Tu Tiên: Vừa Bắt Đầu Lại Có Tu Vi Kim Đan

Chương 14 - Kết Đan (2)

"Biểu thị thái độ? Từ bao giờ mà Trương gia chúng ta phải sợ hãi Lục Gia đến như vậy, cho dù Lục Gia bọn hắn có tu sĩ Kết Đan thì cũng phải là chuyện vài trăm năm nữa.

Hơn nữa việc Kết Đan đâu phải muốn thành công là thành công đâu, mà cho dù thành công thì bọn hắn cũng như chúng ta chỉ là thế lực phụ thuộc của Đan Huyền Môn thôi, không lật được trời.

Chả lẽ trong lòng lão nhị ngươi đã cho rằng Trương Gia ta suy sụp đến như vậy sao? Lại cần phải đi nịnh nọt phe đối địch" một người phụ nữ trung niên quát nói, vị này chính là ngũ trưởng lão của Trương Gia, tu vi trúc cơ sơ kỳ.

Nghe nàng quát vị nhị trưởng lão kia ấp úng trả lời "Ngũ muội nàng hiểu sai ý ta rồi, chúng ta không cần thiết nịnh nọt Lục Gia nhưng cũng cần phải biểu lộ thái độ một chút, ý của ta là chúng ta có nên hợp tác cùng với Lục gia hay không.

Đại loại như là thông gia, để đến lúc đó xem ở thông gia mặt mũi, Lục Gia cũng sẽ không làm khó chúng ta, hơn nữa đây cũng là một cơ hội để phát triển gia tộc".

Bốn vị trưởng lão khác nhe vậy cũng nhao nhao vào tranh luận, còn đám người phía dưới thì chỉ đứng đó không dám nói nửa câu.

...

Gia chủ Trương Lệ Hải nghe năm vị trưởng lão tranh luận, bắt đầu một mình trầm tư suy nghĩ, một lúc sau hắn liền dưa tay lên, làm ra thủ thế im lặng.

Các vị trưởng lão đang tranh luận sôi nổi, thấy thủ thế của hắn thì đều ngậm miệng lại, không nói gì nữa.

Đây không phải là do địa vị gia chủ của hắn khiến mọi người tôn trọng, mà là do thực lực của hắn, tuy chỉ mới trúc cơ trung kỳ tuy nhiên hắn cũng đã có chiến tích chém giết vài tên tu sĩ trúc cơ hậu kỳ.

Nếu không có vấn đề gì, thì sau này hắn chính là một đời thái thượng trưởng lão của gia tộc, nên không ai dám đắc tội.

Trương Lệ Hải nhìn thấy mọi người dưới thủ thế của mình đều im lặng lại, rất hài lòng gật đầu một cái rồi nói: "Ta thấy ý kiến của nhị trưởng lão rất tốt, mấy năm gần đây Lục Gia thế lớn bắt đầu chèn ép sản nghiệp của Trương Gia và Bạch Gia.

Mà thái thượng trưởng lão thọ nguyên đã không nhiều, nhiều nhất chỉ có thể chống được hơn 10 năm nữa, nếu chúng ta không ra quyết định mau thì chắc chắn Trương Gia sẽ bị Lục Gia thôn tính.

Tuy không đến mức diệt môn nhưng cũng sẽ không ngóc đầu lên được, việc thông gia nên thực hiện sớm, các vị trưởng lão có ý kiến gì không?".

Các vị trưởng lão nghe hắn hỏi bắt đầu biểu lộ thái độ, và đương nhiên không ai phản đối , đều gật đầu tán thành.

Lúc này Đại Trưởng Lão mở miệng nói "Việc thông gia đều đã tán thành, nhưng gia tộc nên chọn ai để thông gia, và đối tượng thông gia là ai đây?".

"Thông gia đối tượng liền đơn giản rồi, mục tiêu lý tưởng nhất chính là tên Lục Thiên Kiêu đi, còn về nữ nhi nhà ai thông gia thì phải xem các vị rồi" Trương Lệ Hải trả lời.

Nghe hắn nói, ngồi ở vị trí trưởng lão có một bà lão đứng lên nói: "Ta có một cháu gái, tên Trương Nhược Tuyết , thiên phú của nàng là tam linh căn, tướng mạo xinh đẹp, tuổi cũng xấp xỉ Lục Thiên Kiêu.

Chỉ không biết, nàng có nguyện ý gả cho Lục Thiên Kiêu hay không? Nếu nàng nguyện ý thì tốt nhất còn nếu không ta cũng không thể bắt ép".

Gia chủ Trương Lệ Hải nghe nàng nói cũng gật đầu nói "Xác thực là cái nhân tuyển rất tốt".

