Khi phím được nhấn và nốt nhạc đầu tiên vang lên. Bài hát ru đã tấu lên khúc dạo đầu rồi.
Bài hát ru của Ryan Hamel rất có ích vào lúc này. Đàn piano do Ryan làm, bản nhạc cũng do y sáng tác. Phải nói rằng khó có thể tưởng tượng được rằng thiên tài mà cuộc đời trôi qua như một ngôi sao băng lại có liên hệ sâu sắc đến vậy với Ryan.
Đầu ngón tay của Đỗ Duy như đang nhảy múa, không ngừng đàn bài hát ru ngủ.
Freddy đứng ở bên cạnh như một người hầu.
Bóng ma lớn lan tràn như thác đổ từ Shadow đang điên cuồng khuếch tán. Bất cứ nơi nào bài hát có thể lan truyền, ở đó có sức mạnh của Shadow. Nó là một ma linh, nhưng đã từ lâu Shadow không thrt phát huy hết sức mạnh của ma linh, hoặc sức mạnh chiến đấu mà nó biểu hiện không tương xứng với năng lực thật sự của nó.
Đó là bởi vì các đối thủ hơi quá mạnh so với nó. Nhưng giờ ở Vodun, Shadow cuối cùng cũng có một nơi để thể hiện. Nhìn vào lịch sử phát triển của Shadow, các tà giáo đã đóng vai trò rất lớn. Trước là Vidar hay giờ là Vodun.
Nếu không có chúng, Shadow khó có thể trở thành một ma linh như bây giờ, cũng không thể trở thành bia đỡ đạn cho Đỗ Duy.
Vào lúc này trong Vodun, những giáo đồ còn sống đều nghe thấy tiếng hát ru. Tất cả đều trông vô hồn, hoàn toàn bối rối không biết chuyện gì đang xảy ra bên trong Vodun.
Đầu tiên, tất cả mọi người đều bị bỏ thuốc kích dục, rồi bắt đầu party thác loạn.
Sau đó là ác linh tàn sát bừa bãi, rất nhiều người đã chết. Sau đó, ác linh lần lượt bị một bóng đen cầm hai con dao tàn sát, những người này chưa kịp phấn khích sau khi được sống sót thì lại nghe thấy bài hát ru kỳ lạ đó.
Âm thanh đầy ma lực. Vừa nghe, trong đầu hiện lên một tia mộng ảo, vô cùng buồn ngủ, họ ảo giác mình nhìn thấy một đôi mắt lạnh.
Sau đó, tất cả dường như đều biến thành một vòng xoáy. Tất cả các Vodun lần lượt ngã xuống đất rồi chìm vào giấc ngủ say.
Chỉ có những Hunter không bị ảnh hưởng, bởi vì họ đang ở trung tâm của Vodun.
Hunter lúc nãy ra ngoài để giải quyết rắc rối, những người còn lại đều tin rằng chỉ cần 1 Hunter là đủ để giải quyết mọi rắc rối. Vì họ mạnh mẽ hơn với những Hunter ở ngoài kia, bởi tất cả đều là tín đồ của Đoá Hoa Không Tàn Phai. Marcus là người mạnh nhất trong số những Hunter của Vodun và là người sống lâu nhất.
"Người của ta đã xảy ra chuyện."
Ở khu vực trung tâm nhất của Vodun, Marcus từ dưới đất ngồi dậy, nhìn đóa hoa khổng lồ cao 2m trước mặt, giọng điệu cực kỳ lạnh lùng.
Đóa hoa trông rất trong suốt, tựa như ảo mộng. Nhưng ở dưới hoa, tức là trong bồn hoa trông rất kinh khủng, bởi vì bồn hoa không có đất, mà chỉ có máu.
Máu tươi chảy òng ọc sôi sục, cứ như một sinh vật sống. Nhưng màu máu lại khá ảm đạm, như thể được hòa lẫn với nước, mơ hồ có thể nhìn thấy bộ rễ của bông hoa khổng lồ này hình như đang trùm lên một thứ gì đó tròn trịa.
Trông giống như đầu người, nhưng chỉ còn trơ xương, không thể phân biệt là nam hay nữ.
Hoa đương nhiên là Đoá Hoa Không Tàn Phai, còn đầu lâu là đầu của Minette.
Toàn bộ hộp sọ đầy vết nứt, nhưng vẫn chưa hoàn toàn nứt ra khe hở, khiến cho những chiếc rễ con không thể xuyên qua.
Lúc này, những Hunter khác nghe Marcus nói, chỉ lạnh lùng nói: "Gần đây không có Hunter khác, chúng ta đã thăm dò rồi, chẳng lẽ là tồn tại đã từng đụng độ với Đoá Hoa Không Tàn Phai?"
