Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 692 - Chương 693: Một Ý Tưởng To Gan

Chương 693: Một ý tưởng to gan Chương 693: Một ý tưởng to gan

Đêm khuya, bên trong biệt thự.

Sau khi Đỗ Duy trở về thực tại, tay phải của chợt run rẩy. Không phải sợ hãi, nhưng cũng không rõ là vì sai.

Bug của năng lực Đánh Dấu là chỉ cần chạm vào là có thể Đánh Dấu được, sau khi phát động lại Đánh Dấu, tất cả những tồn tại được Đánh Dấu sẽ ngay lập tức xuất hiện trước mặt của Đỗ Duy...

Sau đó, giết chết hắn.

Nhưng Đỗ Duy phần lớn chỉ phát động năng lực Đánh Dấu lúc bị dồn vào đường cùng, hoặc là lúc hắn có thể ẩn nấp, chứ những tồn tại bị Đánh Dấu đều muốn giết chết hắn.

Nhiều lần năng lực Đánh Dấu là con bài tẩy quan trọng nhất của hắn. Nhưng giờ hắn cảm thấy mình mới chỉ Đánh Dấu một lần, nhưng chỉ cần phát động Đánh Dấu, số lượng tồn tại xuất hiện trước mặt hắn có thể là một con số cực kỳ khủng khiếp. Đâu chỉ hàng trăm hàng ngàn.

Đoán chừng nếu thật sự phát động Đánh Dấu, những tồn tại xuất hiện có thể biến toàn bộ New York thành một thành phố chết.

"Thứ mà tôi Đánh Dấu chắc chỉ là tơ đen trong đồng hồ cổ, tại sao lại như thế này..."

Đỗ Duy không tài nào hiểu nổi. Hắn nhìn mu bàn tay phải, nhìn chằm chằm một hồi, nghiến răng bước ra khỏi biệt thự.

...

Đêm ở New York rất yên tĩnh.

Đây không phải là một thành phố không bao giờ ngủ, hầu hết các quận đều có rất ít người đi bộ vào ban đêm, suy cho cùng, đây là bờ Tây, nơi sử dụng súng tự do.

Ở đây chỉ có những khu đèn đỏ mới có tiệc tùng và ăn chơi.

Đó là nơi mọi người có thể chơi đến sáng.

Đỗ Duy đứbf từ xa nhìn khu đèn đỏ vẫn bừng sáng, đã 2 giờ sáng, cau mày nói: "Bọn họ lúc này chắc đã ngủ rồi."

Họ ở đây là Tom, Cha Tony và Ryan. Tom từng cam đoan sẽ không bao giờ đưa Ryan đến khu đèn đỏ.

Đỗ Duy vẫn rất tin tưởng vào nhân phẩm của Tom. Nhưng hắn không biết nhân phẩm và tửu phâm của người anh em tốt này không thể tin được.

Đỗ Duy xoay người lái xe, rồi nhanh chóng lái về phía Bắc Brook. Chiếc xe của hắn là McLaren GT đã được chuyển về New York. Và giờ nơi cần đến là phòng khám tư vấn tâm lý cũ.

Năng lực Đánh Dấu khiến hắn cảm thấy tồn tại bị Đánh Dấu gần nhất là phòng khám tư vấn.

...

10 phút sau, Đỗ Duy đậu xe trên con phố đối diện với phòng khám tư vấn. Qua cửa kính ô tô, hắn nhìn thấy phòng khám tư vấn tâm lý trong đêm bị bóng tối bao trùm, trước đây vì đồng hồ cổ nên một trận động đất đã xảy ra ở New York, nơi chưa từng xảy ra địa chấn.

Mà đầu nguồn chính là phòng khám tư vấn tâm lý. Con đường nứt nẻ đã được sửa chữa, chiếc đèn đường bị sập đã được khôi phục lại như cũ nhưng phòng khám tư vấn tâm lý thì không.

Đỗ Duy không bỏ nhiều tiền để thuê phòng khám tư vấn, bởi vì giá nhà ở Bắc Brook rất thấp, nếu chủ nhà chọn sửa chữa nó thì tương đương với việc xây dựng lại.

Thế thì thà mua một ngôi nhà mới, về cơ bản giá nhà ở phương tây không quá đắt.

Trong đêm, Đỗ Duy có thể nhìn thấy những vết nứt trên tường của phòng khám tư vấn tâm lý, toàn bộ phòng khám đã trở thành một căn nhà nguy hiểm, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, mấy ngôi nhà bên cạnh cũng không khác mấy. Căn nhà mang đến cho hắn cảm giác kỳ quái.

Lần trước hắn đã mua một biệt thự, từ lâu hắn đã đã quen với sự lạnh lùng và quỷ dị của phòng khám. Sau một thời gian dài quay lại, những gì mà phòng khám này tiết lộ là một nỗi kinh hoàng không thể giải thích được. Nó còn đáng sợ hơn cả biệt thự, giống như một cái động để nuôi dưỡng ác linh.

"Có vẻ như nơi này phiền phức hơn tôi nghĩ..."

Đỗ Duy mở cửa xe, vô cảm nhìn lên trên, cửa phòng khám tư vấn tâm lý bị kéo quanh vành đai cách ly, chuyện này chính Tom đã làm.

