Đỗ Duy tức giận...
Ryan Hamel chó má éo có quan hệ gì với hắn. Nhưng giờ người này đã chết lâu như vậy, vậy mà vẫn có thể là làm trò quỷ.
Chuyện này cực kỳ kinh tởm, nhưng Đỗ Duy hỏi không ra năng lực của Ryan là gì.
Hắn cảm thấy có ác ý mạnh mẽ. Ác ý này giống như một cái bẫy đã giăng ra từ lâu, chờ lúc bùng nổ, đánh hắn trở tay không kịp.
Hắn còn có thể làm gì?
"Master, Master ngài bình tĩnh..."
"Bây giờ anh Ryan gặp tai nạn, ngài nhất định phải cứu anh ấy, nhưng tình huống không rõ, ngài không thể hấp tấp, lỡ ngài gặp tai nạn, chúng ta sẽ tiêu hết..."
Freddy rên rỉ, vì sợ rằng Đỗ Duy sẽ thực sự giết nó. Phong thư cũng bay lơ lửng trước mặt của Đỗ Duy.
[Master vĩ đại, ngài định làm gì bây giờ? Phong thư tuyệt đối tuân thủ mệnh lệnh của ngài.]
Phong thư hiểu rõ Đỗ Duy nhất. Nó nghĩ Đỗ Duy phải có cách.
Nhưng thật ra giờ Đỗ Duy đã hết cách. Hắn trừng mắt nhìn Freddy, và nói: "Năng lực của Ryan dường như đã biến Twilight thành một thế giới, bọn mày cũng đã thấy tình hình cụ thể. Đó là một bệnh viện tâm thần, cũng là nơi đầu tiên tôi và Ryan gặp nhau."
"Và khi James bước vào đó, năng lực ác linh hoá của anh ta biến mất, chỉ còn lại trạng thái lần đầu tiên bước vào bệnh viện tâm thần. Rõ ràng, một khi bước vào đó, anh ta sẽ trở thành chính mình ngày đó."
"Giờ tung tích của những người trong Twilight không rõ. Nếu họ ở bệnh viện tâm thần, mọi chuyện còn rắc rối hơn, khi đó thực lực của họ không khác gì hiện tại, nhưng tôi thì khác."
"Lúc đó tôi chỉ là Hunter bình thường, thậm chí còn không có năng lực Đánh Dấu, chúng mày cũng giống như vậy."
Đây là sự thật. Khi đó Đỗ Duy là một Hunter bình thường, vừa tiêu diệt ác linh Đỗ Duy bằng quy luật thay đổi khuôn mặt, Shadow chưa biến thành bóng của hắn, chỉ là một ác linh. Phong thư không có trí tuệ như hiện tại.
Pennywise vẫn đang giết hại trẻ em ở một thị trấn vô danh.
Freddy cũng ngủ trên phố Elm.
Vào thời điểm đó, chưa có tay sai nào mà Đỗ Duy trấn áp hoàn toàn thành thục.
Cứ như vậy bước vào, trong trường hợp tất cả mọi thứ trở thành chính chúng tại thời điểm đó. Vậy thì căng à nha, nếu không có hạn chế, phong thư, Shadow, Freddy và Pennywise sao còn có thể trung thành?
Ừm…
Phong thư có thể vẫn trung thành, bởi vì nó đã tự tẩy não thành công từ lâu, nhưng thực lực của nó không bằng Đỗ Duy.
Shadow thì miễn bàn, khi đó, Shadow bị ám ảnh bởi việc giết Đỗ Duy.
Còn Pennywise...
Giống như cái phong thư, nó là nạn nhân của lá bài Joker, nhưng Đỗ Duy lúc đó hoàn toàn chưa có được lá bài Joker.
Nếu thật sự đi vào thì Đỗ Duy chỉ có thể lẻ loi một mình. Hắn không thể mang theo ai cả, một người trở nên mạnh mẽ, anh ta sẽ hưởng thụ mọi quyền lợi do sức mạnh mang lại.
Nhưng từ mạnh chuyển sang nhỏ yếu, đó là một quá trình đau đớn, thậm chí nảy sinh rất nhiều hạn chế.
Bên cạnh đó, Đỗ Duy thậm chí còn cảm thấy rằng có thể có nữ tu trong Bệnh viện Tâm thần Hill...
Mặc dù nữ tu ở giai đoạn đó không mạnh, nhưng vẫn sẽ dễ dàng lấy mạng của hắn.
Cùng với tất cả các yếu tố lộn xộn, Đỗ Duy chắc chắn nếu mình trải nghiệm nó một lần nữa và có thể làm tốt hơn trước.
Và vào lúc này...
Bệnh viện tâm thần Hill đột ngột thay đổi...
Đó là đêm mưa khi đám James đến.
Mưa như trút nước.
Homill và Harry vẫn vô cùng cảnh giác, nhưng James thì cực kỳ kinh hoàng. Y chắc chắn rằng mình thực sự đã trở thành bản thân lúc đó. Không có năng lực nào, chỉ có Quỷ Nhãn và một số vật phẩm trừ tà. Hậu quả của việc mất đi sức mạnh là không có chút cảm giác an toàn.
Y vô cùng muốn tìm được Đỗ Duy, vì y cảm thấy theo tình hình lúc đó, Đỗ Duy lúc này đang ở bệnh viện tâm thần Hill, tìm được hắn thì y có thể sẽ có cơ hội sống sót. Rốt cuộc, mặt kia của người đàn ông đó chính là ác linh Đỗ Duy.
Trời mới biết Bệnh viện Tâm thần Hill hiện tại nguy hiểm đến mức nào.
