Ẩm ướp, nhớp nháp, có cả mùi hôi thoang thoảng đâu đây. Có tiếng sột soạt trong bóng tối, như rất nhiều con chuột đang bò qua bò lại.
Đột ngột Đỗ Duy bật chức năng đèn pin của smartphone. Nhờ vậy phía trước được chiếu sáng.
Hắn nhìn quanh, một góc cống ngầm ở New York hiện ra trước mắt. Nơi này trông giống như một ống rỗng hình tròn, nhưng phần giữa mặt đất lại trở thành một con kênh, rộng chừng 1m5, chuyên dùng để thoát nước, khi có lũ lụt vai trò của con kênh không lớn, vì khi đó toàn bộ cống sẽ bị ngập trong nước thải.
Tuy nhiên, hệ thống thoát nước ở hầu hết các nước phương Tây rất lộn xộn. Hệ thống cống rãnh ở một thành phố như New York có thể được làm như thế này đã rất tốt.
Và đây còn là di sản của thế kỷ trước.
Đúng vào lúc này, trong mắt của Đỗ Duy, một tia hắc khí hiện lên, kéo dài đến tận cuối đường cống, hòa vào bóng tối.
Vừa nghiêng đầu, phía sau là thang cuốn xuống cống thoát nước, phía trên có thể nhìn thấy bầu trời đêm sâu thẳm, nhưng không có ánh trăng chiếu rọi xuống. Khi đi theo luồng khí đen vào trong ống cống, hắn như bị cô lập với thế giới.
"Nơi này có gì đấy ma quái."
Đỗ Duy nói với chính mình, nhưng hắn không có ý định quay lại, hắn liếc nhìn mức pin, còn 50%.
Chừng này chắc đủ, hắn tiếp tục bước về phía trước.
Bóng dáng hắn biến mất trong bóng tối.
...
Phòng khám tư vấn tâm lý ở New York.
Cũng chính là thế giới được tạo nên từ những sợi tơ mịn màu đen, nơi Hắc Đỗ Duy đang ở.
"Kỳ quái, hắn biến mất?"
Hắc Đỗ Duy cau mày, nhắm mắt lại, cảm nhận được phong thư giả, cũng chính là nằm vùng bên cạnh Đỗ Duy. Giờ y hoàn toàn bị ngắt kết nối với Đỗ Duy.
Nhưng không liên quan gì nằm vùng, dù mất liên lạc với Đỗ Duy. Nhưng Hắc Đỗ Duy vẫn có thể nhận ra rằng nằm vùng của mình vẫn còn sống.
Nhưng giờ nó hoàn toàn không thể nhận thức được.
Ở bên cạnh, nằm vùng do Đỗ Duy cài vào bên cạnh Hắc Đỗ Duy, phong thư lập tức nổi lên.
[Master Hắc Đỗ Duy, Master của em biến mất rồi sao?]
Hắc Đỗ Duy liếc nhìn phong thư, không quan tâm đến vấn đề xưng hô, lạnh lùng nói: "Không hẳn, chỉ là tao không cảm nhận được nằm vùng mà tao đã cử đi, hoặc có thể nó đã bị giết."
Phong thư run rẩy.
[Master rất tốt bụng, ngài ấy không thích giết người, ngài ấy rất tốt.]
Phong thư bị sốc.
Điều đó có nghĩa là gì?
Nếu như Master giết chết hàng giả của mình, thế có nghĩa là vị Hắc Master này cũng có thể giết mình sao?
Cả hai gần như là một. Một tính cách, Master làm được gì thì hàng nhái này cũng làm được. Nhưng sau khi nghĩ kỳ thì phong thư lại không sợ nữa.
Cmn mình không thể chết, vậy thì sợ cái éo gì. Vì vậy phong thư lại cảm thấy tự hào.
[Hừ, chỉ là hàng giả, chết ở trong tay Master là chuyện bình thường mà? Kẻ giả mạo làm sao có thể liếm chó bằng em được, nói đến ý thức chó săn, phong thư xưng thứ nhì, đứa nào dám xưng thứ nhất?]
Nó vẫn tự hào.
Hắc Đỗ Duy liếc nhìn phong thư một cách kinh tởm. Thành thật mà nói, y muốn giết chiếc phong thư này, bởi vì nó biết rằng phong thư này có cách chuyển tin tức của mình tới Đỗ Duy.
Giữ nó cũng là một tai họa, tốt hơn là giết nó. Song Hắc Đỗ Duy không tin, công bằng mà nói, khả năng y giết chết chiếc phong thư mà không có lý do là rất thấp, nếu giữ lại nó, có thể được dùng để hại “chính mình” khác.
Ngược lại, Đỗ Duy chưa chắc đã dễ dàng giết được phong thư giả.
