Đỗ Duy trực tiếp ném tơ đen vào tầng sâu trong mộng cảnh.
Mà Đoá Hoa Không Tàn Phai mắc kẹt trong đó đã biến hoá mạnh mẽ ngay khi nuốt chửng sợi tơ đầu tiên. Nó như thể ngửi được mùi máu tanh, vô số xúc tu cắm rễ trong mộng đều run lên, hoa mộng cũng gợn sóng vòng tròn ánh sáng.
Hình ảnh này quá phi lý, chỉ có thể phơi bày trong mộng. Hơn nữa, cánh hoa và nhị hoa của nó hình như cũng bị dính một lớp mực, và chút chấm đen đang loang lỗ.
"Nó dường như bị hấp dẫn rồi?"
Đỗ Duy cau mày nhìn đầu nguồn của sợi tơ đen, chính là chiếc đồng hồ cổ. Hắn phát hiện ra đồng hồ cổ đã bị Đoá Hoa Không Tàn Phai kéo lê, nhưng đồng hồ đang giãy giụa, cố gắng thoát ra khỏi phạm vi của đoá hoa.
"Tôi rất ngạc nhiên."
Trong mắt của Đỗ Duy có một tia nguy hiểm, giọng điệu của hắn rất lạ, nghi ngờ, nhưng cũng có quyết tâm và nhẹ nhõm.
Đồng hồ cổ quá thần bí.
Trước đây, sau khi Ma Thần Lamer bị lưu đày, nó cư xử như thể đã chết, chỉ sau khi chạm vào mới có chút thay đổi, nhưng nó không giãy giụa chạy trốn như một vật sống.
Rõ ràng là nó cố tình ngụy trang trước mặt mình. Nó không thế bị khống chế.
Nhưng Đỗ Duy đối với sự tồn tại mà hắn không thể kiểm soát, chỉ có thể tránh xa hoặc hủy hoại, trừ cái đó ra hắn sẽ không tính đến những cách khác.
Trước kia không thể thoát khỏi đồng hồ cổ, giờ có cơ hội phá hủy, Đỗ Duy không thể buông tha. Dù ý thức của Minette có tồn tại trong đó cũng vậy.
Đỗ Duy quyết định nhìn đồng hồ cổ bị Đoá Hoa Không Tàn Phai nuốt chửng.
Nhưng đúng lúc này, có một cơn chấn động bất ngờ ở quảng trường trong mộng cảnh.
Với tư cách là chủ nhân của mộng cảnh, Đỗ Duy lập tức nhận ra điều gì đó bất thường: "Có thứ gì đó đang cố thoát khỏi mộng cảnh của tôi?"
Thứ đó không phải là Đoá Hoa Không Tàn Phai.
Freddy đang xâm nhập vào ý thức của Puton, để hành hạ lão cũng nhận thấy có điều gì đó không ổn. Freddy chính là ác linh thay Đỗ Duy nằm mơ, nếu như mộng cảnh này xảy ra vấn đề, thì nó sẽ là kẻ gánh chịu hậu quả đầu tiên, chứ không phải Đỗ Duy.
Freddie lập tức thoát ra khỏi đầu Puton và kinh hãi nói với Đỗ Duy: "Ma quỷ Master, em cảm thấy mộng cảnh sắp sụp đổ rồi."
Đỗ Duy nhìn tầng sâu mộng cảnh đang tách rời, nói: "Tao biết."
Ngay sau đó, hắn mở áo gió và lấy cây bút quỷ của Ma Thần-Malphas. Ngòi bút của Malphas toát lên hơi lạnh thấu xương.
Đỗ Duy biết rằng thứ này đang kháng cự lại mình, không bao lâu nữa sẽ thoát khỏi ảnh hưởng mà hắn đã tác động lên nó, đến lúc đó hắn sẽ không thể điều khiển được cây bút này nữa.
"Trước khi mày mất kiểm soát, tao nhất định sẽ nghĩ cách để khống chế mày, nhưng trước đó, mày không thể thoát khỏi tao."
Giọng điệu của Đỗ Duy vô cùng lạnh lùng.
Anh trực tiếp cầm bút viết những quy tắc trong mộng.
Cây bút của Malphas có thể chỉ định các quy tắc. Tất nhiên, đây là phương pháp dùng để tạo ra ác linh, Matthew đã từng làm điều này, như đã làm với phong thư và lá bái Joker. Đúng như những gì hắn nói, ở giai đoạn này, ngòi bút của Malphas không thể phản bội "chủ nhân" của mình.
Các quy tắc mà Đỗ Duy quy định cho ước mơ của mình như sau.
[Quy tắc của trò chơi như sau: đầu tiên, Master của mộng cảnh luôn là Đỗ Duy. Thứ hai, người mơ luôn là Freddy]
[Bất kỳ tồn tại nào, nếu không có sự cho phép của người điều khiển, sẽ rơi vào vòng lặp vô hạn sau khi tiến vào mộng cảnh, rồi trở thành con rối của Freddy]
[Bất kỳ thứ nào cố gắng cướp đoạt mộng cảnh, sau khi thành công sẽ thay thế Freddy trở thành kẻ nằm mơ]
Giờ dị biến trong mộng cảnh là do đồng hồ cổ gây ra, Đỗ Duy có thể cảm thấy có thứ gì đó đang rò rỉ từ tầng sâu mộng cảnh, muốn kiểm soát mộng cảnh này.
