Đỗ Duy đang đi về nhà, giống như đang đi dạo. Nhưng ngay khi tạm dừng bước, trong ý thức lại có một cuộc đối thoại với Phong thư.
Lúc này, hắn có thể nghe thấy âm thanh của phong thư.
[Master, ngài lại có thể nói chuyện cùng em trong ý thức, lẽ nào chúng ta là tri kỷ?]
Vừa bước lên, Đỗ Duy đã nghẹn ngào. May mắn thay, đối thoại trong ý thức nhanh hơn giao tiếp trong thực tế.
Từng ý nghĩ xuất hiện, nhanh như chớp. Hắn nói trong ý thức của mình: "Nếu miệng của mày không tiện như vậy, có lẽ vị trí của mày trong lòng tao có thể bằng Shadow."
[Master, đây không phải nhờ người dạy dỗ tốt sao.]
Trong trí não của phong thư luôn tồn tại khái niệm: Đỗ Duy là trùm phản diện.
Hơn nữa còn là trùm tối cao, phong thư nó đương nhiên là chó săn, chắc chắn không phải là vai chính diện. Vì vậy, Master càng xấu xa thì nó lại càng thích.
Đỗ Duy bất lực nói với nó: "Dẹp đi, tao không muốn cùng dông dài với mày, giờ mày đã rơi vào tay “tao” khác?"
[Đúng vậy, Master, tên ngốc đó giống hệt ngài, còn bắt em đầu hàng nó, mơ đi, nó xứng sao?]
[Ồ, Master, em đã phát hiện được bí mật của thằng ngốc này. Có vẻ như từ khi Lamer bị ngài đày ải, nó bị mất kết nối với ngài, nó không thể biết được tình trạng hiện tại và trải nghiệm của ngài.]
[Cho nên nó muốn biết tất cả trải nghiệm của ngài thông qua em, chắc chắn nó muốn trở thành ngài.]
Đỗ Duy nhẹ giọng nói: "Tao đương nhiên biết, nhưng không quan trọng. Quan trọng là giờ mày đã rơi vào trong tay của y, hàng giả do y chế tạo hiện đang ở chỗ tao."
[Fuk! Phong thư em không thể chịu nổi nữa, ngài mau giết hàng nhái đó đi. Nó là cái quái gì mà bắt em đầu hàng, tuy em chưa bao giờ nhìn thấy em giả, nhưng dựa vào em làm hàng giả, nghĩ thôi cũng biết nó rất đê tiện, đồ thấp hèn xi nịnh.]
Phong thư thực sự liếm đến tận xương tủy. Đỗ Duy cảm thấy mình lợi dụng nó thì có chút quá đáng.
Nhưng khi nghĩ đến mục đích của mình, hắn lạnh lùng đáp: "Vị trí của chú mày trong lòng tao sẽ không bao giờ có thể thay thế được, chú mày đừng lo, giờ đây chỉ là cơ hội cho chú mày."
[Master? Ý của ngài là gì?]
Đỗ Duy tiếp tục trả lời: "Lẽ nào mày không nhận ra mày chính là nằm vùng bẩm sinh sao?"
Phong thư ngẩn ra: "Nằm vùng? Ý của ngài là bảo em đi theo “ngài” giả, sau đó mật báo cho ngài?"
Đỗ Duy giải thích: "Không chỉ là mật báo, tao còn cần mày tiết lộ một số thông tin cho anh ta, nhưng nhất định phải là sự thật. Ví dụ, tao biết trong tương lai nó sẽ đến thời đại Victoria, và tao muốn giết nó trước khi trở về quá khứ."
【Cái gì! Chuyện này làm sao có thể, phong thư không thể phản bội ngài! Nếu làm vậy, không phải phong thư sẽ trở thành kẻ phản bội sao!]
[Không, tuyệt đối không.]
"..."
Đỗ Duy im lặng...
Trước khi tự tẩy não, nó là một kẻ phản bội vô liêm sỉ. Sau khi tẩy não thành công, nóa quả thực là vệ binh trung thành nhất.
Muốn để nó phản bội bán đứng thông tin của mình...
Đúng là có chút khó.
Vì vậy, Đỗ Duy tung đòn sát thủ lớn: "Sau khi sự việc xong xuôi, mày sẽ là thủ lĩnh quân đoàn ác linh dưới trướng tao. Từ nay về sau, Shadow sẽ ở dưới tay ngươi."
[Ôi Master, phong thư làm việc cho ngài xưa nay chưa từng vì đòi hỏi điều gì. Thủ lĩnh quân đoàn ác linh, Shadow sẽ là thủ hạ của em, chuyện này đều vô dụng, ngài yên tâm đi, em sẽ là kẻ phản bội vì ngài!]
