- Tách…
- Tí tách...
Đây là một ký túc xá, trong không khí nồng nặc mùi máu. Trên mặt đất cũng đầy vết máu, vừa đỏ tươi lại gớm ghiếc.
Những xác chết được quấn bằng khăn trải giường, xoắn thành bánh quái chèo, tất cả đều treo trên mái nhà.
Khi phong thư đến hiện trường, thì tất cả mọi người trong ký túc xá này đã chết. Một chiếc smartphone rơi xuống đất, trên màn dừng lại ở tin nhắn SMS.
Nội dung của SMS chưa gửi là:
[Anh yêu, em muốn cho em xem mấy tấm hình đáng sợ, em bảo đảm anh sẽ bị sốc.]
Khi phong thư đến, hiện trường đã thành ra như vậy. Nó cảm thấy rất khó chịu.
[Phương thức giết người này chắc do Shadow giả gây ra, nhưng sao lại nhanh như vậy? Rõ ràng tôi đã bám ngay theo sau mà.]
Tình huống tại ký túc xá rất kỳ lạ.
Hơn nữa, phong thư phát hiện đã mất dấu Shadow giả.
Nên làm thế nào đây?
Nó là thủ hạ trung thành của Đỗ Duy, cũng là tà linh, đương nhiên không thể có bất kỳ sự đồng cảm nào.
Nó chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ mà Đỗ Duy giao cho. Tìm Shadow giả.
Vì vậy, phong thư bắt đầu hồi tưởng. Năng lực hồi tưởng của phong thư không còn trước đó mười phút nữa. Nó đã thay đổi từ một tay súng thần thành xạ thủ bắn tỉa.
Bất động là đang lấy thông tin, di chuyển là lấy được toàn bộ.
Sau khi phát động năng lực hồi tưởng, những gì đã xảy ra ở ký túc xá đều được phong thư nắm rõ.
Nhưng điều khiến nó thấy lạ là thời gian sớm nhất phát sinh thảm án hóa ra đã rất lâu trước đây. Điều nó nhìn thấy chắc là sau khi Master trước đó của nó, Hannibal chết.
Trong ký túc xá này, một nữ sinh bật máy tính lướt wen vào buổi tối, rồi vào một diễn đàn nào đó. Diễn đàn chia sẻ vô số những sự kiện và hình ảnh ma quái khủng khiếp, nhưng rất hấp dẫn.
Vào ngày hôm đó, nữ sinh bấm vào một bài viết. Tiêu đề rất sốc: nửa đêm nam nữ dắt tay nhau chạy như điên, hoàn toàn nude, full size.
Bài đăng đã có hàng ngàn lượt xem. Mà toàn bộ bài viết chỉ có một hình ảnh.
Tuy nhiên, sau khi nhấp vào, đó là một bức ảnh chụp một người đàn ông và một người phụ nữ bồng một đứa trẻ trần truồng chạy về nhà, phông nền rất mờ.
Điều rất lạ là ngôi nhà trong bức ảnh ăn nhập với phông nền mờ ảo, chỉ có thể nhìn thấy một đường viền mơ hồ, thứ duy nhất có thể nhìn thấy rõ là cánh cửa gỗ đang mở toang. Ngôi nhà này nhìn rất cổ, lối vào ba bậc, cao chừng 5cm, cửa gỗ được mở ra, cảnh tượng bên trong cũng mơ hồ, nhưng hình như bên trong có thứ gì đó.
Những comment ở cuối bài viết đều rất đáng sợ.
"Đằng sau cánh cửa đó, dường như có thể nhìn thấy một người."
"Các bạn có cảm giác bị nhìn chằm chằm không? Đáng sợ quá."
"Tui cũng có cảm giác này."
"Oh my god, là bài đăng do ác linh gửi sao?"
"He he, làm sao có thể, chẳng qua bài đăng câu view thôi, cũng không có gì to tát."
Đột ngột...
Cô nữ sinh rùng mình, chẳng biết có phải ảo giác hay không, cô cảm thấy hình như thật sự có bóng người đang đứng trong bóng tối sau cánh cửa gỗ, cúi đầu nhìn ra ngoài cửa.
Cô nhìn cánh cửa trong bức tranh. Người trong cửa đã nhìn cô qua bức ảnh. Sau đó, cô ấy tình cờ chia sẻ bài đăng này với người bạn cùng phòng tên là Lalisa.
Lalisa lập tức kích xem.
...
Đêm đó, cô gái tên Lalisa đã đến quán bar, rồi quẩy cả đêm. Sau đó trở về ký túc xá vào ngày hôm sau để ngủ.
Bạn cùng phòng của cô ấy bước lên và hỏi: "Hey... Lalisa, cậu lại say xỉn rồi ngủ lại bar nữa..."
