Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 687 - Chương 688: Bầu Không Khí Trở Nên Quái Dị

Chương 688: Bầu không khí trở nên quái dị Chương 688: Bầu không khí trở nên quái dị

Tại sân bay New York.

Khi Đỗ Duy đưa Ryan đến phòng chờ ở sân bay, Tom và Cha Tony lập tức nhìn thấy bọn họ, bèn đứng lên chào hỏi.

Tom mặc đồng phục, miệng ngậm điếu thuốc, liếc nhìn Đỗ Duy.

Đỗ Duy mặc áo gió, nhìn có vẻ hơi gầy, đồng thời còn đeo kính râm, khí chất rất lạnh lùng, vô cảm. Điều này không phù hợp với thói quen của hắn.

Ryan trong bộ vest và đôi giày da, trông giống như một người thành đạt... với điều kiện là gã không nói chuyện.

Cha Tony cũng nhận thấy những thay đổi của Đỗ Duy. Ông tò mò hỏi: "Anh Đỗ Duy, sao anh lại đeo kính râm? Anh muốn thay đổi phong cách sao?"

Tom thầm cau mày, anh cảm thấy không bình thường. Là một cảnh sát, tuy Tom dành một nửa thời gian cho việc chơi gái, nhưng anh cũng xuất thân từ một trường cảnh sát chính quy, sự nhạy cảm trong nghề nghiệp khiến anh cảm thấy mọi chuyện không hề đơn giản.

Quả nhiên Đỗ Duy tháo kính râm xuống, lộ ra một đôi mắt đỏ ngầu, cứ như thức đêm quá nhiều, nhưng ánh mắt lại lộ ra vẻ phiền muộn khó giải thích.

Khi mọi người nhìn thấy, họ đều cảm thấy ớn lạnh. Hắn bất lực nói: "Như Cha thấy, mắt tôi bị tổn thương, nên hiện tại chỉ có thể dùng kính râm che lại."

Để giết Lamer, hắn đã phá hủy đôi mắt của mình.

Mặc dù đã dùng mắt của Shadow để thay thế, nhưng chúng không tốt bằng đôi mắt ban đầu. Hơn nữa, nếu đưa Shadow ra ngoài, hắn sẽ mất đi thị giác. Nói cách khác, đôi mắt lạnh lùng và điềm tĩnh của hắn có thể không bao giờ trở lại nữa.

Cha Tony không biết sự tình nghiêm trọng, gật đầu, chợt nói: "Cậu vẫn khoẻ là tốt rồi, trở về nên chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, rồi mắt của cậu sẽ lành lại thôi."

Tom có chút khó hiểu, nhưng Đỗ Duy rõ ràng không muốn nhiều lời, anh cũng không tiện hỏi thêm. Vì vậy, hắn nhún vai lấy ra một điếu thuốc đưa qua: "Dù sao cũng hoan nghênh trở về, người anh em."

“Cảm ơn.” Đỗ Duy nhận lấy điếu thuốc, tự mình châm lửa.

Sau đó, hắn nói với Ryan: "Họ là Tom và Cha Tony, anh đã giới thiệu với chú trên máy bay. Trong tương lai nếu chú có bất cứ vấn đề gì, chú có thể nói với họ."

Ryan liếc nhìn Tom và Cha Tony. Gã không muốn dính líu đến hai người này, dù sao thì gã cũng là một quý tộc, có thể thấy Tom đang mặc đồng phục cảnh sát, còn Cha Tony thì mặc đồng phục giáo sĩ, hai kẻ này chỉ là cảnh sát và tu sĩ.

Quen biết họ chẳng có lợi ích gì. Suy nghĩ xong, gã duỗi tay nói: "Xin chào, ta là Ryan, ta là quý tộc, hai chú có thể gọi ta là nam gước Ryan."

Nói cứ như đây là sự thật. Ít nhất thì giọng điệu có vẻ bình thường.

Cha Tom và Tony đều tin đó là sự thật, cả hai đều choáng váng.

Cái gì đây trời?

Nam tước?

Ryan này không phải là người mất tích từ Bệnh viện Tâm thần Hill sao?

Gã là nam tước sao?

Thật hay giả đây?

Tom bắt tay Ryan một cách tượng trưng: "Xin chào Ryan, nhưng... anh thực sự là nam tước sao? Anh không phải là bệnh nhân tâm thần sao?"

Ryan khinh miệt nói: "Bệnh nhân tâm thần? Sao chú có thể xúc phạm một nhà quý tộc như vậy được. Talà một quý tộc đã được sắc phong đàng hoàng, ta có cả lãnh thổ của mình, nhưng giờ đã bị phá hủy. Nếu không, hai chú phải quỳ xuống khi nhìn thấy ta!"

