Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 686 - Chương 687: Trở Lại New York

Chương 687: Trở lại New York Chương 687: Trở lại New York

Alexis có tin hay không, Đỗ Duy không biết, dù sao hắn tin là được.

Ryan ở bên cạnh cũng nghe được những lời này, hưng phấn tán thưởng: "Chủ nhiệm! Ryan em sẽ luôn tin tưởng anh!"

Bộp bộp bộp... tiếng vỗ tay rất kêu.

Điều này khiến tâm trạng xao động của Alexis lập tức trở nên bình lặng.

Nàng không vui khịt mũi, cố kìm nén cảm xúc trong lòng, lập tức nói: "Ryan? Cậu ta là thuộc hạ mà anh đã đề cập trước đây?"

Sao trông ngu ngu thế nào vậy.

Đỗ Duy cười nhạt, biết chuyện này rốt cuộc cũng xong, bèn giới thiệu với Alexis: "Cậu ấy là Ryan mà anh đã kể, nói là thuộc hạ nhưng thật ra là bạn. Lần này anh đến Thụy Sĩ là để đón cậu ta."

Alexis ồ lên và gật đầu với Ryan: "Chị là Alexis, hôn thê của Đỗ Duy, xin chào Ryan."

Ryan kêu lên: "Vị hôn thê? Chủ nhiệm, chúng ta đang học y! Tại sao anh lại có vị hôn thê? Còn em thậm chí còn không có bạn gái."

Đỗ Duy ho khan nói: "Đó là bởi vì chú dồn hết thời gian vào trong tri thức y học, nhưng anh không được như vậy. Vậy nên sau này thành tựu y học của chú chắc chắn sẽ cao hơn anh."

Ryan chợt hiểu ra: "Hóa ra là như vậy, nhưng em là quý tộc, nhất định phải có vợ. Nếu không vợ thì sau này ai sẽ kế thừa tước hiệu của em?"

Đỗ Duy thầm nói: "Phương Đông chúng ta có câu nói, duyên đến tự nhiên sẽ có. Chú cứ chờ đi."

Ryan vò đầu bứt tai, duyên phận?

Đó là thứ gì?

Dù sao gã ta cũng là quý tộc, hơn nữa còn là hoàng đế nên phải tuỳ vào duyên phận?

Ryan không kìm được nghĩ thầm: "Mình cảm thấy không đúng, lúc mình còn ở Hill từng xem tivi, mình thấy các hoàng đế thời xưa có rất nhiều vợ và rất thích ngoại tình. Vì mình đã là Hoàng đế, thì mình cũng phải có. "

"Cho dù bây giờ mình chỉ là một nam tước, hậu cung của mình sẽ không vô duyên vô cớ không có."

"Có phải vì mình trở thành nam tước mà bọn họ đều bỏ chạy?"

"Không, minh phải tìm cách lấy lại những người phụ nữ của mình."

Ryan là một bệnh nhân tâm thần, suy nghĩ rất nhanh nhạy. Đỗ Duy cũng không đoán được suy nghĩ của gã, thấy Ryan có vẻ trầm ngâm, hắn không nói gì thêm.

Tiquel và James nhìn nhau, vẻ mặt rất phức tạp. Giờ thì Twilight đã không còn nữa, hai người họ là hai người bị ảnh hưởng nặng nhất.

Một người là thành viên trung thành của Twilight. Một người là nội gián đã lẻn vào Twilight. Công việc của họ đã hoàn toàn trật bánh.

May mắn thay cho James, sự nghiệp nằm vùng của hắn dù kết thúc, nhưng sau khi trở lại giáo hội, y đoán mình sẽ được thăng làm giám mục.

Không ai có thể bỏ qua chức vụ này.

Nhưng Tiquel thì khó chịu, gã vẫn đang nghĩ đến việc đi làm kiếm tiền, rồi còn tìm Ryan đổi một quả thận giống như đúc, giờ giáo hội sẽ tiếp quản nơi này…

Tiquel là một thành viên của Twilight, và mối quan hệ giữa Twilight và giáo hội rất vi diệu.

Tiquel do dự một lúc, khi thấy Kane đã mang quan tài đi cùng những người khác, thậm chí còn không để ý đến gã, gã biết rõ là tại sao.

Lý do rất đơn giản, người có quyền lên tiếng ở đây là Đỗ Duy. Vì vậy Tiquel che vết thương trên lưng, đi tới trước mặt Đỗ Duy, định nói.

Đỗ Duy cau mày, lập tức nói: "Tiquel, ông cứ gọi tôi là Đỗ Duy."

Alexis đang ở đây, hắn không muốn bị gọi là Công tước.

Tiquel không hiểu, đành nói: "Thưa ngài Đỗ Duy, tôi muốn tham gia giáo hội, ngài có thể giúp tôi được không?"

Đỗ Duy bình tĩnh nói: "Gia nhập giáo hội? Twilight là tổ chức Hunter trước đây của giáo hội, ông trở về giáo hội sẽ có ai ngăn cản không?"