"Nó có vẻ là một ma linh, nhưng hình như có liên quan gì đó đến Đoá Hoa Không Tàn Phai. Đó là cái gì?"
Marcus lạnh lùng nói: "Bất kể là thứ gì cũng cứ tiêu diệt. Ta có thể cảm nhận được khát vọng của Đoá Hoa Không Tàn Phai đối với thứ đó, chúng ta không có lựa chọn."
Những Hunter kia gật đầu đáp: "Chúng ta không còn được coi là con người nữa. Sau khi bước lên con đường này, chúng ta sẽ không còn quyền lựa chọn. Nhưng sau thời gian này, có lẽ Đoá Hoa Không Tàn Phai sẽ đồng hóa hoàn toàn chúng ta. Lúc đó... "
Marcus lạnh lùng nói: "Đừng nói nữa, lưu lại một người ở đây, còn những người khác theo ta. Ta có thể cảm thấy tồn tại đó đang ở trong Vodun, dường như chỗ nào cũng có bóng dáng của nó."
"Buck, anh ở lại."
Sau khi ra lệnh, Marcus đưa những người khác đi mà không nói một lời. Những người này mặc quần áo rộng thùng thình, che đi hình dạng của mình. Họ vốn không muốn đi ra ngoài, nhưng hiện tại Đoá Hoa Không Tàn Phai khát vọng có được thứ kia, Marcus và những người khác không dám vi phạm ý muốn của nó.
Chỉ có người được gọi là Buck ở lại. Anh ta nhìn Marcus và những người khác rời đi, một lúc lâu sau, khuôn mặt anh trở nên bực bội và tức giận. Vừa quay đầu lại nhìn vũng máu dần trở nên trong suốt, Buck tê dại duỗi tay ra.
- Rẹt...
Cổ tay tự động nứt ra, máu không ngừng chảy.
Nhắc tới cũng kỳ, máu của một người không nhiều, nhưng sau khi máu của anh ta thấm vào trong vũng máu, vũng máu trong suốt lập tức bị nhiễm đỏ, lập tức trở nên sềnh sệch.
Một lúc sau, cổ tay của Buck lành lại, anh ta thì thầm: "Xin chờ thêm một lát nữa, Marcus và những người khác sẽ sớm mang lại tồn tại mà ngài khao khát."
Đây là một phương pháp hiến tế, một cách để làm dịu Đoá Hoa Không Tàn Phai.
Đoá Hoa Không Tàn Phai không phải là thứ tương tự như Máu của Jesus trong Vodun, mà chính xác là phần đầu của Minette được bao phủ dưới bộ rễ của bông hoa.
Gần hai trăm năm trước, Vodun đã lấy được đầu của Minette, vào thời điểm đó, tất cả đều nghĩ đó là vật của Ma Thần, nên đều muốn đánh cắp sức mạnh của nó.
Con người là như vậy, không bao giờ có thể hài lòng với hiện trạng. Dù có được mọi thứ vẫn không ngừng tham vọng có được nhiều hơn. Nhưng Vodun đã sử dụng nhiều phương pháp vẫn không đạt được mục đích, vì vậy họ phải thay đổi một phương pháp, rồi nhận được câu trả lời từ tấm bia đá.
Sợ hãi là niềm tin, còn tín ngưỡng nguyên thủy đại diện cho sự sợ hãi.
Toàn bộ tôn giáo Vodun đều lựa chọn dấn thân vào con đường này, các lãnh đạo Vodun thế hệ trước đã nói dối như cuội, lừa đảo mọi người, thúc giục sinh ra Đoá Hoa Không Tàn Phai vốn không tồn tại.
Họ tin vào sự tồn tại của thứ này. Chỉ vài trăm người, sự tôn thờ và sợ hãi của hàng ngàn người là vô nghĩa, nhưng không thể kìm được lượng lớn người theo Vodun, toàn bộ người da đen trên Tây Ghana đều là tín đồ của Vodun. Nhiều người sức mạnh lớn, câu này lúc nào cũng hữu dụng. Nhưng quá trình không hề đẹp, kết quả lại rất khủng khiếp.
Đoá Hoa Không Tàn Phai bén rễ trên đầu Ma Thần, hấp thu máu thịt của đầu lâu, xóa sạch thần thức, nhưng cũng càng ngày càng quái dị. Toàn bộ giáo đồ của Vodun ít nhiều đều bị nó ảnh hưởng.
Tuy những người này là người sống, nhưng linh hồn họ từ lâu đã trở thành một phần của Đoá Hoa Không Tàn Phai.
Thật lố bịch, tín ngưỡng của Vodun là thờ cúng tổ tiên, họ tin rằng sau khi chết linh hồn sẽ trở về với sự ôm ấp của tổ tiên, nhưng kết quả là sau khi chết đều trở thành phân bón cho Đoá Hoa Không Tàn Phai.