây xung quanh khu chính.

Một gã da đen đi trong hành lang, mặc quần áo trông giống như một đầu bếp, rảo bước về phía khu trung tâm.

Bóng tối vụt qua, loại người bình thường này không thể nhận ra chút khác thường nào.

Đi xa hơn một đoạn, trong một khúc quẹo nào đó có một cánh cổng hoen gỉ. Cánh cổng chạm trổ hoa văn ác quỷ. Bên trong cánh cổng có cơn gió âm u, lạnh lẽo thổi qua, nghe như có ai đó khóc thút thít, vù vù vù vù...

Có cùng góc nhìn nên Đỗ Duy đang ở trong mộng nhìn thấy tất cả những điều này. Cánh cổng đó không phải là cánh cửa của địa ngục. Đây là căn phòng cấm mà Presen đã nói.

Shadow không bước vào, bởi vì cánh cổng mang theo một luồng khí tức quái dị, tựa như mộng ảo, nếu như đi vào nhất định sẽ bị phát hiện. Bởi vì nó là một ma linh. Shadow lưu lại một lúc rồi lại biến mất. Khi nó xuất hiện trở lại, nó đã ở rất gần khu vực trung tâm.

Dưới góc nhìn của Đỗ Duy, mọi thứ xung quanh trở nên vô cùng kỳ dị. Đi bộ chưa đầy trăm mét phía trước là các tòa nhà ở khu trung tâm, nơi các Hunter đang ở.

Trên mặt đất có những khe rãnh được xây bằng đá và gạch, khoảng cách giữa chúng rộng chừng lòng bàn tay, hơi giống như cống thoát nước, nhưng khô cạn.

Có những vết lớn màu nâu đông cứng ở phía dưới.

Đó là máu...

Trong những khe rãnh này, máu tươi cuồn cuộn.

Đưa mắt nhìn về phía trước, đó là một màn sương máu, mông lung và mờ mịt, không cách nào nhìn thấy bên trong có thứ gì. Nhưng có những ảo tưởng hiện lên, như có như không, như thể nhìn thấy một bông hoa bán trong suốt.

Trong nháy mắt, hình ảnh một bông hoa được phản chiếu trong con mắt đỏ ngầu của Shadow.

Giây tiếp theo, Shadow run rẩy, con mắt cũng có dấu hiệu nhắm lại, nhưng nó hoàn toàn không có cái gọi là mí mắt, cũng không thể có chuyện nhắm mắt lại.

Đây là mối đe dọa của cái chết. Nhưng đúng lúc này, Shadow đột nhiên biến mất.

...

Trong mộng, Đỗ Duy che mắt phải của mình.

"Đoá Hoa Không Tàn Phai?"

"Nó rốt cuộc là cái quái gì!"

Giọng điệu của Đỗ Duy rất ảm đạm, sau khi thả tay ra, lòng bàn tay hắn đầy máu, đồng thời trong mắt phải cũng có một hình ảnh mơ hồ giống bông hoa.

Vừa nãy Shadow suýt nữa đã chết.

Đỗ Duy đã chịu đựng mối đe dọa chết chóc này thay nó.

Ác linh Đỗ Duy đã ngủ say, khi ác linh Đỗ Duy ở trên đảo hồ, con mắt cướp được của Ma Thần cũng là mắt phải.

Đỗ Duy có thể chống lại quá khứ.

Chỉ là muốn phát huy hết sức mạnh đó thì vẫn phải xuất hiện trong tư thế của ác linh Đỗ Duy, nếu dùng thân thể của Đỗ Duy, sẽ đối mặt với nguy hiểm sụp đổ.

Theo một nghĩa nào đó, nếu một ngày Đỗ Duy chết, ai đó gặp phải tồn tại của hắn sau khi chết, e rằng cũng sẽ hỏi hắn là thứ quỷ gì. Shadow không thể đến gần Đoá Hoa Không Tàn Phai. Thứ đó cho Đỗ Duy cảm giác bề ngoài thì đẹp đẽ, nhưng nội tâm nhưng cực kỳ hung ác, càng đến gần sẽ chết càng nhanh.

"Mọi thứ rắc rối hơn tôi nghĩ..."

"Tôi cần bình tĩnh, sự cố của Minette đã khiến cảm xúc của tôi dao động, cảm xúc chính là liều thuốc độc hủy diệt lý trí."

Đỗ Duy tự nhủ như vậy. Sát khí trong mắt dần dần bị lý trí thay thế. Giờ đây, những gì hắn có thể làm rất hạn chế, hắn thậm chí không thể xuất hiện trong thực tế, hầu hết lá bài tẩy của hắn đã bị phế phân nửa.

Chỉ có trí khôn mới có thể phá vỡ cục diện.

