Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 720 - Chương 721: Hoá Ra Là Cạm Bẫy

Chương 721: Hoá ra là cạm bẫy Chương 721: Hoá ra là cạm bẫy

"Lại là ngôi sao 5 cánh."

Đỗ Duy khó hiểu nói, lúc này trước mặt hắn là một bức tường vây.

Trên tường, có hình ngôi sao 5 cánh. Đó không phải là Vidar, mà có liên quan gì đó đến Satan.

Trong hồ sơ của giáo hội, ngôi sao 5 cánh và con số 6 chủ yếu dùng để ám chỉ Satan.

Trước đây, Đỗ Duy đã nhìn thấy hoa văn ngôi sao 5 cánh mấy lần, nhưng không nhiều, giờ lại nằm trong cống ngầm.

"Nếu Satan có tồn tại, hắn sẽ không thích nơi này."

Đỗ Duy vô cùng khó chịu mùi hôi thối trong cống. Nhưng hắn dừng lại tại đây không phải vì ngôi sao 5 cánh, mà làl vì hắc khí đến đây rồi biến mất.

Đưa tay ra chạm vào bức tường, Đỗ Duy không cảm thấy gì cả.

Không có cảm giác ớn lạnh hay cảm giác khác thường nào. Vì hoa văn ngôi sao 5 cánh đã tồn tại quá lâu nên khi chạm vào sẽ phai màu, lòng bàn tay dính đầy bột màu.

Đỗ Duy vỗ vỗ tay, cau mày nói: "Xem ra mày đã chui vào phía sau bức tường này."

"Nhưng đằng sau bức tường là thứ gì?"

"Sẽ là mày?"

Thậm chí có thể nói từ lúc bắt đầu tiếp xúc với việc này, hắn rất không bình thường.

Không có kế hoạch, cũng không điều tra. Không có sự chuẩn bị trước, điều này hoàn toàn khác với tác phong thường thấy của hắn.

"Tôi đột nhiên bắt đầu mong đợi."

Đỗ Duy mỉm cười, sau đó nói nhỏ: "Shadow."

Trong nháy mắt, cái bóng của hắn vặn vẹo dữ tợn, một con dao phay lớn được Shadow duỗi ra, tay còn lại cầm một con dao mổ tà linh bị gãy.

Shadow chồng lên Đỗ Duy. Cả hai đều có chung một đôi mắt.

Ngay sau đó, Đỗ Duy ngang nhiên bước thẳng về phía bức tường, cả người nhập vào bên trong.

Bức tường vốn là thực thể vậy mà không chút cản trở, dễ dàng để con người được hòa nhập vào trong nó.

Có thể vào đó, nhưng không có trống rỗng như trong tưởng tượng. Độ dày của bức tường hoàn toàn khác với suy nghĩ của Đỗ Duy.

Shadow kéo hắn đi về phía trước trong bức tường. Nếu như Đỗ Duy giải trừ liên kết với Shadow thì hắn sẽ lập tức kẹt chết trong bức tường, có lẽ mấy triệu năm sau bị biến thành hóa thạch.

Shadow vẫn đang tiến về phía trước. Đỗ Duy tranh thủ lúc này vắt óc suy nghĩ.

Hắn bình tĩnh đưa ra phán đoán trong lòng: "Đây là một cái bẫy, có lẽ mục tiêu của nó không phải là Tom mà là tôi, nhưng tôi vẫn không biết chỉ mình Valak đưa tôi đến đây, hay còn có những thực thể khác tham gia vào."

Đỗ Duy đã sớm cảm thấy có gì đó không ổn.

Nhưng hắn lại không muốn từ bỏ cơ hội này, còn cố ý hãm sâu vào, hắn muốn biết chuyện gì xảy ra, lại muốn giết luôn kẻ đứng sau.

Ác linh Đỗ Duy không tỉnh lại cũng không sao. Trong mộng của Đỗ Duy vẫn còn Đóa Hoa Không Tàn Phai, thứ đó còn dữ tợn hơn rất nhiều so với ác linh Đỗ Duy.

Dầu gì Đỗ Duy cũng có thể an toàn rời đi. Hắn ngày càng không phải con người hơn, cũng ngày càng trở nên kỳ quặc hơn. Có rất nhiều thủ đoạn mà người thường hoàn toàn không thể hiểu nổi.

Tuy nhiên, trong lòng hắn vẫn còn một mối nghi ngờ khó dò. Hắc Đỗ Duy đã tạo ra ''ác linh Đỗ Duy''. Nó gần như sao chép hoàn hảo mọi thứ của hắn.

Mà trong tin tức do phong thư đưa về, Hắc Đỗ Duy muốn quay về quá khứ và thay thế chính mình tận gốc.

Hắn nghĩ liệu có khả năng hắn cũng là thứ tương tự y hay không?

Ý nghĩ này cực kỳ đáng sợ, Đỗ Duy khó lòng có thể tiếp nhận.

Vì vậy, hắn không muốn đi sâu vào chi tiết, chỉ muốn giết Ma Thần, chấm dứt tất cả những thứ chết tiệt này. Sau đó sống cuộc sống của người bình thường.

