Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 656 - Chương 657: Ngài Công Tước Gì Chứ?

Chương 657: Ngài công tước gì chứ? Chương 657: Ngài công tước gì chứ?

Trong phòng lúc này chỉ còn lại Đỗ Duy và Alexis.

Lúc này, tâm trạng của Alexis rất phức tạp. Nàng nhìn vẻ mặt phờ phạc của Đỗ Duy rồi chậm rãi nói: "Em không ngờ anh lại mất trí nhớ. Em có rất nhiều câu muốn hỏi anh. Anh có biết ngài công tước của thời đại Victoria không?"

Đến lúc đóng kịch rồi, Đỗ Duy ngây người: "Cái gì Công tước? Nghe như một nhà quý tộc."

Alexis cau mày và nói: "Ngài công tước chính là anh. Em đã mơ thấy ngài công tước trong giấc mơ của mình, ông ta giống hệt anh, còn rất đáng sợ."

Đỗ Duy lắc đầu nói: "Mộng đều là giả, anh chỉ hơn em một tuổi, sao có thể là người ở thời Victoria?"

Alexis cắn môi nói: "Nhưng em đã điều tra, sự xuất hiện của anh rất kỳ quái, giống như trên đời bỗng nhiên có thêm một người, tin tức quá khứ của anh đều là giả mạo."

"Ngoài ra, những giấc mơ của em không nhất thiết phải là giả."

"Em đã điều tra rất nhiều thông tin, đều liên hệ với những giấc mơ của em, nhưng lại không có ghi chép nào về Công tước."

Trên thực tế, cái tên Ngài công tước đã bị xóa bỏ trong quá khứ.

Những người duy nhất biết đến cái tên này đều là những người sống từ thời đại Victoria.

Matthew, Phelan, rồi Alfalia, Brand, và Gascoyne của Vanity.

Nhưng thân phận lậu của Đỗ Duy là thật. Hắn đã xuống máy bay, rồi xuyên việt đến thế giới này. Thông tin và lý lịch của hắn về cơ bản đều là giả mạo.

Bởi vì thiếu người, giáo hội cũng không quan tâm chuyện này, cũng bởi vì Alexis là đại tiểu thư gia tộc đứng đầu nên đã moi hết thông tin đã bị che đậy về Đỗ Duy.

Alexis vừa điều tra thì chỗ nào cũng có vấn đề. Chuyện này giải thích thế nào đây?

Đỗ Duy không phải là người đã sống từ thời đại Victoria, vậy tại sao tất cả thông tin đều là giả mạo?

Vào thời điểm này, Đỗ Duy rất lúng túng. Hắn phải thừa nhận rằng mình đã đánh giá thấp Alexis, hắn đã nghĩ bạn gái sẽ bị tình yêu làm cho lóa mắt.

Nhưng hắn vẫn có thể bình tĩnh giải thích: "Em yêu, anh thật sự không phải là ngài công tước, cũng không phải là người thời Victoria. Tuy rằng thông tin của anh là giả mạo, nhưng đó là bởi vì anh gặp rất nhiều chuyện buồn ở quê nhà. Anh rời khỏi quê nhà rồi đi đến New York, anh không thể quay lại nữa. Anh đã chọn thay đổi thân phận của mình, và muốn bắt đầu một cuộc sống mới tại đây.Em không tin thì có thể đi tra.”

Alexis cau mày và nói: "Làm sao em biết những gì anh đang nói là sự thật? Anh đã từng nói dối em."

Nghe vậy, vẻ mặt của Đỗ Duy vẫn tỉnh queo: "Nhưng anh chưa bao giờ làm hại em, anh vẫn luôn bảo vệ em mà."

Những lời này là chân thành, thực tế hắn cũng đã làm như vậy. Nhưng sự bảo vệ cũng chỉ là tương đối.

Alexis thở dài và nói: "Vậy thì trước đây anh tên là gì? Anh đã làm gì? Cha mẹ của anh là ai, em sẽ được gặp hai bác chứ?"

Đỗ Duy buồn bã nói: "Anh tên là Đỗ Duy, anh từng là bác sĩ pháp y. Về phần cha mẹ anh... họ đã mất từ lâu."

Alexis biến sắc, nàng nhanh chóng xin lỗi: "Xin lỗi anh yêu, em không cố ý, em không biết quá khứ của anh, là lỗi của em, em không nên hỏi chuyện này."

Đỗ Duy lắc đầu nói: "Chuyện đã qua rồi, anh không muốn nhắc tới nữa."

Alexis an ủi hắn nói: "Sau này có em bên anh, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, trong tương lai sẽ có con, xây dựng gia đình của mình."

Đỗ Duy miễn cưỡng cười nói: "Được..."