"Đoá Hoa Không Tàn Phai quá quỷ dị, tiếp xúc với nó không có lợi ích gì, nhưng sẽ gây ra rất nhiều phiền phức. Hơn nữa tôi không thể làm gì nó. Tất cả những gì tôi muốn là đầu lâu của Minette. Dù Vodun có chết sạch, đó cũng chỉ là trút giận, không thể thay đổi sự thật đã được an bài."

"Vậy tôi nên đổi cách suy nghĩ."

Đỗ Duy suy tư ở trong mộng. Bên cạnh có phong thư lơ lửng, Freddy ở bên cạnh đợi lệnh.

"Freddy, nếu tao muốn mày kéo mọi người trong Vodun vào mộng, và xây dựng một giấc mơ hoàn toàn đồng bộ với thực tế, mày có thể làm được không?"

Đỗ Duy nhìn Freddy. Hắn cần hiểu rõ sức mạnh hiện có của mình.

Freddy ngượng ngùng nói: "Em có thể kéo tất cả vào giấc mơ, nhưng chắc chắn sẽ bị phát hiện, bởi vì em không thể xây dựng một giấc mơ giống hệt thực tế, và lẫn lộn hiện thực."

Đỗ Duy gật đầu: "Ra vậy."

Phong thư bên cạnh rất tò mò.

[Chủ nhân, hình như ngài định buông tha Vodun?】

Đỗ Duy bình tĩnh nói: "Không sai, tao định để cho bọn họ vĩnh viễn sống trong mộng, cũng có thể để bọn họ khoác giáp thành thần trong mộng, nhưng ở hiện tại không thích hợp."

Sau đó, Đỗ Duy nói: "Tom và Cha Tony có thể giúp tao lấy đầu lâu của Minette, nhưng tao không muốn họ vào khu vực trung tâm của Vodun."

"Tao cần một số vật tư tiêu hao để giúp tao mang ra ngoài. Người bình thường không làm được, cũng không có năng lực đó, chỉ có Hunter của Vodun mới có thể."

"Vì vậy, tao đồng ý với kế hoạch tạo ra hỗn loạn của Tom, nhưng phần sau phải sửa đổi một chút. Kẻ động vào đầu lâu là Hunter, không phải bạn của tao."

Khi Đỗ Duy nói ra lời này, máu chảy trong mắt phải cũng đã đông lại, Đoá Hoa Không Tàn Phai mờ ảo trong mắt cũng dần biến mất.

Điều này giống như một lời nguyền. Cũng may hắn không trực tiếp đối mặt, nếu không Đỗ Duy đã có thêm kẻ thù.

...

Vào lúc này ở trong hiện thực, hỗn loạn đã xảy ra trong Vodun. Nhiều người phát điên, hai mắt đỏ hoe nhìn giáo hữu, hơi thở gấp gáp.

Presen, Tom và Cha Tony đã lợi dụng tình thế hỗn loạn để đi đến căn phòng cấm. Bọn họ đứng ở trước cửa, nhìn hoa văn ác quỷ khắc trên cửa, cảm thấy hơi sợ.

Presen nói trước: "Thưa ngài Tom, tôi đã thông báo cho những người Hunter, họ nói có một tồn tại quỷ dị trong Vodun, họ không có thời gian để xử lý những người bị bỏ thuốc."

Tom gật đầu lia lịa: "Trong trường hợp này, hãy mở căn phòng cấm, và thả tất cả ác linh trong đó ra, để Vodun hoàn toàn rối tung."

Presen cung kính nói: "Dạ, vậy em sẽ gọi người qua ngay. Ngài sẽ đưa hắn vào trong mộng của Master rồi để hắn mở cửa."

Nghe vậy, Tom và Cha Tony bèn cười đểu.

"Không cần gọi cho ai khác, mày cứ làm đi."

Presen tái mặt: "Ý của ngài là sao? Em là thủ hạ trung thành nhất của Master."

Tom khinh bỉ nói: "Mày là thằng gay chết tiệt, mày mà xứng là thuộc hạ của người bạn tốt của tao hả? Anh ấy là trai thẳng, sao có thể chấp nhận một người như mày làm thuộc hạ? Mày nghĩ mình đang sống trong mộng hả?"

Cha Tony xua tay: "Làm đi Tom, đừng đôi co làm gì."

Tom ngay lập tức mỉm cười với Presen: "Hãy nhìn vào mắt tôi."

Presen muốn nhắm mắt lại, nhưng khi nghe thấy điều này, lão đã đánh mất bản thân. Tom không hiểu ý gì tâm lý ám thị nhưng Đỗ Duy đã chuẩn bị mọi thứ hết rồi.

Ngay sau đó, Presen vô hồn đi về phía cánh cửa, Tom và Cha Tony thấy vậy, bèn vội vã đến một nơi vắng vẻ để quan sát.

Bình Luận (0)
Comment