Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 647 - Chương 648: Cùng Đỗ Duy Trải Qua Năm Rộng Tháng Dài

Chương 648: Cùng Đỗ Duy trải qua năm rộng tháng dài Chương 648: Cùng Đỗ Duy trải qua năm rộng tháng dài

Vào thời điểm này, Freddy như bị dội một gáo nước đá từ đầu đến chân trong mùa đông lạnh giá. Trái tim cũng lạnh như băng.

"Tôi đã tỉnh mộng. Giãy giụa có lợi ích gì?"

"Hiện thực quá đau lòng, tôi rất muốn có năng lực du hành xuyên thời gian, xuyên về quá khứ bóp chết chính mình, tại sao phải trêu chọc tên ma quỷ kia?"

Freddy tỉnh mộng. Thực tế tàn nhẫn hơn nhiều so với mộng cảnh.

Nó lập tức tát mạnh vào miệng của mình.

"Mình nghĩ cái quỷ gì vậy, sao lại nghĩ ma quỷ có thể chết, á á á..."

Freddy đập liên tục vào mặt của mình. Hai dòng nước mắt tuyệt vọng lăn dài rơi trên má.

Nó hiểu rõ ngay khi hắn và Ma quỷ Đỗ tiếp xúc, nó đã rơi vào trong tay hắn, sống chết cũng không còn nằm trong sự kiểm soát của nó, nó chỉ là một công cụ chết tiệt.

Nghĩ nhiều như vậy có ích gì?

Đúng lúc này, Ryan ở đầu dây bên kia bị Freddy làm cho bối rối.

"Mày đang nói cái quái gì vậy?"

"Lại còn tự tát mình? Mày điên rồi sao?"

"Này, này, Freddy, đừng làm tao sợ, mày có nghe thấy không?"

Freddy khóc và nói: "Tôi có thể nghe thấy, nhưng thế thì có ích gì?"

Ryan nghi ngờ cuộc đời: "Mày nói cái quái gì vậy? Sao tao éo hiểu gì cả."

Freddy bật khóc: "Tôi không biết mình đang nói về cái gì, có lẽ đây là tuyệt vọng, anh sẽ không bao giờ có thể nhận ra nỗi đau của tôi, bởi vì nỗi đau của tôi là do anh và ma quỷ Đỗ gây ra."

Khi nghe điều này, Ryan ở đầu bên kia điện thoại ngạc nhiên nói: "Chủ nhiệm và tao gây ra đau khổ cho mày?"

Freddy nghiến răng nghiến lợi nói: "Đúng vậy, là cả hai. Tôi thấy rất rõ cả hai đều giống nhau, đều là ma quỷ. Ngày nào cũng bức hiếp, hành hạ tôi, tôi không còn thấy được hy vọng, tại sao tôi lại thảm như vậy..."

"Hai người không có lương tâm sao?"

Ryan kêu lên: "Mày phát hiện rồi sao? Xem ra tao phải nói với chủ nhiệm không nên bóc lột mày quá mức, nếu không một nô lệ tốt như vậy có thể sẽ bị phế."

Freddy gầm lên: "Tao không phải nô lệ của mày, dkm thằng bại não Ryan."

Ryan khinh thường nói: "Mày nói không phải thì không phải sao? Tao cứ nói mày là nô lệ đó, mày có thể làm gì được tao?"

"Giờ tao không cần phải giấu giếm mày nữa. Đúng vậy, chủ nhiệm và tao là ác quỷ, những nhà tư bản ma quỷ như chúng tao vốn không hề có cái gọi là lương tâm. Freddie mày chỉ là nô lệ mà thôi. Chúng tao bóp lột mày thì đã làm sao?"

"Mày phản kháng đi, mày có năng lực phản kháng sao?"

Freddy suy sụp ngã ngồi trên mặt đất, ôm đầu nói: "Ryan mày tỉnh lại đi, ma quỷ Đỗ không có nhân tính, hắn xấu xa từ tận trong xương tuỷ, không chừng hắn luôn có ý đồ xấu với mày, luôn lợi dùng mày…”

"Mày không nên làm vậy với tao."

"Bởi vì mày… là cha của tao… con..."

Vừa mới nói xong, một ngụm đờm lập tức bay ra từ điện thoại rồi đập ngay vào đầu của Freddy.

Ryan tức giận nói: "Freddy, mày muốn chết sao? Tao cảnh cáo mày đừng có bấu víu quan hệ với tao, mày là nô lệ, còn tao là quý tộc, à không đúng... giờ tao là hoàng đế."

"Giữa tao và mày có khoảng cách giai cách rất lớn."

"Hơn nữa tao vẫn còn sống, ít nhất tao có thể sống thêm vài trăm năm nữa. Mày muốn làm con trai tao, kế thừa ngai vàng của tôi, đó chính là lòng lang dạ sói!"

Freddy gục xuống và hét lên: "Tao… con thật sự là con trai của cha, mặc dù không phải là con ruột."

Ryan càng tức giận: "Không phải ruột thịt còn dám gọi ba? Mày xứng sao?"

"Mày chết chắc rồi Freddy, mày dám, Ryan rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng. Hôm nay tao sẽ mắng chết mày..."