[Nhưng Master, ngài sẽ không nói dối em chứ?]>/b>
Đỗ Duy nhẹ giọng nói: "Tao gạt người bao giờ chưa?"
[Nhưng em không phải là con người.]
Đỗ Duy hừ lạnh một tiếng nói: "Ngay cả mạng của mày cũng là của tao, tao còn cần phải nói dối mày sao?"
[Dạ dạ, thưa Master, “ngài” khác không phải thứ gì tốt. Em thấy nó đã tạo ra cả Shadow, Freddy, Pennywise, cả Quỷ Khoá Puton đần độn nữa, có vẻ như nó còn tạo ra cả ác linh ngài. Em làm nằm vùng, lỡ bị nó phát hiện thì sao?]
Đây là vấn đề sao?
Đỗ Duy không quan tâm lắm: "Chỉ cần tao không chết, không ai có thể giết mày. Mày có thể yên tâm làm nằm vùng, bề ngoài trung thành với nó. Về phần nó có tin mày hay không, chuyện này dễ đoán thôi, nó biết mọi thứ về tao, có thể hiểu nó là tao quá khứ, mày nghĩ tao có tin tưởng ai không?"
[Nghe có vẻ có lý, vậy làm sao em có thể trở thành nằm vùng?]
Đỗ Duy cười: "Bình thường mày đối với tao như nào thì cứ đối với nó như vậy, nhưng mày phải nhớ kỹ, đừng tự tẩy não bản thân biến thành tay sai thật sự của nó."
[Xin Master đừng lắng, phong thư em có thể nịnh nọt nó, nhưng trong lòng chỉ có mình ngài.]
Đỗ Duy ừ một tiếng, rời khỏi cuộc giao lưu với phong thư. Cơ thể bị tạm dừng của hắn cũng trở lại bình thường. Tất cả những điều này chỉ xảy ra trong tích tắc.
...
Còn bên chỗ phong thư.
Đó vẫn là không gian được tạo nên từ những sợi tơ đen mịn.
Phong thư và Đỗ Duy giao tiếp trong ý thức.
Nhận nhiệm vụ của "Master", nên giờ nó rất tự tin.
Ở phía đối diện, Hắc Đỗ Duy không biết rằng mối quan hệ giữa Phong thư và Đỗ Duy đã trở nên vô cùng thân thiết sau lần hồi sinh cuối cùng.
Nó có những hạn chế, giống như mối quan hệ giữa ác linh Đỗ Duy và Đỗ Duy. Bộ nhớ và trải nghiệm càng gần bản thể thì giới hạn càng nhỏ và ngược lại.
"Phong thư, trả lời tao, đầu hàng! Hoặc là chết!"
Hắc Đỗ Duy vẫn vô cam.
Phong thư rùng mình, nhưng trong lòng nó đã có sẵn một kế hoạch bí mật hoàn chỉnh.
Làm việc khác thì khó, chứ làm kẻ phản bội thì không có ai bằng nó được. Thậm chí, phong thư còn rất rõ ràng, nếu như lập tức đầu hàng, kẻ giả ngu ngốc này nhất định sẽ nghi ngờ.
Vì vậy, mình còn phải chống cự.
[Cmm bớt giả vờ trâu bò đi, có gan giết tao không! Phế vật!]
Phong thư kiêu ngạo chửi.
Giây tiếp theo, nó lại vỡ thành nhiều mảnh. Ngoài ra, còn có một số mảnh giấy bị Hắc Đỗ Duy bắt được, có ngọn lửa màu đỏ lập lòe, phần đó trực tiếp hóa thành tro tàn.
"Mày thật sự cho rằng tao không giết được mày hay sao?"
【Cái gì? Chuyện gì đã xảy ra với phần biến mất của tôi, fuk! Năng lực tái sinh của tôi...]
Phong thư bị sốc. Nhưng trong lòng lại mắng: Ngu ngốc, năng lực tái sinh của phong thư tao đã ràng buộc với Master từ lâu, nếu Master không chết thì tôi cũng không chết, hôm nay phong thư tao sẽ so tài diễn xuất với mày.
[Xin lỗi, em sai rồi! Master, em thật sự biết mình sai rồi, hóa ra ngài thật sự có thể giết em, em đầu hàng, không đúng! Phong thư em chỉ có duy nhất ngài là Master.]
[Cái gì chó má Đỗ Duy, nó chỉ đáng xách dép cho ngài thôi.]
[Em biết tất cả bí mật của nó, xin ngài đừng giết em, em rất có ích với ngai.]
Phong thư ngoài miệng chửi nhưng trong lòng lại tự an ủi mình. Tất cả đều vì nhiệm vụ do Master giao cho.