Sau đó hắn lại nhìn xuống phía dưới mang theo ngữ khí ra lệnh nói "Mau mang nàng lại đây,".

Nghe được mệnh lệnh hắn, vài tên thành viên gia tộc chạy ra ngoài nghị sự đại diện đi tìm Trương Nhược Tuyết.

...

Vài phút sau

Một đám thành viên gia tộc dẫn theo một thiếu nữ đi vào, nữ tử có khuôn mặt xinh đẹp, môi như anh đào, hai mắt trong veo như nước, thân mặc một bộ bạch y màu trắng.

Những bước đi của nàng ưu nhã và uyển chuyển rất hợp lòng người, tuy nhiên trên gương mặt của nàng lúc này lại cau mày, nàng này chính là Trương Nhược Tuyết.

Vừa bước vào đại điện, liền hành lễ với gia chủ và các vị trưởng lão trên cao , rồi nàng liền nhìn vào tam trưởng lão nói "Nãi Nãi! Ta không đồng ý mối hôn sự này, ngài vẫn là tìm người khác đi".

Nói xong, nàng liền muốn rời đi, thì tam trưởng lão người được nàng gọi là nãi nãi mở miệng nói: "Tuyết Nhi không được vô lễ với gia chủ và các vị trưởng lão còn nhìn xem đâu, hơn nữa mối hôn sự này rất có lợi cho ngươi.

Ta biết người ngươi thích là Bạch Gia nhị thiếu gia, Bạch Vân Hải, nhưng tên đó thiên phú không cao, chỉ có tư chất tứ linh căn, chỉ được cái là có tấm da tốt, mà ở tu chân giới tấm da tốt có làm được gì, ngoài trừ việc đem lại phiền phức.

Ngươi từ nhỏ đã được cưng chiều, sống trong gia tộc được mọi người bảo bọc nên không biết sự tàn khốc của tu chân giới, nên ngươi không biết việc có một phu quân là tu sĩ cấp cao sẽ có lợi thế như nào với bản thân.

Chỉ cần gả cho Lục Thiên Kiêu, không những ngươi được lợi mà cả gia tộc cũng được lợi theo, hơn nữa đến lúc đó tên Bạch Vân Hải kia phải ngước nhìn ngươi, các gia tộc gia chủ ở Thiên Nhai Thành đều không dám lãnh đạm với ngươi.

Giờ ngươi hãy nghĩ lại những điều tốt khi gả cho Lục Thiên Kiêu xem, so với hắn thì Bạch Vân Hải kia chính là cái phế vật".

Nghe thấy tam trưởng lão nói, thiếu nữ kia tức giận nói: "Không cho phép ngươi nói xấu Bạch Vân Hải ca ca như vậy, ta rất yêu Bạch Vân Hải ca ca, nhất quyết sẽ không gả cho tên Lục Thiên Kiêu kia.

Tên Lục Thiên Kiêu kia tuy thiên phú cao, nhưng tướng mạo xấu xí, tính cách lại âm hiểm, ta không hề muốn gả cho hắn một chút nào, ngươi cũng đừng khuyên ta nữa".

Vừa nói xong, Trương Nhược Tuyết liền tức giận bỏ đi, thấy nàng cứ đi như vậy, tam trưởng lão muốn nói gì đó để khuyên ngăn, nhưng lại bị Trương Lệ Hải cản lại.

"Thôi được rồi, con bé đã không thích thì trưởng bối chúng ta cũng không nên cưỡng ép" Trương Lệ Hải nói.

Nghe thấy Trương Lệ Hải nói, tam trưởng lão thở dài nói: "Con bé này, vẫn là quá không lý, thôi thì ta cũng không miễn cưỡng nữa, vài năm sau mong con bé không hối hận vì lựa chọn của mình".

Sau đó, Trương Lệ Hải lại nhìn sang bốn vị trưởng lão và những người phía dưới nói: "Các vị có nhân tuyển nào không?".

Nhưng đáp lại hắn, là những câu trả lời như: cháu gái của ta tuổi còn quá nhỏ, cháu gái của ta đã gả hay đã có người thích, hoặc dung mạo không đẹp, thiên phú kém...

...

Nghe thấy lời của mọi người, Trương Lệ Hải thở dài định nói gì, thì một hạ nhân từ ngoài điện gấp gáp chạy vào.

Nhìn thấy người chạy vào, Trương Lệ Hải nhíu mày mở miệng nói: "Ngươi là người dưới quyền của ai? Tại sao lại không có quy củ như vậy, không biết rằng ở đây đang họp ư?".

Tên vừa vào nghe Trương Lệ Hải nói như vậy, liền sợ hãi run run nói: "Cầu xin gia chủ đại nhân thứ tội, nhưng tiểu nhân có chuyện quan trọng muốn nói".

