Toàn bộ Vodun đã trở thành mớ hỗn độn.
Dưới tác dụng của thuốc, nam và nữ bắt đầu một tiệc thác loạn. Khắp nơi đều nồng nặc mùi dâm dục.
Nhưng khi Presen lạnh lùng mở cánh cửa đang đóng kín, một luồng gió lạnh từ bên trong thổi ra. Màn sương đen cuồn cuộn tuôn ra như khói củi.
Có những tiếng la hét và than khóc. Từng khuôn mặt người dính vào sau cánh cửa, mắt họ mở to, chen chúc nhau, trông rất đáng sợ, những khuôn mặt đó đang nhìn chằm chằm Presen.
Presen vô hồn nhìn chằm chằm vào những ma quỷ đó.
Thời gian dường như bị đình chỉ, nhưng ngay sau đó tất cả các gương mặt đều lên lao về phía Presen, khi xuyên qua người lão thì máu thịt đã biến mất chỉ còn lại một bộ xương.
Nhưng điều này vẫn chưa kết thúc...
"Hee hee hee……"
Trông như một cô gái trẻ đang cười, nhưng lại không thấy người, tiếng cười càng lúc càng xa.
Xoẹt...
Cứ như một loại móng vuốt sắc nhọn nào đó, cứa ngang qua bức tường, tạo ra những âm thanh chói tai, không thể chịu nổi.
Rẹt...
Cánh cửa phòng cấm đang đóng hoàn toàn bị đẩy ra.
Sau đó, bèn thấy một thi thể cháy xém, hình như chết do lửa thiêu chui ra khỏi đó. Xác chết gần như không còn hình người. Nhưng khi đi đến trước bộ xương của Presen, nó đột ngột ngoác rộng miệng, để lộ hàm răng trắng nhởn. Miệng của nó ngày càng mở rộng, rồi ngoạm nguyên đầu của bộ xương chỉ trong một nhát cắn. Nó vừa nhai ngấu nghiến, vừa đi từng bước về hướng Tom và Cha Tony đã chuồn.
...
Vodun không phải là một tổ chức tôn giáo chuyên chống lại ác linh.
Tuy nhiên, tất cả các môi giới ác linh đã bị giam cầm hàng nghìn năm đều vô cùng đáng sợ. Giờ Vodun đã biến thành địa ngục trần gian. Những tín đồ Vodun vẫn chìm trong dục vọng của mình thậm chí còn không kịp phản ứng đã lần lượt chết trong tay ác linh.
Những cái đầu bị vặn đứt. Một số tự bốc cháy không thể giải thích. Những người khác bị lơ lửng trên không, mất dấu hiệu sinh tồn. Còn về 10 vị chủ tế, oh no... giờ chỉ còn lại 9 vị.
Bởi vì Presen đã tiêu đời.
"Hãy thông báo cho những ngài Hunter rằng Vodun đã xảy ra hỗn loạn, tất cả ác linh trong phòng cấm đã chạy thoát. Nếu họ không hành động, Vodun sẽ tiêu tùng!"
"Nhanh lên……"
"Chúa ơi, cứu chúng tôi..."
Một số người đang nghĩ cách, một số đang cầu nguyện. Nhưng họ đã không phát hiện ra trong thảm họa này đã xuất hiện một thợ săn mới.
Shadow đang âm thầm cầm con dao nhỏ.
- Phập...
Con dao mổ tà linh bị gãy đâm vào trái tim của một giáo đồ Vodun đang cố gắng trốn thoát, khi nó được rút ra, Shadow đã lao thẳng tới mục tiêu tiếp theo.
Đỗ Duy đã cho phép nó thoả sức giết chóc.
Tuy hiện giờ Shadow là ma linh, nhưng thực lực kém xa trước nhiều, không còn hữu dụng nữa. Vì vậy, cần nhanh chóng phục hồi sức mạnh. Giết chóc là cách tốt nhất để nó trở nên mạnh mẽ hơn.
Bên chỗ Tom và Cha Tony tạm thời không có nguy hiểm, khoảng thời gian này là thời điểm Shadow mặc sức tàn sát.
Liên trảm hơn mười giáo đồ Vodoo, cơ thể của Shadow có dấu hiệu hồi phục rõ rệt. Vốn dĩ, ngoại trừ một con mắt, những phần cơ thể của nó chỉ có đường nét mờ ảo, nhưng giờ đang tràn ngập bởi hắc khí. Con mắt còn lại cũng đang chuẩn bị mọc ra.
Tại thời điểm này…
"Hee hee hee……"
Tiếng cười hồn nhiên bỗng vang lên.
