Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 663 - Chương 664: Tất Cả Đều Là Hiểu Lầm

Chương 664: Tất cả đều là hiểu lầm Chương 664: Tất cả đều là hiểu lầm

Vẫn ở trong bar. Đỗ Duy tựa bên cửa sổ, hút thuốc nhìn Twilight ở đối diện.

Bên cạnh hắn, Pennywise đứng cầm một quả bóng bay màu đỏ, nếu ai đó nhìn thấy khuôn mặt gớm ghiếc của nó thì sẽ sợ chết khiếp. Nhưng không có Quỷ Nhãn thì không thể nhìn thấy nó.

Lúc này đôi mắt của Pennywise đã đờ đẫn, vụ cá cược tự nguyện trước đây đơn giản là tra tấn.

Thắng bị bắn, thua cũng bị bắn. Dù thắng hay thua cũng vô dụng, Đỗ Duy chỉ đơn giản là không muốn để ván cược nhanh chóng kết thúc, liên tục hành hạ Pennywise.

Ừm…

Chắc chắn không phải do Đỗ Duy ôm mối hận vì Pennywise đã từng nhiều lần lao đầu vào chỗ chết.

Nhưng sau nhiều lần bị tra tấn, Đỗ Duy vẫn bỏ qua Pennywise. Pennywise thành khẩn thừa nhận thất bại thuyết phục. Nó mất hết vào tay của Đỗ Duy. Với ánh mắt hiện giờ của nó, chắc nó sẽ không còn thông minh nữa. Điều này khiến Đỗ Duy rất hài lòng.

Nhưng tình hình ở Twilight là cái quái gì?

"Thật sự kỳ quái."

Đỗ Duy lẩm bẩm, ánh mắt nhìn về phía Twilight càng ngày càng lạ lẫm.

"Vừa rồi tôi vẫn cảm thấy có gì đó không ổn, dường như bên trong toàn là ác linh, hoặc có thứ quỷ dị nào trong đó, nhưng giờ có vẻ như mọi thứ đã trở lại yên bình."

"Tôi không thể sản sinh ảo giác, chẳng lẽ Twilight đã xảy ra chuyện?"

"Nhưng bọn họ chuyên giết chết ác linh, cộng thêm lão quái vật Matthew đã sống hai trăm năm, cho dù là tồn tại quỷ dị, hoặc là ma linh cũng sẽ bị lão tiêu diệt."

Đỗ Duy đang lo lắng Ryan vẫn bị nhốt trong Twilight, giờ Twilight lại xảy ra chuyện, gã lại không có thủ đoạn gì đặc biệt, nếu lỡ xảy ra vấn đề thì chết chắc.

"Nhưng cứ thế này mà xông vào cũng sẽ khiến tôi gặp rắc rối, tôi cần một kế hoạch bài bản và chắc chắn, chứ không phải mơ hồ xông vào.”

Nói xong, Đỗ Duy lấy smartphone ra gọi cho giáo hội.

Hunter Kane trả lời điện thoại.

"Thưa ngài, lệnh của ngài là gì?"

Đỗ Duy trầm giọng nói: "Hiện tại tôi đã đến Thụy Sĩ, nhưng tôi phát hiện có điều gì đó không ổn ở Twilight. Có vẻ như một số thay đổi kỳ lạ đã diễn ra trong đó, vì vậy tôi cần một số thông tin."

Kane nghi ngờ hỏi: "Thông tin tôi gửi cho ngài không đủ sao?"

Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Còn chưa đủ. Giáo hội đã cài rất nhiều nội gián ở Twilight, đã đến lúc khởi động, tôi cần hiểu chuyện gì đã xảy ra bên trong."

Kane trả lời: "Tôi đã rõ thưa ngài, nhưng nằm vùng của ta không thể bại lộ hoàn toàn, tối thiểu thì các nằm vùng lâu năm không thể. Để tôi cung cấp số điện thoại của James cho ngài, ngài có thể liên lạc với cậu ấy."

Đỗ Duy cau mày: "James... ok."

Lúc trước Alvin Dawkwe muốn đưa James vào Sở Tài Phán, để y làm phó Sở Tài Phán, nhưng sau đó Đỗ Duy xuất hiện để thế chỗ James. Do đó, James được cử đến làm nằm vùng tại Twilight. Nhưng nghe giọng điệu của Kane thì có vẻ nằm vùng này chỉ để thu hút hỏa lực. Một lúc sau Kane đã gửi thông tin liên lạc của James cho Đỗ Duy.

Sau đó Đỗ Duy gọi trực tiếp cho James, sau âm thanh máy bận, giọng của James vang lên ở đầu dây bên kia: "Alo, là ai vậy?"

Đỗ Duy bình tĩnh nói: "Là tôi, đã lâu không gặp anh James."

Giây tiếp theo, James kinh ngạc nói: "Anh Đỗ Duy? Anh... sao anh có thể... không, lúc này anh liên lạc với tôi là kế hoạch ngầm của giáo hội kết thúc rồi sao?"