"Chẳng lẽ hắn bước vào một nơi mà tôi không thể hiểu và hoàn toàn không biết? Đó là lý do bị cắt đứt liên hệ."
Hắc Đỗ Duy đã nói như vậy. Y đột nhiên muốn đến thực tế và rời khỏi nơi ma quái này.
Là một tạo vật, từ khi sinh ra, y đã được định sẵn sẽ là kẻ thù của Đỗ Duy. Cả hai không thể cùng tồn tại. Bởi vì đã có sự tồn tại của ác linh Đỗ Duy. Nó chỉ có thể tìm cách thay thế Đỗ Duy, nếu không sẽ đi vào ngõ cụt.
Biết rõ không làm được vẫn làm. Đây là thứ mà y, hay tồn tại mang tên Đỗ Duy sở hữu, là một thứ đã ngấm vào trong máu. Đó cũng là một trò chơi của trí tuệ, không thể tránh khỏi việc lật ngược tình thế.
Tuy nhiên, nếu giờ y muốn đi ra ngoài, sẽ đối mặt trực tiếp với Đỗ Duy.
Không có cơ hội chiến thắng nào cả.
"Mình phải làm điều gì đó."
Hắc Đỗ Duy liếc mắt nhìn phong thư: "Tao có thể tin tưởng mày sao?"
Phong thư: [Master Hắc Đỗ Duy, ngài là mặt trời, mặt trăng và các vì sao, ngài là quá khứ và tương lai, và ngài là niềm tin cả đời của phong thư, ngài luôn có thể tin tưởng vào phong thư.]
Hắc Đỗ Duy chế nhạo rồi chậm rãi nói: "Tao quả thật tin tưởng mày, bởi vì mày là thủ hạ của tao, lúc này cho dù tao thả mày ra ngoài, hắn cũng chưa chắc đã đem mày trở về."
Phong thư sững sờ.
Muốn thả mình ra?
Lừa đảo gì thế?
Hàng giả ngu ngốc này không sợ mình bỏ chạy sao?
Hành động của Hắc Đỗ Duy nhanh chóng giải quyết những thắc mắc của phong thư. Bây giờ y đang ngồi trên ngai vàng, đối mặt với phong thư.
Nhưng đột nhiên ngai vàng xoay chuyển, mặt sau ẩn trong bóng tối lại chứa một ngai vàng y hệt, nhưng màu sắc rất tối, như hòa vào bóng tối. Nói cách khác, nó đại diện cho mặt khác của Hắc Đỗ Duy.
Một đôi mắt mở rra, trong mắt không có chút tạp chất, chỉ có bóng tối lạnh lẽo và tàn độc.
Hắc Đỗ Duy khác có gương mặt vô cùng tái nhợt, một tay chống cằm, một tay đặt trên đùi, tàn độc nhìn chằm chằm phong thư.
Nó nghiêng cổ, đứng dậy rời khỏi ngai vàng, chộp lấy phong thư.
[Đây... đây là ác linh Master.]
Phong thư bị sốc.
Nhưng sự tồn tại mà nó gọi là ác linh Master cũng không thèm nhìn nó, mà lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
...
Cẩn thận đi trong bóng tối. Đèn pin của smartphone chiếu sáng trong ống cống. Đỗ Duy đã đi bộ hơn nửa giờ. Smartphone của hắn chỉ còn 20% pin. Cảm giác đi trong ống cống rất tệ, không phải bẩn thỉu, mà là ngột ngạt, tù túng. Không thể nhìn thấy điểm cuối.
Đột nhiên hắn cau mày.
"Nó đang tìm tôi?"
"Còn có cả ác linh tôi nữa?"
Tin tức truyền đến từ trong phong thư, điều này càng làm cho nghi ngờ của Đỗ Duy nặng hơn.
Hắn luôn nghĩ đó là Hắc Đỗ Duy, nhưng giờ có vẻ không phải vậy. Ngược lại, bản thân giả xuất hiện trong thực tế theo một cách khác, vẫn đang tìm kiếm dấu vết của mình. Khả năng hồi tưởng của phong thư có thể điều tra ra hành tung của Đỗ Duy.
Trong lòng Đỗ Duy thầm nói với Phong thư: "Kéo dài một lúc đã, tao có cảm giác sắp đụng phải thứ rất ghê gớm, mày cứ sẵn sàng chờ lệnh."
Nói xong, Đỗ Duy đơn phương ngắt kết nối. Hắn cẩn thận đi theo quỹ đạo mà hắc khí để lại.
Nếu không phải do Hắc Đỗ Duy gây ra, thì khả năng mà ngay từ đầu hắn phủ định là câu trả lời chính xác.
Ác ma nữ tu...
Hoặc là Valak, vẫn đang quấy phá. Điều này cho thấy rằng quá trình đồng hóa của ác linh Đỗ Duy có vấn đề, và là một vấn đề mà hắn không nhận thức được.