Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 664 - Chương 665: Trong Ngoài Thế Giới

Chương 665: Trong ngoài thế giới Chương 665: Trong ngoài thế giới

"Anh Đỗ Duy? Anh còn ở đó không? Alo? Anh có nghe thấy không?"

"Xin chào? Tôi không nhìn thấy anh?"

"Hiện tại tôi đang ở trước cổng, còn anh?"

...

Trong màn mưa, Đỗ Duy nghe thấy giọng nói của James ở đầu dây bên kia, sắc mặt càng trở nên căng thẳng.

Hắn đã tiến vào ác linh hoá, cả Shadow cũng nhập vào hắn. Nhưng dù đã làm thế, vẫn không thể nhìn thấy James đang đứng ở cổng Twilight.

Hình như không gian hỗn loạn, thế giới giữa cả hai đã xảy ra ngăn cách.

Nói cách khác James đang thế giới bên trong, còn Đỗ Duy thì ở thế giới bên ngoài.

Đương nhiên có một khả năng khác, đó chính là người gọi không phải là James. Đó là thứ quái quỷ mà Đỗ Duy chưa từng gặp. Sau đó hắn không nói một lời nào, chỉ cầm ô đi về phía cổng của Twilight.

Mưa ngày càng nặng hạt. James vô cùng hoảng hốt: "Anh Đỗ Duy anh có thể nói gì không? Giờ tôi cảm thấy càng lúc càng không ổn, bên ngoài không có ai cả, trời thì đang mưa to, trời tối sầm, có vẻ tôi không thể rời khỏi Twilight."

Đỗ Duy không hề cúp máy, nhưng không có ý định lên tiếng. Hắn đến trước cổng Twilight, lạnh lùng nhìn cánh cửa đang đóng lại, hắn không thể cảm thấy bất kỳ điều gì bất thường, chỉ có sự im lặng như thể vùng đất chết.

Vào xem sao?

Việc này quá liều lĩnh và có thể khiến bản thân gặp rắc rối không ngờ tới. Hơn nữa, sau khi bước vào, có lẽ sẽ không có ai trong Twilight.

Một lúc sau, hắn thu ô và dựa vào cửa, nước mưa rịn từ đầu ô rơi xuống đất, sau đó giọng điệu cũng thay đổi hẳn, trở nên tàn nhẫn hơn. Hắn ra lệnh cho James ở đầu dây bên kia: "Vào đi."

Cô đọng và súc tích.

James sửng sốt: "Có ý gì? Vào Twilight?"

Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Tôi không muốn lặp lại lần thứ hai, dị biến của Twilight nhất định có dấu vết để lần theo, nhưng giờ tôi và anh ta rõ ràng không cùng một thế giới. Tôi không thể nhìn thấy những gì anh nhìn thấy."

"Tìm những người sống còn lại, tìm nguồn gốc của sự thay đổi, sau đó nghĩ biện pháp tìm Ryan, còn tôi sẽ tìm cách kéo hai người ra ngoài."

"Khoan đã…"

Giọng của James hơi khàn, hơi run rẩy, dường như giọng nói của Đỗ Duy đã gợi lại cho y một ký ức tồi tệ nào đó.

"Giọng điệu này, giọng điệu này, anh là... anh là..."

"Ác linh Đỗ Duy..."

Quá trình ác linh hoá của James xảy ra khi Đỗ Duy bước vào thành phố Massas lần đầu tiên, nhưng quá trình ác linh hoá của y khác với hầu hết các Hunter.

Bởi vì hắn bị ác linh Đỗ Duy ảnh hưởng sâu sắc. Khi hắn chưa dung hợp với ác linh Đỗ Duy, James là một trong những con tốt của ác linh Đỗ Duy. Càng tương tự nó, sẽ càng trở thành nó. Nhưng sau này quân cờ này bị ác linh Đỗ Duy vì nhiều lý do khác nhau mà trở thành quân cờ.

Nhưng James có một trí nhớ sâu sắc về ác linh Đỗ Duy, hoặc có lẽ sợ hãi đến cực điểm.

Nhưng Đỗ Duy chỉ cười khẩy, hắn cố ý nói bằng giọng điệu của ác linh Đỗ Duy: "Tôi đã nói, tôi là Đỗ Duy, anh còn lảm nhảm gì vậy? Anh đang nghi ngờ sự tồn tại của tôi sao? Không được... anh phải vững tin ở tôi, ý chí của tôi là ý của anh, tôi là thần của anh. Vì vậy, tất cả những gì giờ anh phải làm chính là chấp hành mệnh lệnh của tôi. Nỗi sợ nhắc nhở anh về mọi thứ, nó khiến anh mạnh mẽ hơn."