Đỗ Duy trả lời: "Mọi chuyện sẽ sớm kết thúc, anh nên biết vị trí hiện tại của tôi trong giáo hội. Tôi liên lạc với anh lần này vì tôi đã đến Thụy Sĩ rồi, tôi cần đưa Ryan đi. Nhưng Twilight giờ đã phát sinh dị biến, tôi cần hiểu chuyện gì đang xảy ra bên trong."

James ở đầu dây bên kia có vẻ bị sốc. Y khó hiểu nói: "Thay đổi? Dị thường? Twilight vẫn bình thường mà."

Đỗ Duy cau mày nói: "Trước giờ anh không cảm giác được dị biến sao? Anh là Hunter, với Quỷ Nhãn lẽ ra anh phải phát hiện ra những hiện tượng kỳ quái kia chứ."

James càng khó hiểu hơn: "Mấy hôm trước đã xảy ra chuyện ma ám, nhưng chưa tăng đến mức dị biến, anh có lầm lẫn gì không?"

Đỗ Duy im lặng, hắn không thể lầm lẫn, hơn nữa James đã bị cuốn vào đó mà không hề nhận ra, điều này càng cho thấy tính nghiêm trọng của vấn đề.

Sau đó hắn vội hỏi: "Ryan bị nhốt ở đâu? Anh có thể cứu cậu ta ra ngoài không?"

James ngạc nhiên nói: "Nhốt? Nào có, cậu ta ở trong Twilight rất ổn, hết ăn lại ngủ, lúc không có gì làm cậu ta sẽ đi đại tiểu tiện tuỳ ý hoặc là mắng chửi người khác, cậu ta còn sống khoẻ hơn cả tôi."

Nghe vậy, Đỗ Duy hoàn toàn bối rối. Tình hình gì đây? Ryan sống rất vui vẻ? Cậu ta không chịu khổ trong Twilight sao?

"Làm sao có thể, không phải Twilight muốn lợi dụng năng lực của cậu ấy, sau đó giam cầm, còn thường xuyên tra tấn sao?"

"Không, không, anh Đỗ Duy, loại chuyện đó chưa từng xảy ra. Lúc trước Hannibal có vẻ muốn làm như vậy, nhưng bị ngăn lại, sau đó tôi phụ trách Ryan. Anh ấy rất thoải mái, tôi mới là người bị gã tra tấn hằng ngày."

"Cậu ta đã chích điện tôi, còn lây cảm cho tôi."

"Tôi mới là người chịu khổ nhất."

Giờ Đỗ Duy thật sự không biết phải nói gì. Hắn cảm thấy như thể mình đã hiểu lầm Twilight. Tuy nhiên, đây không phải lúc để suy nghĩ nhiều, tốt nhất nên làm là nhanh chóng đưa Ryan đi. Đỗ Duy đưa ra một quyết định dứt khoát.

Hắn lập tức ra lệnh cho James: "Nếu đã vậy thì anh lập tức đưa Ryan ra ngoài, tôi sẽ đưa cậu ta đi, nhớ đừng làm phiền người khác."

James nghiêm nghị nói: "Được rồi, tôi sẽ đến gặp Ryan ngay bây giờ, và đưa cậu ấy ra ngoài gặp anh."

Nói xong bèn cúp máy. Nhưng Đỗ Duy không khỏi nghi ngờ bản thân. Ryan mà anh nghĩ: Bị giam cầm, bị bắt nạt, bị đánh đập, yếu đuối, đáng thương và bất lực. Ryan thực tế: kiêu ngạo và độc đoán, bắt nạt kẻ yếu, vô lương tâm, tiểu tiện và đại tiện ở bất cứ đâu.

"Sớm biết là như vậy, tôi cần gì dọc lòng suy nghĩ như vậy?"

"Cứ trực tiếp tới đón người là được..."

Cần một kế hoạch sao?

Hoàn toàn không cần dùng...

Chuẩn bị ở sau là gì?

Người ta sống rất nhàn...

Hiểu lầm quá lớn rồi...

Đỗ Duy hoàn toàn nói không nên lời. Hắn thu dọn đồ đạc, sau đó rời bar với chiếc balo đeo trên lưng, rồi đi về phía con phố gần Twilight, đợi James đưa Ryan ra ngoài, hắn sẽ lập tức dẫn họ đi.

Về phần James...

Nếu Twilight thực sự không làm gì như y nói, thì cứ tiếp tục ở lại. Hoặc nếu muốn thì đi cùng mình.

……

Nửa giờ sau, ở con phố đối diện Twilight.

Đỗ Duy cầm ô đứng dưới mưa, lạnh lùng nhìn cánh cổng Twilight đang đóng chặt đối diện.

Lúc này, hắn đang cầm điện thoại trên tay, nghe giọng nói của James ở đầu dây bên kia.

"Anh Đỗ Duy, Ryan mất tích, tôi không tìm thấy cậu ấy, tôi đã đi ra ngoài, ở ngay công giáo hội, anh đang ở đâu? Tôi nghĩ Twilight có thể thật sự xảy ra vấn đề, mọi người đều đã biến mất."

Đỗ Duy liếc nhìn cánh cổng đối diện, nơi đó không có một ai...

Bình Luận (0)
Comment