James cẩn thận nhớ lại, cho rằng Đỗ Duy lúc đó nên ở trong khu bệnh nhân, anh nói với Homill và Harry: "Đi theo tôi đến khu bệnh nhân, chúng ta đi tìm Đỗ Duy."
Homill và Harry bối rối: "Sao chú biết anh ấy ở trong đó?"
James nói: "Đã quá trễ để giải thích, nhanh lên theo tôi."
Nhưng vừa nói xong, lập tức có một tiếng hét kinh hoàng vang lên trong cơn mưa.
Một người đàn ông mặc áo choàng bệnh nhân đầy máu lao đến. Dường như có thứ gì đó đang đuổi theo sau lưng anh ta, nhưng loé lên rất nhanh, không thể nhìn thấy nó là gì.
Khuôn mặt của 3 người James vô cùng kinh ngạc.
Kẻ mặc quần áo bệnh nhân vội vàng chạy tới, gã đột nhiên chỉ vào James hưng phấn nói: "James, thật may cậu cũng ở đây, không đúng... chạy, chạy..."
Trong lúc đang nói chuyện, người đàn ông vẫn điên cuồng bỏ chạy.
Ở gần như vậy, James cuối cùng cũng nhìn rõ mặt đối phương.
Hóa ra là Tiquel...
Tuy nhiên, lúc này Tiquille trông vô cùng thảm, toàn thân là máu, trên ngực có vết máu, giống như nội tạng đã bị cắt.
Harry và Homill nhìn nhau: "Tôi nên làm gì đây?"
James nghiến răng nghiến lợi nói: "Chạy theo hắn, đừng hỏi gì cả, chạy..."
Dù gì thì gặp người quen ở đây cũng yên tâm hơn. Y không biết phải làm gì nếu không chạy theo Tiquel.
Vốn dĩ đang nghĩ tới việc đi gặp Đỗ Duy, nhưng Tiquel lại chạy ra từ tòa nhà bệnh nhân, hiển nhiên bệnh viện tâm thần Hill này hoàn toàn khác với bệnh viện trong trí nhớ của y.
Nhưng họ chưa chạy xa, đã nhìn thấy rằng con đường lúc đến đã bị chặn.
Cánh cổng của Bệnh viện Tâm thần Hill đã biến mất từ lâu, thay vào đó là màn sương đen dày đặc, trước mặt là hàng chục bác sỹ với dao mổ, áo khoác trắng và máu loang lổ khắp người.
James thậm chí còn thấy rằng trên ngực của gã bác sỹ đi đầu có đeo giấy chứng nhận - giấy phép buôn bán nội tạng.
"Đm!"
James giận dữ hét lên. Làm thế nào có thể có chứng chỉ như vậy trên thế giới?
Y rút súng ra bắn, nhưng lại bắn hụt. Hơn nữa sóng gió ác ý tràn ngập họ.
Những bác sỹ hoàn toàn không phải là người.
...
Bên trong bức tranh sơn dầu, Đỗ Duy hít sâu một hơi nhìn đám thuộc hạ.
"Có vẻ như tình hình tồi tệ hơn tao nghĩ, người của Twilight cũng đang ở bệnh viện tâm thần, nhưng sức mạnh của họ dường như bị áp chế."
"Hiện tại tao không thể tìm ra quy luật của sự đột biến, hơn nữa điều tôi muốn nói là liệu tao có thể tin tưởng chúng mày không?"
Freddie là người đầu tiên phát biểu: "Tất nhiên ngài có thể tin tưởng chúng em."
Phong thư cũng đáp như vậy.
[Master, xin cứ ra lệnh.】
Shadow lặng lẽ đứng sau lưng Đỗ Duy, hai tay cầm một con dao.
Chỉ có Pennywise lùi lại.
Đỗ Duy lạnh lùng nhìn chúng rồi chậm rãi nói: "Tao sẽ đưa Pennywise vào đó. Về phần hai đứa mày, tao còn có việc quan trọng hơn giao cho chúng mày."
Phong thư hỏi: [Ngài muốn chúng em làm gì ạ?】
Đỗ Duy trầm giọng nói: "Tao sẽ vào tìm Ryan, tao sẽ xem xét tùy theo tình hình mà giải quyết. Việc anh phải làm rất đơn giản. Đi vào bên trong Twilight tìm hiểu cây bút của Matthew cho tôi."
Hắn không biết cây bút được đặt ở đâu, nếu tự đi tìm, e rằng sẽ mất rất nhiều thời gian. Việc này chỉ có thể giao cho phong thư.
Đỗ Duy không chần chừ thêm nữa, đưa tay ra xoay xoay, giống như đang xoay tay nắm cửa.
Phong thư bất đắc dĩ hỏi: [Nhưng thưa Master, bệnh viện tâm thần đó quá nguy hiểm, sau khi ngài vào đó, với thực lực của ngàu lúc đó, nếu không tìm ra quy luật dị thường, ngài nhất định sẽ chết.]
Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Vậy nên tao mới bảo mày đi tìm cây bút đó. Ngoài việc chuẩn bị cho kế hoạch dự bị, tao còn dùng cây bút đó để viết ra quy luật mà tao muốn, lỡ tao có gì bất trắc, chúng mày chính là hy vọng sống duy nhất của tao."
Tất nhiên hắn đang lừa gạt phong thư. Làm sao hắn có thể giao mạng sống của mình vào tay của những tồn tại khác. Lấy được cây bút sẽ rất có ích, nhưng nếu không lấy được thì hắn vẫn có những cách khác để phá giải cục diện.