Tiquel cười khổ: "Trước đây tôi là người trung lập, gia nhập giáo hội không khó, nhưng nhất định sẽ gặp phải một số phiền phức. Nếu ngài đồng ý, tôi muốn đi theo ngài."

"Tôi nhớ hình như ngài còn phụ trách Sở Tài Phán của giáo hội?"

Chức vụ và thân phận của Đỗ Duy vẫn luôn còn, chỉ là hắn không để ý nhiều đến nó, lại luôn hành động một mình. Về cơ bản chỉ có vài người trong Sở Tài Phán, hắn cũng chưa từng quản lý nó.

Đỗ Duy suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý: "Đúng, tôi sẽ thông báo với giáo hội, sau đó ông đến Sở Tài Phán giải quyết sự kiện linh dị."

Tiquel dù thế nào cũng là một Hunter. Hơn nữa, gã có địa vị cao trong Twilight, luôn chịu trách nhiệm quản lý, cũng có thể hữu ích nếu làm thuộc hạ của mình.

Còn chuyện liệu Tiquel có phản bội hắn hay không...

Thì có thể tham khảo số phận của Pennywise.

Lúc này, người của giáo hội lái một chiếc xe container lớn, Kane yêu cầu xếp 2 cỗ quan tài này lên, sau đó 2 cỗ quan tài này sẽ được chuyển đến giáo hội.

"Ngài Đỗ Duy, tôi sẽ đích thân đưa cỗ quan tài đến giáo hội, hiện tại ngài có kế hoạch gì? Cùng tôi trở về hay sao ạ?"

Kane hỏi, Máu của Jesus trong giáo hội không biết có chuyện gì xảy ra mà mấy ngày nay luôn ở trong trạng thái trầm lặng, không thể rời đi quá lâu.

Đỗ Duy suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi tạm thời không trở lại giáo hội, tôi sẽ đưa Ryan trở về New York vài ngày, bên kia còn một số việc chưa giải quyết."

Hắn đang đề cập đến đồng hồ của Lamer, hắn muốn biết liệu thứ đó có còn ở đó không sau khi Lamer bị lưu đày, hắn cũng muốn biết liệu Minette có còn ở trong đồng hồ hay không.

Kane cũng không hỏi quá nhiều: "Được rồi, nếu vậy thì tôi sẽ đưa James cùng Tiquel trở về. Giáo hội cần đăng ký thông tin."

James im lặng đi về phía trước, có chút không nỡ liếc nhìn Ryan.

Ryan thì rất vô tâm, trông gã có vẻ phấn khích khi nghĩ đến việc xây dựng lại Bệnh viện Tâm thần Hill sau khi trở lại New York, đến lúc đó gã sẽ là khó viện trưởng.

Nhưng Tiquel lại nhìn Đỗ Duy với vẻ cầu cứu, Đỗ Duy nhàn nhạt cười chào hỏi Kane: "À đúng rồi, Tiquel cũng không tệ. Khi nào đến giáo hội, hãy xếp ông ấy vào Sở Tài Phán, tôi cần người tài giỏi như thế này."

"Dạ, thưa ngài Đỗ Duy."

Kane nhìn Tiquel bằng ánh mắt kỳ lạ, nhưng ông đã quá già và không muốn tham gia vào chuyện này. Dù gì Công tước đã nói, đương nhiên không có lý do gì để từ chối.

Ngay sau đó, nhóm người đã giải tán.

...

Một vài tiếng sau, một chiếc máy bay đã cất cánh từ một sân bay Thụy Sĩ và hướng đến New York.

Trên máy bay, Đỗ Duy và Ryan ngồi cùng nhau.

Alexis lần này đột xuất đi ra ngoài, bên gia tộc Wittbach còn cả núi chuyện, nàng ở bên Đỗ Duy ở một lúc, rồi lên máy bay khác rời đi.

...

Vào lúc này, ở một nơi khác.

Sân bay New York, chênh lệch múi giờ giữa hai thành phố là rất lớn.

Thụy Sĩ là vào buổi sáng, còn ở New York là hoàng hôn.

Tại sảnh của sân bay New York, Tom và Cha Tony ngồi trên ghế và cùng nhau hút thuốc lá.

Hút thuốc ở nơi công cộng là rất trái đạo đức. Nhưng hai người này làm gì có cái gọi là đạo đức.

"Người anh em tốt của em nói rằng anh ấy đã mang về một người bạn tốt từ Thụy Sĩ. Bạn của anh ấy là bạn của chúng ta. Em đã lên kế hoạch cho buổi lễ chào đón tối nay."

(hai người này chuyển thành anh-em dâm đang rồi nhé)

"Đỗ Duy dường như nói rằng bạn của anh ấy là một người mất tích từ Bệnh viện Tâm thần. Vì mọi người đều đến từ New York, người bạn này phải cảm nhận được sự nhiệt tình của New York!"

Bình Luận (0)
Comment