"Ồ, chuyện gì nói xem, nếu làm ta hài lòng sẽ có thưởng cho ngươi, còn không thì!".

Hắn vừa nói xong liền dùng linh lực bóp nát một chén trà, khiến nó tan thành phấn vụn rồi nói: "Ngươi sẽ như chén trà này!".

Thấy vậy, tên hạ nhân kia sợ tím mặt, nhưng vẫn mở miệng nói: "Bẩm gia chủ đại nhân, vừa này ở phía bên ngoài, ta bỗng thấy bầu trời đột nhiên tối om, mây đen bao phủ, sấm chớp đùng đoàng.

Có một cột sáng từ dưới đất dâng lên, tới tận tầng mây, theo ta tính thì dị tượng này ở cách đây 300 dặm ở hướng Hắc Nham Sơn Mạch".

Sau khi nói xong, tên hạ nhân kia vừa nói vừa lén nhìn gia chủ một chút, tựa hồ muốn biết được thái độ của hắn.

Khi nghe tên hạ nhân kia nói xong, Trương Lệ Hải và năm vị trưởng lão cùng nhìn nhau, sau đó không nhịn được cùng nói ra: "Kết Đan Thiên Tượng!".

"Tại sao ở địa bàn của Đan Huyền Môn lại có tu sĩ Kết Đan, ta cũng không nghe nói mấy năm nay có ai có khả năng kết đan thành công, trừ Lục Thiên Kiêu kia ra.

Nhưng hắn mới chỉ vừa vặn đột phá trúc cơ mấy tháng mà thôi, làm sao có thể tiến giai Kết Đan nhanh vậy được, trừ khi, người này chính là một tu sĩ ngoại lại, hoặc thậm chí là một tán tu!" Nhị trưởng lão nói.

Gia chủ ánh mắt lấp lóe nói: "Nếu có thể, mời được vị tu sĩ Kết Đan này làm khách khanh trưởng lão của Trương Gia, thì chúng ta cũng sẽ không cần phải e sợ Lục Gia nữa".

Chúng ta phải mau chóng hành động, không được để Bạch Gia hay Lục Gia nhanh chân đến trước.

"Ta và Đại trưởng lão sẽ xuất phát, còn các vị sẽ ở lại đây coi chừng gia tộc, không vấn đề gì chứ?" Trương Lệ Hải hỏi.

Nghe hắn nói như vậy, các trưởng lão không ai dám phản đối, đều cùng nhau đồng thanh hô.

"Cứ theo ý gia chủ định đoạt!".

Vừa nói xong thì Trương Lệ Hải và Đại Trưởng Lão triệu hồi phi kiếm rồi bước lên, bắt đầu vận chuyển linh lực rồi nhanh chóng phi về hướng Hắc Nham Sơn Mạch.

...

Người nhận được tin nhất định ở Thiên Nhai Thành không chỉ có Trương Gia mà còn có Bạch Gia, Lục Gia cùng một số thế lực nhỏ và tán tu trong thành đều nhận được.

Tất cả đều nhanh chóng chuẩn bị, rồi bắt đầu tiến về Hắc Nham Sơn Mạch, nơi có dị tượng Kết Đan.

Lúc này cách Hắc Nham Sơn Mạch khoảng ba ngàn dặm, ở nơi này có một ngọn núi nguy nga, khổng lồ có các đình đài lầu các tráng lệ.

Nơi này là Đan Huyền Sơn, là sơn môn của Đan Huyền Môn là bá chủ của khu vực vạn dặm xung quanh đây, đồng thời Đan Huyền Môn cũng là phụ thuộc của Thánh Đan Tông một trong những môn phái cường đại nhất của chính đạo.

Lúc này ở Đan Huyền Sơn, vì Đan Huyền Sơn được xây ở trên một linh mạch cỡ trung nên linh khí ở nơi này rất đậm đặc nhất là ở trên đỉnh của Đan Huyền Sơn.

Nếu nhìn kỹ trên đỉnh ta còn sẽ phát hiện ra một gian thạch thất xây dựng dựa vào một mảng đất nhô lên, thạch thất này là nơi bế của thái thượng trưởng lão Đan Huyền Môn.

Trong thạch thất này có điêu khắc những phù văn của tụ linh trận, những phù văn này lóe lên những ánh sáng màu xanh rồi lại dập tắt, rồi lại lóe lên lần nữa.

Mỗi lần lóe lên là một lần tụ linh pháp trận hấp thu linh khí ngoại giới truyền vào trong đây.

...

(Còn tiếp)

Bình Luận (0)
Comment