Vì vậy, hắn dứt khoát cho nó cơ hội. Nếu đồng hồ cổ thành công, Freddy sẽ được tự do, đồng hồ cổ sẽ thay thế vị trí trước đây của Freddy, đó là một điều tốt cho Đỗ Duy.
Còn về Freddy có được tự do có chạy hay không?
Một ác linh ác mộng có thể nói ra câu tự do mà không có sự khống chế của Đỗ Duy không phải là tự do thật sự, e rằng trong đầu nó không có khái niệm này.
Nói cách khác, Freddy mắc hội chứng Stockholm*, nó đã làm việc chăm chỉ hơn bất cứ ai khác.
Chắc chắn rồi, sau khi Freddy nhìn thấy Đỗ Duy viết quy tắc, nó lập tức hoảng sợ.
"Ma quỷ Master vĩ đại, sao ngài lại làm vậy?"
"Lòng trung thành của em với anh chỉ đứng sau Phong thư. Ngài không hài lòng với em ở điểm nào xin cứ nói, em có thể thay đổi được không?"
"Làm ơn, đừng tước bỏ tư cách mơ thay ngài."
Freddy lập tức quỳ trên mặt đất, cố gắng ôm lấy bắp đùi của Đỗ Duy kêu la thảm thiết. Nhưng cái nhìn thờ ơ của Đỗ Duy khiến nó phải ngậm miệng lại.
"Xin lỗi Master, em không nên nghi ngờ quyết định của ngài."
Freddy lập tức nở nụ cười nịnh nọt, lúc này trong lòng trống rỗng, tựa hồ có ảo giác bị bỏ rơi. Sau quá trình làm nô lệ của Đỗ Duy quá lâu, nó đã nhìn thấu. Muốn làm thuộc hạ lâu dài dưới trướng ma quỷ, trung thành cũng vô dụng, phải có ích, nếu không, sẽ chết còn nhanh hơn kẻ khác.
Nhưng Freddy đang tự hỏi, ngoài mộng thì nó có lợi ích gì với Đỗ Duy?
Sau đó, nó đưa ra một câu trả lời rất ngu.
"Freddy ta là rác rưởi?"
Freddy suy sụp.
Đỗ Duy mặc kệ, cau mày cảm nhận được những dị biến trong mộng.
Vốn dĩ những vạch đen trắng trong mộng cảnh đã bị bóp méo, những ô vuông chia cắt trên mặt đất cũng không đồng đều, cả những vùng rộng lớn bị bóng tối bao phủ cũng đang chậm rãi nhúc nhích. Giống như một con sâu ký sinh trong máu thịt, cố gắng đâm xuyên qua lớp biểu bì.
Tuy nhiên, khi Malphas viết xong các quy tắc, dị biến đang thay đổi theo một cách khác.
Đỗ Duy đột nhiên vươn tay ra, dùng tay phải nắm thật chặt, cảm giác được chính mình bắt được cái gì, nhưng lại hoàn toàn không thấy.
"Là sợi tơ? Hay là cái gì khác?"
Đỗ Duy cảm thấy nếu bây giờ buông tay ra, những thứ vô hình bắt được sẽ biến mất, tiếp tục trốn trong mộng. Nó chắc chắn đã biết quy tắc thay đổi, không muốn trở thành nô lệ của mình, nếu không, không thể thay đổi mục đích trước đây.
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy dứt khoát phát động năng lực Đánh Dấu của mình.
Rồi hắn buông tay, Đánh Dấu thành công. Trên mu bàn tay phải của Đỗ Duy, hoa văn kim đồng hồ đang từ từ quay, nhưng sau đó sắc mặt của hắn đột ngột thay đổi.
"Có chuyện gì vậy? Tôi chỉ Đánh Dấu một cái thôi, nhưng sao tôi cảm thấy hình như mình đã Đánh Dấu vô số?"
Nói xong, hắn do dự một hồi, nói với Freddy: "Mày cứ ngoan ngoãn ở trong mộng đi. Hiện tại ở đây sẽ không có chuyện gì."
Freddy ngẩn ra: "Master, ngài muốn đi sao?"
Đỗ Duy gật đầu: "Năng lực Đánh Dấu của tao có thể bị lỗi, tao cảm thấy chỉ cần phát động Đánh Dấu, tao có thể lôi ra vô số thứ khủng khiếp."
.
.
.
Chú thích:
Hội chứng Stockholm hay quan hệ bắt cóc là thuật ngữ mô tả một loạt những trạng thái tâm lý, trong đó con tin lâu ngày hình thành mối quan hệ tình cảm với kẻ bắt cóc trong thời gian bị giam cầm.[1][2] Những cảm xúc nói trên của "nạn nhân" thường được xem là vô lý vì họ đang nhầm lẫn hành vi hành hạ với lòng tốt của kẻ bắt cóc, mặc cho những nguy hiểm mà họ đã phải trải qua. Hệ thống quản lý dữ liệu bắt cóc của FBI ước tính có 5% nạn nhân có biểu hiện của hội chứng Stockholm.