Sau thời gian đi trong bức tường chật hẹp, Đỗ Duy đột nhiên bước vào nơi rộng rãi, sáng tỏ. Vậy là hắn đã đi xuyên qua bức tường.

Hắn không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng cảnh tượng trước mắt khác xa với trong tưởng tượng.

Không có ác ma nữ tu nào đang đợi hắn sau bức tường, không khí đầy bụi bẩn, qua ánh sáng đèn pin smartphone có thể thấy vô số bụi đang trôi nổi.

- Bộp bộp bộp.

Tiếng bước chân vang lên.

Khi Đỗ Duy đi về phía trước, phát hiện mình đi tới một nơi rất xa lạ, hơi giống đường hầm đào bằng cách thủ công, nhưng không rộng lắm, chiều cao chừng một mét, chiều cao khoảng 2,5 mét.

Nó ngoằn ngoèo kéo dài ra phía trước, không thẳng. Giống như đường hầm mà hắn đã thấy cách đây rất lâu, đằng sau cánh cửa địa ngục dưới tầng hầm Essegrin.

Còn khí đen thì không thấy xuất hiện.

Đỗ Duy cười khẩy: "Tôi bị lừa à?"

Hắn cảm thấy rằng thời gian của mình đã bị lãng phí. Theo những gì có thể nhìn thấy, thì hắn chẳng phát hiện ra thứ gì ma quái cả.

Nếu hắc thủ sau màn còn không chịu xuất hiện, Đỗ Duy cũng éo cần lãng phí thời gian ở đây, hắn còn có những kế hoạch khác để tiêu Ma Thần, chẳng hạn như khoác giáp thành thầm, hay trở về thời đại còn cổ xưa hơn cả thời đại Victoria.

Đỗ Duy không khỏi nghi ngờ: "Có phải là do mình cư xử quá không bình thường, cho nên hắc thủ sau màn mới cảm thấy không an toàn, không dám lộ diện?"

Không phải là không có loại khả năng này. Hấn hơi nản nên tính quay lại theo đường cũ.

Nhưng vừa quay đầu lại, thì thấy bức tường phía sau không biết từ lúc nào đã biến mất không còn tăm hơi.

Thay vào đó, có một cánh cửa màu đỏ.

Cái này……

Đỗ Duy bàng hoàng.

Tại sao chuyện này lại xảy ra?

Cánh cửa màu đỏ này dường như là cái mà hắn đã thấy trên con tàu ma. Đây chính là cái đã khiến Đỗ Duy, Ryan Hamel, và Quỷ Khoá Puton xuất hiện trong thời đại Victoria.

Giây tiếp theo, Đỗ Duy lại phủ nhận ý kiến ​​này.

Bởi vì hắn nhận thấy rằng tên của Ryan Hamel được khắc trên mép của cánh cửa màu đỏ.

"Nó chỉ là bản sao."

Đỗ Duy biết Ryan Hamel có sở thích chế tạo đồ vật, còn thích lưu lại tên tuổi.

Ví dụ tiêu biểu là câyy đàn piano trên phố Elm.

Đột ngột Đỗ Duy nhìn lại đường hầm, chiều cao và chiều rộng của đường hầm giống hệt cánh cửa màu đỏ.

Dường như lúc này Đỗ Duy đã chui qua đường hầm rồi đến cửa này.

"Hẳn không phải là lối ra."

Đỗ Duy cảm thấy rất lúng túng, hắn muốn dùng chính mình làm mồi nhử để dụ hắc rhủ sau màn ra. Nhưng khi sập bẫy, hắn phát hiện kẻ đó đã biến mất không chít dấu vết, thay vào đó, hắn bắt gặp đồ do Ryan Hamel để lại.

Đang nghĩ, Đỗ Duy đột nhiên nheo mắt: "Không, tôi nhớ trước đây Mercer đã nói với tôi rằng Ryan Hamel đã chết ở New York cùng với một thành viên khác của Vanity, thành viên đó bị chôn ở dưới lòng đất, và sau này, một Ngôi nhà kinh hoàng được xây dựng trên xác anh ta."

"Tại sao Ryan Hamel lại xuất hiện ở New York vào thời điểm đó?"

"Hắn làm gì ở chỗ này?"

Với sự xuất hiện của ánh cửa đỏ, rõ ràng có ​​một mối liên hệ không thể tách rời với Ryan Hamel. Người đàn ông này có rất nhiều bí mật, hơn nữa còn biết nhiều thông tin hơn cả Đỗ Duy biết.

Nhưng lúc đó dù Đỗ Duy hỏi cái gì, gã đều không chịu nói. Bây giờ có cơ hội xem chuyện gì đã xảy ra, Đỗ Duy không muốn từ bỏ.

Hắn do dự, vươn tay đặt lên tay nắm cửa màu đỏ, xoay nhẹ cái cạch...

Kéo cửa.

Gió mang đến luồng không khí trong lành thổi bay mái tóc của Đỗ Duy. Còn ở sau cánh cửa có một khuôn mặt không có ngũ quan, sắc mặt vô cùng tái nhợt, lao thẳng về phía Đỗ Duy.

Bình Luận (0)
Comment