Cảm giác này thật quen thuộc...

Freddy biết rằng nếu nó không làm gì đó, nó sẽ bị Ryan điên cuồng mắng chửi cả đêm.

Nhưng bên kia huyên thuyên không dứt, đáng tởm chẳng khác gì lũ ruồi.

Freddy quỳ trên mặt đất, điên cuồng quỳ xuống. Nhưng nó không phải là xin lỗi Ryan, mà là gọi Đỗ Duy.

"Đỗ Duy, mau ra đi... Ryan có kế hoạch phát tài, muốn nói với ngài..."

...

Cuộc gọi của Freddy đã được định sẵn là vô ích.

Bởi vì bây giờ Đỗ Duy hoàn toàn không thể nghe thấy. Trong mộng, hắn đang tiếp tục kéo Đoá Hoa Không Tàn Phai vào sâu hơn, nhốt vào trong mộng, hắn không thể phân biệt được sự khác nhau giữa thực và mộng. Hắn chỉ có thể làm tới mức này trong giấc mơ của mình.

Trên thực tế, trừ khi biến thành ác linh Đỗ Duy, nếu không hắn vốn đánh không lại Đoá Hoa Không Tàn Phai. Nhưng dù là vậy, tồn tại của Đoá Hoa Không Tàn Phai cũng là một yếu tố đáng lo ngại.

Đỗ Duy phải tạo ra rẩt nhiều giấc mơ, nếu không Đoá Hoa Không Tàn Phai có thể lao ra khỏi giấc mơ trước khi ác linh Đỗ Duy hồi phục. Khi đó, hắn sẽ chết.

Qua những giấc mơ, Đỗ Duy nhảy trở lại giấc mơ của Freddy. Cũng chính là không gian toàn là màu trắng.

Cùng lúc đó, Shadow và phong thư, cũng như Quỷ Khoá Puton đều xuất hiện ở đây.

Shadow và phong thư vẫn ở bên Đỗ Duy đi khắp nơi.

Chỉ có Puton bị đánh đập, bị đóng đinh trên mặt đất, không thể cử động được, miệng còn bị dây xích quấn chặt nên nó chỉ có thể thầm nguyền rủa.

"Tên ma quỷ Alfalia, tao nguyền rủa mày chết không yên lành."

...

Kẻ đầu tiên phát giác ra Đỗ Duy vẫn là Ryan, smartphone trực tiếp bay tới trước mặt hắn, kêu lên: "Chủ nhiệm, anh rốt cục đến rồi, tên ngốc Freddy này thật sự muốn vượt qua phân chia giai cấp trở thành quý tộc, anh nói có phải hắn điên rồi không?"

Freddy bên cạnh sợ hãi nhìn Đỗ Duy. Nó vẫn giữ nguyên tư thế quỳ gối cầu xin sự thương xót, nhưng lại trông vô cùng buồn cười.

Đỗ Duy nhìn Freddy thật sâu, lạnh lùng nói: "Mày sợ tao sao?"

Freddy vô thức gật gật đầu, nhưng nhanh chóng lắc đầu, nặn ra một nụ cười nói: "Em làm sao có thể sợ ngài, Master ma quỷ vĩ đại."

Đỗ Duy hừ lạnh một tiếng nói: "Tao biết mày đang nghĩ gì, nhưng tao không quan tâm."

"Mày có thể ôm ác ý với tao, hoặc là muốn trả thù tao. Cũng có thể giống như Puton, luôn nguyền rủa tao. Nhưng dù mày có làm gì đi chăng nữa thì cũng không thể thoát khỏi tao."

"Thay vì nghĩ ngợi nhiều, không bằng yên tâm làm việc thay tôi. Tao có thể hứa với mày nếu không ở trong tình huống ắt phải chết, sẽ không để mày chết."

Freddy cười khổ nói: "Lời của ngài, nửa chữ em cũng chẳng dám tin, có thể ngày mai ngài sẽ giết em."

Đỗ Duy lắc đầu nói: "Tap không cần phải nói dối mày, bởi vì sinh tử của mày đều nằm trong tay của tao. Tin hay không thì lời hứa của tao vẫn có giá trị."

Khi Freddy nghe thấy điều này, vẻ mặt của nó có chút sững sờ. Ma quỷ Đỗ dường như thật sự không cần thiết phải nói dối mình. Điều hắn nói cũng có lý.

Lúc này Freddy nuốt nước bọt nói: "Ngài nói thật chứ?"

Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Thế giới này đã cho tao quá nhiều nỗi đau, vận mệnh cũng giằn vặt tao. Hôm nay, tao đã hiểu rõ ý nghĩa của phản kháng."

"Nhưng tao đã triệt để nhìn thấu: tương lai của tao nằm trong tay tao, không ai có thể giúp tao, cũng không giúp được tao, tao một mình tiến lên phía trước, cũng chỉ có lũ ma quỷ như mày ở cùng tao."

"Tao chết thì chúng mày cũng chết. Nhưng nếu tao còn sống, thì chúng mày sẽ phải ở cùng tao đi trên con đường này cho đến cuối cùng."

Bình Luận (0)
Comment