Hồi tưởng đến đây bèn đứt gãy. Ngay sau đó là một ngôi nhà la liệt xác chết.
Phong thư chết lặng.
[WTF? Những người này chết lâu rồi?]
[Cũng là bài đăng đó, người trong bài đăng đó là Shadow!]
[Nếu những người này đã chết trước đây, thì hôm nay tôi đang theo đuổi thứ gì?]
Năng lực hồi tưởng tiếp tục. Nhưng ngay sau đó Phong thư còn chật vật hơn. Bởi vì nó phát hiện thông tin mà nó đã hồi tưởng từ đầu đến giờ với chuyện xảy ra với mấy người ở ký túc xá hoàn toàn giống nhau.
Nói cách khác đám người Lalisa đã lặp đi lặp lại việc đọc bài đăng, đi đến quán bar, thức dậy và sau đó chết trong một thời gian dài.
Phong thư vô cùng hoang mang. Nó thấy rằng vấn đề này dường như nằm ngoài phạm vi hiểu biết của nó. Chỉ số thông minh thấp của nó khiến u mê như thằng ngu.
[Phong thư đừng hoảng sợ, mày là quân sư số một trong quân đoàn ác linh của Master, mày không phải thằng đần Shadow, nếu bình tĩnh phân tích thì nhất định sẽ phân tích được vài manh mối.]
[Thử nghĩ xem, Master rất nham hiểm, xấu xa đến cực điểm, phong thư là chó săn của Master, mưa lâu thấm đất, còn có thể bị những chuyện tầm thường như vậy làm cho bối rối sao?]
Phong thư bắt đầu bình tĩnh phân tích. Nó sử dụng năng lực hồi tưởng, từ chối tiết lộ bất kỳ manh mối nào. Nó thực sự thấy có gì đó không ổn.
[Đống xác này có gì đó không ổn! Tại sao lại thiếu xác của Lalisa?]
Nhưng vào lúc này đột nhiên cánh cửa ký túc xá bị đẩy ra. Phong thư đang lơ lửng ở ký túc xá, đột nhiên cửa bị đẩy ra, lập tức nhìn ra sau.
Mà vừa nhìn, càng khiến nó mông lưng hơn.
Đứng ở cửa hóa ra là nữ sinh xấu số tên Lalisa.
Cái đéo gì...
Vừa quay lại thì tất cả xác chết và vết máu trong ký túc xá đều biến mất.
Mặc dù chỉ số IQ của phong thư không cao, nhưng sau khi ở bên Đỗ Duy lâu như vậy, nó vẫn học được vài điều.
Tiên hạ thủ vi cường, dù sao thì những người này dường như đều đã chết, Master nhất định sẽ không nói gì.
Đây chỉ toàn lũ cặn bã.
Phong thư đưa ra một quyết định dứt khoát. Một dòng chữ ngay lập tức xuất hiện trên tờ giấy.
【Yên lặng.】
Lalisa đứng ở cửa ký túc xá đang định hét lên, nhưng bỗng yên tĩnh một cách kỳ dị.
Trong và ngoài ký túc xá, mọi thứ ngoại trừ phong thư dường như đã được nhấn nút tạm dừng. Phong thư sau khi xoá bỏ hạn chế đã đáng sợ hơn nhiều so với trước đây.
Nói gì được nấy.
Tuy nhiên, điều này còn tuỳ vào đối tượng, nếu nó chống lại Shadow, thì chắc chắn nhận được 2 lưỡi dao đâm xuyên qua người.
Nếu nó chống lại Đỗ Duy….
Thôi bỏ đi…
Nó không muốn trải qua nỗi khổ sinh con liên tục.
Tuy nhiên, động thái này của phong thư đã dẫn phát dị biến. Vào thời điểm này, ánh sáng trong toàn bộ ký túc xá ngay lập tứmờ đi c, như thể trời tối trong nháy mắt.
Trong bóng tối vang lên…
- Rầm…
Có vẻ như Lalisa đã đi vào ký túc xá, rồi cánh cửa đã đóng lại.
Một con dao sắc nhọn đâm thẳng vào phong thư. Một đôi mắt đỏ ngầu lặng lẽ xuất hiện sau phong thư.
Đột ngột...
Phong thư đã hiểu.
[Fuk! Hóa ra mục tiêu là tôi...]
...
Hơn mười phút sau.
Một phong thư ố vàng và rách nát xuất hiện từ vết nứt trên cánh cửa của ký túc xá này. Nó tìm kiếm một phương hướng, vội vã bỏ chạy.
- Két...
Cửa ký túc xá đã được mở.
Bên trong, vài học sinh do Lalisa dẫn đầu ngồi đối diện nhau, đầu trùm khăn trắng, mùi hôi xác chết thoang thoảng trong gió.