Tom nhìn Đỗ Duy đầy nghi ngờ.

Đỗ Duy rất xấu hổ. Hắn không muốn Tom và Cha Tony coi Ryan như một kẻ tâm thần. Điều đó không tốt cho Ryan. Đôi khi, những người có vấn đề về tinh thần này rất dễ bị ảnh hưởng bởi thế giới bên ngoài, ánh mắt và giọng nói của người khác có thể khiến họ bị tổn thương.

Vậy nên hắn nghiêm túc nói: "Cậu ấy nói gì thì cứ lắng nghe thôi, nhưng hãy cứ coi cậu ấy như một người bình thường, đừng quá để ý."

Tom rất tin tưởng Đỗ Duy nên lúng túng nói với Ryan: "Xin lỗi Ryan, tôi đã hiểu lầm cậu."

Vừa nói anh vừa định rút tay về. Nhưng Ryan hoàn toàn không có khái niệm này, gã nắm tay Tom và kiêu ngạo nói: "Coi như thằng nhóc chú biết điều, chú không thể chịu nổi cơn giận của Nam tước Ryan. Ta có một chiến điện thoại có thể khiến chú phá sản trong phút chốc."

Trái tim của Tom đã bị sốc. Ryan này còn là người đàn ông quyền lực?

Lễ đón tối nay có lẽ phải nâng cấp. Chỉ không biết, quý tộc này có thích khu đèn đỏ không?

Có lẽ sẽ không thích?

Dù sao nơi đó hơi hạ đẳng.

Ryan lúc này mới buông tay ra gật đầu với Cha Tony đang khó hiểu: “Bổn nam tước này rất coi trọng chú, chú cứ làm việc chăm chỉ, chúng ta sau này nhất định sẽ có liên hệ, ừm… ta rất coi trọng chú."

Cha Tony ngạc nhiên hỏi: "Nam tước Ryan... không, ngài Ryan, ngài nói như vậy là có ý gì, chúng ta liên quan gì đến nhau?"

Đỗ Duy cũng khó hiểu. Thế giới quan của Ryan cũng giống như người thường, ngay cả hắn cũng khó mà tiếp nhận được mạch não của Ryan.

Cả bản thân Ryan cũng thấy khó hiểu, gã tự nghĩ: "Đúng vậy, tôi có liên quan gì với lão ta? Tôi vừa muốn nói điều gì?"

"Ồ, hiện tại ta mới nhớ ra. Dù sao ta cũng từng là hoàng đế. Sau này ta sẽ tái lập lãnh thổ của mình, thiết lập quốc thổ của Ryan bệ hạ. Ta hẳn là đang tìm một tôn giáo để trò quân vương quyền thần thụ."

"Vì vị linh mục Tony này cũng là một giáo đồ, nên sau này khi tôi lên ngôi sẽ để lão hỗ trợ. Bằng cách này, địa vị hoàng đế của ta không thể bị lung lay."

Suy nghĩ của Ryan rất kỳ lạ, gã thậm chí còn biết khái niệm quân quyền thần thụ, cũng không biết nó đến từ đâu. Nhưng để Cha Tony hỗ trợ gã lên ngôi, điều này có hơi ảo tưởng hay không?

Ryan mỉm cười nhìn Cha Tony: "Chờ ta thành lập lãnh địa của mình, chú sẽ biết giữa ta và chú có liên hệ gì. Đừng lo, chú và Tom đều là bạn của chủ nhiệm thì cũng là bạn của Nam tước Ryan, ta chắc chắn sẽ không để hai chú chịu thiệt."

Đúng lúc này, Ryan nhìn vào mắt Tom và Cha Tony như thể đang nhìn vào các đại thần của đất nước tương lai của mình.

Ừm…

Cảnh sát Tom chính là đại tướng của đất nước.

Còn Cha Tony thì tương lai sẽ đảm nhiệm chức vị Giáo hoàng của Ryan. Theo nhận thức của Ryan, địa vị của hai người này đã rất cao.

Cha Tom và Tony hơi khó chịu với Ryan. Họ luôn cảm thấy rằng Ryan này dường như không phải là một nhà quý tộc, ngược lại có gì đó kỳ quái.

Đỗ Duy ở bên cạnh lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Về trước đi."

Tom ngay lập tức nói: "Đi thôi, hôm nay tôi và Cha Tony mời khách, chúng tôi sẽ tổ chức một buổi lễ chào đón hai người tại một nhà hàng tốt nhất ở New York. Sau khi ăn xong, chúng tôi sẽ đến một club cao cấp vào buổi tối, tôi sẽ cho hai người thấy sự nhiệt tình của người dân New York."

Bình Luận (0)
Comment