Alexis nhìn thấy anh buồn bã, khiến nàng cảm thấy rất khó chịu.

Nàng do dự một lúc, lại hỏi: "Giờ anh không nhớ rõ những chuyện đó, nhưng em vẫn muốn nói ngài công tước mà em đã mơ thật sự là anh, bởi vì bên anh cũng có phong thư, cùng một bóng đen."

"Hơn nữa, ‘anh’ em tôi sợ hãi, trong mộng anh rất tàn nhẫn và mạnh mẽ, em có thể nhớ rõ mọi chi tiết."

"Anh bóp cổ em, em có thể nhìn ra sát khí trong đôi mắt đen kịt đó."

Đỗ Duy nói: "Một số ác linh có năng lực ngụy trang. Chúng sẽ nhắm vào điểm yếu của em và phá hủy ý chí của em. Người mà em mơ thấy có thể là một ác linh."

Alexis đau đầu: "Anh nói có lý, ác linh có thể làm như vậy, nhưng giờ em cũng là Hunter, có rất nhiều ký ức. Em biết rõ anh trong mộng không phải ác linh, mà là..."

“Là sao?” Đỗ Duy có chút bất an, quá khó đánh lừa Alexis, xem ra phải đoạt quyền nói, để cho phong thư ra ngoài giúp đỡ. Nếu không, thực sự có thể khiến Alexis phát hiện sơ hở.

- Phù...

Alexis thở ra, nắm chặt tay và nói: "Cảm giác mà anh mang lại cho em giống như Ma Thần bước ra từ địa ngục vậy. Rõ ràng là anh, nhưng hoàn toàn không giống anh."

Đỗ Duy giả vờ ngạc nhiên, hắn vội nói: "Quả thật anh đã trở thành kẻ thù của một số Ma Thần. Có lẽ sức mạnh của Ma Thần đang ảnh hưởng đến anh."

Alexis kêu lên: "Anh là mục tiêu của Ma Thần?"

Đỗ Duy gật đầu nói: "Đúng vậy, anh cũng rất tò mò về thứ giống mình trong giấc mơ của em."

Dứt lời, Đỗ Duy nghiêm nghị nói: "Phong thư."

Giây tiếp theo, phong thư hiện ra trước mặt Đỗ Duy một cách kỳ lạ.

Trang giấy bị rách, chữ ngắt quãng.

【Mas... ter... phong thư... sẵn sàng... nghe lệnh...]

Chỉ nhìn thôi cũng thấy thảm rồi.

Alexis ngay lập tức chỉ vào phong thư và nói: "Đúng rồi, đây là phong thư. Em đã có một giấc mơ, đó là ở trên đảo hồ. Phong thư này nói rằng anh đã phái nó và Shadow đến để giết em."

Phong thư run rẩy, nó bỗng có một dự cảm không lành.

Đợi đã…

Master định bán đứng mình sao?

Đỗ Duy ngay lập tức nói: "Khi anh có được chiếc phong thư này, nó có thể ghi lại một số thông tin. Hiện tại anh đã mất rất nhiều ký ức, nó có thể giải quyết những nghi ngờ của chúng ta."

Alexis gật đầu. Cô nhẹ giọng hỏi: "Phong thư, nói cho tôi biết mày có xuất hiện ở thời đại Victoria không?"

Phong thư khẽ run lên. Nó thở phào nhẹ nhõm. May mắn thay, Master cuối cùng cũng còn chút nhân tính, không ném mình ra ngoài làm khiên chống sét.

Dòng chữ xuất hiện trên tờ giấy là: [Phong thư... không... nhớ… thời Victoria...]

Đỗ Duy biến sắc, hắn vội hỏi: "Phong thư, mày còn nhớ chuyện trước đây không?"

[Phong thư... không nhớ gì cả... chỉ nhớ rằng Master đã hôn mê...]

Alexis khó hiểu nói: "Nó trước kia không phải như vậy, câu chữ đều liền mạch, chẳng lẽ cũng bị mất trí nhớ sao?"

Đỗ Duy bất lực thở dài.

"Phong thư đã ở bên anh rất lâu, dù là tà linh nhưng nó vẫn trung thành, lại còn ký khế ước bán thân. Có vẻ như anh có thể tỉnh lại nhanh như vậy là vì nó đỡ một phần thương tích cho anh. "

"Phong thư, đừng lo lắng, Master sẽ tìm cách lấy lại ký ức đã mất của mày."

Ngay đúng lúc này, Phong thư hiện ra chữ: [Master... Phong thư đã... hiến tế... hiến tế phần lớn ký ức...]

Hoàn hảo, giờ mọi đường lui đều bị tắc.

Bình Luận (0)
Comment