Trên mu bàn tay phải của hắn, hoa văn kim đồng hồ khá lạnh lẽo.

Trong ngôi nhà trước mặt, có rất nhiều thứ đã được Đánh Dấu thành công, nhưng hắn chưa từng Đánh Dấu chúng.

Bây giờ, Đỗ Duy nghi ngờ rằng vô số thứ được Đánh Dấu lần này xuất hiện có thể là một chỉnh thể với tơ đen trong đồng hồ cổ.

Hắn đi đến bên cửa. Cánh cửa gỗ khép hờ, bởi vì nó đã bị biến dạng và không thể đóng lại, nên không thể khóa.

Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, tiếng két két vang lên.

Nhưng Đỗ Duy không bước vào, hắn chỉ đứng ở cửa, nhìn cảnh tượng bên trong nhà.

Vào lúc này, những gì hiện ra trước mặt hắn là bầu không khí lạnh lẽo và u ám, cũng như một vài giọng nói thầm thì.

Sự xuất hiện của hắn đã làm quấy nhiễu tồn tại trong căn phòng này. Nếu đó là một người bình thường, những gì nhìn thấy là một cảnh bình thường. Nhưng đôi mắt của hắn là của Shadow, vì vậy những gì hắn nhìn thấy chính là bản chất của phòng khám tư vấn này.

Đỗ Duy nhìn thấy vết nứt trên tường lộ ra hơi thở doạ người.

Hắn nhìn dọc theo vết nứt lan rộng như mạng nhện, thấy một thứ gì đó lờ mờ đang chảy từ từ và thấm vào toàn bộ ngôi nhà. Đó là tơ đen.

"Tôi đã sống ở một nơi như thế này, nhưng lại không nhận thấy điều gì bất ổn cả."

Đỗ Duy tê cả da đầu.

Thói quen sẽ khiến mọi người chủ quan. Nó cũng sẽ khiến mọi người bỏ qua một số dị thường.

Giờ hắn hoàn toàn hiểu rằng những gì hắn Đánh Dấu là chỉnh thể của tơ đen, ngoại trừ những thứ trong mộng, tồn tại bên ngoài cũng sẽ bị hắn Đánh Dấu.

Cũng vì vậy mà nảy sinh vấn đề.

"Không chỉ những thứ trong phòng khám đều do tôi Đánh Dấu... còn có những nơi khác. Thậm chí, tôi còn cảm thấy ở những nơi cách đây hàng nghìn km, cũng có có tơ đen bị Đánh Dấu."

"Tại sao lại có những thứ như vậy ở những nơi đó."

"Chẳng lẽ nó là di sản của các đời chủ nhân trước của đồng hồ cổ?"

Đỗ Duy nhớ rằng khi hắn nhờ Alexis điều tra về đồng hồ cổ, trong tài liệu mà Alexis đưa ra có ghi: những ghi chép sớm nhất về đồng hồ cổ là vào thế kỷ 18.

Những chủ nhân trước của đồng hồ cổ đều không có kết cục tốt đẹp, phần lớn đều chết thảm.

Chủ nhân sau cùng là Ryan Hamel.

Nhưng dù suy đoán ra những thông tin này thì cũng chẳng có ích gì đối với Đỗ Duy, và ngược lại càng chứng tỏ năng lực Đánh Dấu của hắn có vấn đề.

Chỉ cần phát động năng lực Đánh Dấu, thì dù hắn ở bất cứ đâu, nơi đó cũng sẽ trở thành một thành phố chết không khác gì thành phố Massas.

Đừng phát động nó, năng lực Đánh Dấu sẽ vô dụng.

Nói chung, có thể hắn sẽ thua thiệt lớn. Nghĩ đến đây, Đỗ Duy vươn tay sờ sờ tường nhà, Ở mặt sau của tay phải hoa văn kim đồng hồ toát lên chút lành lạnh.

Hơn nữa, bản thân tơ đen trong nhà cũng đang đi dọc theo vách tường, dường như muốn hòa làm một với Đỗ Duy, theo lòng bàn tay trở lại đầu nguồn. Cũng chính là trong mộng.

"Chờ đã... Những tơ đen này dường như không bị ngắt kết nối với đồng hồ cổ."

"Nếu như vậy, chẳng phải sau khi Đoá Hoa Không Tàn Phai nuốt chửng đồng hồ cổ, có thể nhờ mối liên hệ mà thoát khỏi mộng cảnh của mình sao?"

Đỗ Duy cau mày, trong đầu nảy ra một ý tưởng táo bạo.

"Nhưng nếu mình nghĩ về nó ở một góc độ khác, dường như mình có thể sử dụng những tơ đen này làm mồi nhử Đoá Hoa Không Tàn Phai, rồi đạt được kết quả như mong muốn."

"Không đúng, không phải dẫn dụ Đoá Hoa Không Tàn Phai, mà là câu cá bằng tơ đen. Chỉ cần trong tay có cần câu và mồi đủ mạnh, mình có thể coi Ma Thần muốn giết mình là một con cá, dùng bản thân mình để câu cá vào trong mộng cảnh của mình."

Bình Luận (0)
Comment