...

Đỗ Duy cúp máy rồi cất điện thoại vào túi, sau đó quay người nhìn về phía sau. Hắn không tin tưởng James. Hay nói đúng hơn hắn không tin tưởng ai. Hắn chỉ muốn kích thích James, xem xem có thể mang lại cho mình một số tin tức hữu ích hay không.

Cho dù là lợi dụng, nhưng cũng là phương pháp an toàn nhất hiện nay. Dị biến ở Twilight khiến Đỗ Duy bất ngờ.

Hắn cũng chưa từng thấy cảnh này...

...

Trong góc nhìn của James, xung quanh trời mưa to, cổng giáo đường trống rỗng, chỉ toàn là bóng tối. Cứ như kéo màn che sân khấu, còn y là người biểu diễn duy nhất.

Vào thời điểm này, khuôn mặt của James vô cùng tái nhợt. Mặt đầy mồ hôi, nổi gân xanh cuồng bạo, nhịp tim đập rất nhanh, có cảm giác buồn nôn khó chịu.

- Bịch bịch...

James trực tiếp quỳ trên mặt đất, vẻ mặt vô cùng cố chấp, hai tay đè trên mặt đất lạnh lẽo, há miệng khom người, nhịn không được nôn khan.

- Phụt...

Nhưng chỉ phun ra một ít chất chua, nhiều hình ảnh hiện lên trong đầu. Y cảm thấy như thể mình đã trở lại thành phố Massas không có người sống từng khiến y tuyệt vọng, nơi có ác linh ở khắp mọi nơi, nhưng y lại bất lực.

Mọi thứ trông gớm ghiếc và khủng khiếp. Mỗi tấc không khí cũng bị lây nhiễm sự tuyệt vọng.

"A……"

James hét lên và đập đầu xuống đất, trán chảy rất nhiều máu. Y đã tiến vào ác linh hoá.

Trong cơn mê y nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ đen tàn độc đi về phía mình, nhưng y không nhìn thấy dáng vẻ của người kia, chỉ có một đôi mắt.

Có lý trí thuần khiết và sự lạnh lùng trong đôi mắt đó. Ngay sau đó đôi mắt của James cũng trở nên như vậy, y bị ép tiến vào ác linh hoá, hơn nữa cũng không thể khép mắt lại.

Matthew đã hiểu sai một việc, lão nghĩ Ryan là của Đỗ Duy, việc này không sai. Nhưng lão cho rằng James là nằm vùng của giáo hội, điều này không hẳn chính xác. Bởi hắn đến từ ác linh Đỗ Duy.

Rầm…

James giáng một cú đấm xuống đất, lạnh lùng đứng dậy, nhìn về phía cổng giáo đường.

Vào lúc này, cho dù y và Đỗ Duy không ở cùng một không gian, nhưng thị giác lại đồng nhất.

Trong nháy mắt, bóng tối dày đặc bao trùm lấy y.

...

Ở thế giới bên ngoài, Đỗ Duy cũng đang chuẩn bị làm gì đó. Y cảm thấy mối liên hệ đơn phương với James lại được tăng mạnh.

Đối phương giống như con rối của mình, có thể giành quyền kiểm soát cơ thể bất cứ lúc nào. Vì vậy hắn nói: "Có vẻ như anh ấy đúng là James, nhưng dị biến hiện tại của Twilight khiến tôi ngại lao vào vì điều này không nằm trong tầm kiểm soát của tôi."

"Tình huống hiện giờ của James hình như đã bị thế giới loại bỏ. Hắn là tồn tại an toàn duy nhất, nhưng Ryan đã biến mất. Có thể liên quan đến dị biến, tìm ra nguồn gốc của dị biến, giải quyết nó và biết đâu sẽ giải cứu được Ryan."

"Chỉ là một mình James không có nhiều hy vọng. Cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình."

Sau cùng, Đỗ Duy lấy ra một bức tranh sơn dầu - Một cánh cửa khác.

Hắn trực tiếp dán bức tranh sơn dầu lên cổng của Twilight, rồi hắn mở cửa bước vào. Có một chiều không gian ma quái trong bức tranh sơn dầu, đó là ngôi trường 16 năm trước, thế giới hoàn toàn do Đỗ Duy điều khiển, mặc dù căn bản là vô dụng.

Nhưng lần này dường như cuối cùng cũng có ích.

Bình Luận (0)
Comment