Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 646 - Chương 647: Quân Đoàn Ác Linh Có Thêm 1 Viên Đại Tướng

Chương 647: Quân đoàn ác linh có thêm 1 viên đại tướng Chương 647: Quân đoàn ác linh có thêm 1 viên đại tướng

Bóng của Đoá Hoa Không Tàn Phai đang tràn ngập. Các xúc tu đang điên cuồng mọc ra.

Nhưng Đỗ Duy chỉ dửng dưng quan sát, hắn vừa hút thuốc vừa nghĩ một việc. Đó là tại sao Đoá Hoa Không Tàn Phai cứ muốn giết mình cho bằng được. Chẳng lẽ hắn thật sự trở thành công địch của ác linh, kẻ thù của tất cả Ma Thần, nên những tồn tại quỷ dị trên thế giới muốn đoàn kết lại để giết chết hắn?

Điều mà Đỗ Duy có thể chắc chắn là Đoá Hoa Không Tàn Phai này không phải là Ma Thần.

Hơn nữa hắn chưa từng kết thù với nó. Suy ra sâu hơn, tức là trong cơ thể hắn phải có thứ gì đó thu hút đối phương.

"Là cái gì chứ?"

"Linh hồn của tôi? Hay liên quan đến Minette?"

Đỗ Duy dường như đang hỏi Đoá Hoa Không Tàn Phai đang dần ăn mòn mộng của hắn, cũng như đang hỏi chính mình. Đột ngột một điều kỳ lạ lóe lên trong mắt của hắn.

Chiếc mặt nạ trắng toát xuất hiện trên tay hắn.

Trong nháy mắt, Đoá Hoa Không Tàn Phai tạm dừng lại. Sau đó, giống như một con cá mập ngửi thấy mùi máu tanh, cũng không để ý đang ở trong mơ, trực tiếp lao thẳng về phía Đỗ Duy.

Đồng thời một ác ý cực kỳ tham lam, cực độ khát vọng cũng đã hoàn toàn khóa chặt Đỗ Duy. Nói một cách chính xác, là tấm mặt nạ. Đỗ Duy hơi khó chịu, nhưng sắc mặt lại rất kỳ quái.

"Mày muốn mặt nạ của tao sao?"

Trong mặt nạ là ác linh Đỗ Duy, mặt khác của hắn đang đồng hóa 18 trong 72 Ma Thần của Solomon.

Sau đó Đỗ Duy mỉm cười: "Đừng nôn nóng, tao đã đoán ra mày là thứ gì."

Rốt cuộc, hắn tiện tay ném chiếc mặt nạ đi, nó lập tức chìm xuống mặt đất là những ô đen trắng.

Ngay sau khi Đoá Hoa Không Tàn Phai mất đi mục tiêu, nó hoàn toàn tức giận. Tuy nhiên, cơn giận dữ của nó chẳng có tác dụng gì. Ngược lại, ánh mắt của Đỗ Duy càng trở nên nguy hiểm, có một chút ngạc nhiên, khao khát, và thậm chí là tham lam trong mắt hắn.

Giống như nhìn thấy một kho báu quý hiếm nào đó.

"Mày trưởng thành từ cái đầu của Minette, người phụ nữ đó khoác giáp thành thần 5 lần. Cô ấy cũng có thể được gọi là Ma Linh."

"Và giờ mày muốn lấy mặt nạ của tao, đó là bởi vì mày muốn ăn sức mạnh của Ma Thần, đúng không?"

Đỗ Duy thực sự kinh ngạc. Đoá Hoa Không Tàn Phai tuyệt đối không thể chết. Giữ lại nó, phát triển nó, biết đâu nó có thể giúp ích cho hắn rất nhiều.

Hắn không muốn chiến đấu và đối mặt với Ma Thần một mình.

Mà Đoá Hoa Không Tàn Phai thì sắp tức điên rồi, nó không có trí tuệ, chỉ có bản năng, sau khi chiếc mặt nạ biến mất, nó trở nên vô cùng cáu kỉnh và điên cuồng.

Giấc mộng dần tan vỡ. Những tòa nhà hoang tàn đó đều tan thành nhiều mảnh, dần dần bị bóng tối nuốt chửng. Nhưng Đỗ Duy không hề quan tâm, hắn nhìn Đoá Hoa Không Tàn Phai cứ như nhìn một đứa trẻ, đồng thời vì mộng cảnh vỡ tan mà thân thể hắn cũng dần mờ mịt. Nhưng hắn lại nói: "Đừng sợ, tao sẽ không nhốt mày mãi trong mộng, đợi đến thời cơ thích hợp tao sẽ cho mày ra ngoài, và mày sẽ là trợ thủ đáng tin cậy nhất của tao."

"Nhưng không chỉ đáng tin cậy, tao cần mày biết nghe lời. Trong giấc mơ của tao, mày sẽ không nhận được bất kỳ chất dinh dưỡng nào, một bông hoa dù đẹp đến đâu cũng sẽ dần khô héo."

"Tao sẽ không để mày khô héo, nhưng cũng không muốn mày quá mạnh."