Shadow đưa mắt nhìn về nơi phát ra tiếng cười, nó nhìn thấy một cô gái nhỏ mặc váy tầng xuất hiện trước mặt nó. Làn da của cô bé rất trắng, trắng đến chói mắt, đôi mắt to tròn vô cùng dễ thương. Nhưng có ác ý mạnh mẽ, quấn quanh đối phương. Cô bé gần như có thể được coi là một ma linh. Giữa Shadow và đối phương có hai giáo đồ đang gào thét, họ hết nhìn Shadow, lại quay đầu nhìn cô bé.
"Đừng... đừng giết chúng tôi."
"Đừng... đừng giết chúng tôi."
Cả Shadow và cô gái nhỏ đều không nhúc nhích. Mục tiêu của họ là như nhau. Chuyện này khá giống với lần đầu tiên Đỗ Duy đụng độ Shadow, nhiều ác linh nhắm vào cùng một mục tiêu, không ai muốn để mục tiêu chết trong tay đối phương.
Những tràng cười vang lên không ngớt. Hơn nữa ngày càng chói tai, cứ như vang lên từ trong não, bịt tai cũng vẫn nghe. Cô bé đi một đôi giày da, tinh nghịch nhảy chân giáo về phía hai giáo đồ Vodun. Mà Shadow dường như bị hạn chế, chỉ đứng nguyên tại chỗ.
Trong con mắt còn lại duy nhất vằn vện tơ máu có vẻ mù mịt.
Cô bé bước đến gần Vodun, nghiêng đầu nhìn chằm chằm hai người, hai người này sợ đến mức tè ra quần, gục xuống quỳ trên mặt đất, cầu xin sự thương xót.
"Tha cho chúng tôi."
"Đừng giết tôi... Đừng giết tôi..."
Cô bé quay lưng về phía hai người, từ sau làn tóc xõa ra có thể nhìn thấy một khuôn mặt gớm ghiếc, ngũ quan không cân đối, tất cả đều tập trung lại một chỗ, dễ thấy nhất chính là cái miệnh há mộng chiếm gần hết khuôn mặt.
Tiếng cười hihi haha ngây thơ đã phát ra từ miệng này. Cả hai giáo đồ đều sợ đến mức ngã quỵ.
Nhưng đúng lúc này, con dao mổ tà linh trực tiếp đâm vào thân thể của hai người, Shadow nghiêng đầu rút dao mổ ra.
Con mắt đang ấp ủ kia đột nhiên mở ra, chỉ nhỏ hơn một chút so với lúc trước.
Ngay vào lúc này, hơi thở toả ra toát ra từ Shadow càng đáng sợ hơn.
Cô bé dường như đã phát hiện ra sự khủng khiếp của Shadow, trực tiếp biến mất không chút dấu vết. Nhưng Shadow lại đâm thẳng vào không trung. Lưỡi dao quỷ dị đâm xuyên qua đầu của cô bé, ra tận phía sau đầu của cô.
Ngay sau đó Shadow chỉ làm một việc. Nó dường như nhớ lại điều gì đó, vô thức vặn đầu của cô bé xuống. Đồng thời, sau một thời gian dài cánh cửa trong cơ thể phát ra tiếng mở cửa. Shadow ném thẳng cái đầu vào.
- Roẹt roẹt...
Âm thanh dao đâm cắt da thịt vang lên.
Đôi mắt đỏ ngầu của Shadow nhìn về phía trước, sau đó nó nhìn thấy một người đàn ông béo trông giống như một nhà quý tộc cổ đại, tay cầm một con dao làm bếp rất lớn. Nó cũng là một ác linh cực kỳ đáng sợ...
Shadow cúi đầu xuống, nhìn tay cầm con dao mổ tà linh, tay còn lại thì trống rỗng.
...
Tiếng bước chân nặng trĩu.
Cha Tom và Tony đang điên cuồng bỏ chạy.
"Quái! Chúng ta đùa quá lố rồi? Khắp nơi đều có ác linh!"
"Kết thúc rồi, kết thúc rồi, chúng ta nhất định phải chết ở chỗ này."
Tom và Cha Tony đang chạy trối chết trong Vodun, đằng sau họ là một xác chết cháy xém không nhanh không chậm bám theo. Tuy tốc độ không nhanh, nhưng hai người chạy mãi vẫn không thoát được.
Tom không dám quay đầu lại, nhưng anh ta điên cuồng hét lên: "Người anh em, giúp tôi với..."
Cha Tony cũng bật khóc: "Đỗ Duy, anh mau lại đây cứu tôi, thuộc hả ác linh của anh ở đâu? Help..."
Cha Tony thể lực kém, ông ấy nhanh chóng bị tụt lại phía sau.
Tom thấy vậy thì cực kỳ tức giận: "Khốn nạn, chạy nhanh lên..."
Cha Tony thở hổn hển: "Cha... Cha chạy không thểnổi
Tom nghiến răng, lặng lẽ lùi lại một bước, đẩy Cha Tony vào sau ngõ hẻm.
Sau đó Tom quay lại và giơ ngón tay thối lên với cái xác cháy xém.