Nói xong, Khi Đỗ Duy cùng mộng cạnh vỡ tan, biến thành vô số mảnh vỡ, giống như một tấm gương. Những mảnh vỡ đó phản ánh những giấc mơ rời rạc, có hình bóng của Đoá Hoa Không Tàn Phai.

...

Freddy cảm thấy như mình vừa gặp ác mộng. Trong giấc mơ, hắn dường như đã giao dịch với một ác quỷ tên là Đỗ Duy. Đối phương vô cùng vô liêm sỉ, đáng khinh bỉ đến cùng cực, không có chút danh dự hay điểm mấu chốt nào cả.

Hắn không những cho mình biết bao ám thị tâm lý, còn ép nó phải giao dịch với hắn.

Quả thật khiến người ta căm hận, điều đáng sợ nhất là nó muốn chết cũng không được.

Hơn nữa, bố dượng Ryan của nó lại là thuộc hạ trung thành nhất của đối phương, dưới trướng của ma quỷ có con chó săn phong thư kế thừa sự vô liêm sỉ từ hắn, cũng như ma linh Shadow với đôi mắt đỏ như máu.

"A... buông tôi ra!"

Freddy hét lên rồi đột ngột mở mắt, ánh mắt đầy hoảng sợ và tuyệt vọng.

Cảnh tượng xung quanh khiến nó choáng váng, quang cảnh gọn gàng sạch sẽ, nền đất màu trắng, trắng đến chói mắt.

Ngẩng đầu nhìn lên, bầu trời vẫn tối đen. Nó dường như là trong một giấc mơ, nơi này chỉ có một mình nó. Freddy buồn bã đứng lên, nó nhìn vào bàn tay của chính nó, móng vuốt của nó rất sắc.

"Đây là nơi nào? Dường như hoàn toàn khác với cảnh tượng trong giấc mơ của tôi."

"Tôi nhớ nơi tôi ở có một phòng khám nghiệm tử thi."

"Và tên ác quỷ luôn thích đưa ác linh vào những giấc mơ. Tôi nghi ngờ rằng hắn mắc chứng nghiện sưu tầm trầm trọng."

"Nhưng tên ma quỷ dường như đã bị thương, cho nên chỉ có thể ở trong mộng, thủ hạ của trừ Shadow thì đều như vậy. Nhưng giờ chỉ còn lại mình tôi. Vậy hắn đã chết, hay những chuyện đã xảy ra chỉ là một giấc mộng, giờ tôi tỉnh lại từ trong mộng, có được tự do?"

Mắt của Freddy sáng lên. Nó cảm thấy chắc chắn nó đã được giải thoát.

"Jesus, Satan, cuối cùng các ngài đã nghe thấy lời cầu nguyện của em rồi đúng không?"

"Cảm ơn Jesus, cảm ơn Satan, các ngài đã cứu ác linh ác mộng Freddy tôi. Từ nay về sau, tôi nhất định sẽ thay đổi, làm một ác linh tốt bụng."

Freddy quỳ gối, trên mặt lộ ra những giọt nước mắt vui mừng. Có trời mới biết cảm giác đó phấn khích như thế nào. Không biết đã bao ngày đêm, nó khao khát tự do, khao khát ma quỷ Đỗ Duy nghịch lửa và tự thiêu.

Nhưng đã rất lâu… rấ lâu…

Hoặc do bị tra tấn quá lâu, khiến nó lãng quên suy nghĩ này.

Nhưng giờ...

Nice!

"Hahahaha... tôi hạnh phúc quá."

"Cái thằng khốn nạn Ryan, thằng chó ma quỷ Đỗ, chắc chúng mày không nghĩ Freddy tao có ngày hôm nay!"

Freddy mừng rõ chạy như điên trong mộng.

Nó không hề biết giờ nó đã trên ranh giới của sự điên loạn. Đỗ Duy đã giở rất nhiều trò bẩn với nó, một khi được phát động, sẽ tác động mạnh đến ý thức của nó.

Sau cùng tác động của việc trở thành một người khác, và sự vặn vẹo ý thức là rất mạnh. Trừ khi chịu kích thích cực mạnh, nếu không, trong thời gian ngắn sẽ không thể thoát khỏi sự điên loạn.

Nhưng đúng lúc này, một hồi chuông điện thoại dồn dập vang lên.

Freddy điên cuồng nhún nhảy như một phản xạ có điều kiện, rồi quay đầu nhìn xung quanh.

Ngay sau đó nó nhìn thấy một chiếc smartphone lơ lửng trước mặt.

Giây tiếp theo, điện thoại tự động trả lời.

Hơn nữa, có một giọng nói quen thuộc với Freddy từ đầu dây bên kia.

Giọng của Ryan rất bất mãn.

Gã chửi bới và nói: "Mẹ kiếp, hôm nay có chuyện gì vậy? Tín hiệu tệ quá, tao gọi lâu như vậy mới kết nối được. Chả lẽ nâng cấp 5G nên tốc độ tín hiệu bị giới hạn?"

"Này, này, Freddy, mày có nghe thấy không? Chuyển lại cho chủ nhiệm, tao tìm được kế hoạch phát tài. Mau để chủ nhiệm nghe máy, chỉ cần tao có thể thành công, từ này về sau chúng ta sẽ mặc sức ăn chơi!"

Bình Luận (0)
Comment