Vừa vào thành, Hoang Thần liền vỗ trán, nhìn tuyệt sắc thiếu nữ bên cạnh, bất đắc dĩ nói: "Ngược lại quên mất không nhắc ngươi đeo khăn che mặt".
"Không sao, này là lỗi của ta." Tiêu Thanh Nghi vừa nói xong liền dùng linh lực biến hóa ra một cái khăn che mặt, rồi đeo lên.
Sau đó, hai người liền tiến về phía trước. Ở trong thành có những ngôi nhà san sát nhau, được xây theo lối kiến trúc cổ đại phương Đông.
Rất nhanh, hai người đã đến được phường thị.
Trước mặt là một con đường lớn, xung quanh đang có các tu sĩ đi qua đi lại. Tuy đây là tu tiên phường thị, nhưng đôi lúc ta có thể bắt gặp được những thân ảnh của phàm nhân.
Đi lại trên đường, Hoang Thần nhìn cảnh tượng xung quanh, tiếng bước chân tu sĩ, tiếng chào hàng của thương nhân, còn có tiếng thương lượng... Tạo nên một không khí yên bình.
Thấy vậy, Hoang Thần liền nở ra một nụ cười, thầm nói: "Đã bao lâu, ta không có cảm nhận qua sự yên bình như vậy?"
Nhìn thấy nụ cười trên mặt hắn, ở bên cạnh, Tiêu Thanh Nghi nghi hoặc hỏi: "Ngươi đang cười vì cái gì?"
"Không có gì, chỉ là nhớ lại một số chuyện mà thôi." Hoang Thần trả lời.
Sau đó, Hoang Thần nói: "Trước hết, cần phải đi tìm một cái phường thị đã. Trên thân ta còn không ít pháp khí và một ít đồ vật, chắc cũng được không thiếu linh thạch."
"Ngươi nói pháp khí ư? Cái thứ đó, giờ ta có rất nhiều, không biết để tìm nơi nào chứa đây." Tiêu Thanh Nghi vừa nói xong, nàng liền lấy ra mấy cái nhẫn trữ vật đặt lên tay Hoang Thần.
Vừa nhận được nhẫn trữ vật, Hoang Thần liền kinh ngạc, sau đó hắn liền dùng thần niệm dò xét bên trong.
Chỉ thấy trong nhẫn, có một núi pháp khí và một ít linh thạch. Sau đó, hắn liền điều khiển thần niệm dò xét các nhẫn khác. Kết quả đạt được là, nhẫn nào cũng đều như nhau, đều là một núi pháp khí và một ít linh thạch.
Xem xong, Hoang Thần khiếp sợ nhìn Tiêu Thanh Nghi hỏi: "Ngươi kiếm đống này ở đâu ra vậy?"
"Ngươi nói đống đồ này ư? Đây chính là đồ mà ta tìm được ở trong bảo khố còn sót lại của Huyết Ảnh Ma Thần Điện.
Vốn trước đây, nó chỉ là vật dụng để cho các đệ tử mới luyện tay thôi. Giờ bị ta đào được, liền tùy tiện mang nó rời đi." Tiêu Thanh Nghi trả lời.
...
Sau khi tra hỏi xong, Hoang Thần liền tùy tiện nắm lấy một người trên đường dò hỏi đường đi tới thương hội.
Tên tu sĩ bị hắn nắm lấy vốn đang khó chịu, thì bị Hoang Thần nắm lấy vốn đang sắp bạo tẩu đánh người, thì cảm nhận được luồng linh áp trên người Hoang Thần.
Hắn liền cung kính xoay chuyển thái độ. Hoang Thần hỏi cái gì, thì trả lời cái đấy. Trả lời xong, hắn còn được Hoang Thần cho mấy viên linh thạch, khiến cho tâm tình khó chịu vừa nãy cũng tan đi hết.
Sau khi hỏi xong, hắn cũng đại khái biết thế lực và phân chia của tòa Thiên Nhai Thành này.
Thiên Nhai Thành có bốn thế lực thống trị, gồm Trương Gia, Bạch Gia, Lục Gia và Vạn Bảo Thương Hội.
Trong đó, Trương Gia là yếu nhất, Vạn Bảo Thương Hội mạnh nhất.
Trương, Bạch, Lục ba nhà đều có tu sĩ giả đan trấn giữ. Còn Vạn Bảo Thương Hội có một tu sĩ Kim Đan có đạo hiệu Tùng Vân Chân Nhân.
Tam Đại gia tộc thì dễ hiểu, đều là những thế lực nhỏ dựa vào Đan Huyền Môn. Hàng năm, đều phải bày đồ cúng dâng lên môn phái để đổi lấy sự che chở.
Còn Vạn Bảo Thương Hội chỉ là một phân chi của Vạn Bảo Các, là thế lực giàu có nhất Thiên Lam Đại Lục.
Tuy nhiên, nhiều của cải cũng đi kèm với việc Vạn Bảo Các có thực lực vô cùng khủng bố. Nghe đồn rằng, thế lực này có ít nhất hai vị tu sĩ Hóa Thần trấn giữ.
Nên từ xưa tới nay, cho dù Vạn Bảo Các có lắm tài nhiều của, nhưng cũng không có thế lực nào cả gan dám cướp đoạt.
...
Theo chỉ dẫn của tên tu sĩ vừa rồi, Hoang Thần cùng Tiêu Thanh Nghi đi thêm một đoạn đường dài nữa, mới đến được một tòa tháp cao bảy tầng, vô cùng to lớn.
Tòa Tháp được điêu khắc hoa văn, trang trí tỉ mỉ. Ở phía trên cổng vào, liền ghi bốn chữ rồng bay phượng múa: "Vạn Bảo Thương Hội". Đồng thời, ở cửa vào đang người ra, người vô rất là náo nhiệt.
Xin chào, đây là Bing. Tôi có thể giúp bạn sửa các lỗi chính tả, câu cú và thêm những chi tiết còn thiếu trong văn bản của bạn. Đây là cách tôi sửa đoạn văn trên:
"Chính xác là nơi này! Chúng ta đi vào thôi." Hoang Thần quay sang bên cạnh Tiêu Thanh Nghi nói, sau đó cả hai cùng bước vào.
Tuy ở ngoài đông như vậy, nhưng trong Vạn Bảo Thương Hội vẫn không tỏ ra vẻ chật ních. Vừa đến, hai người đã được một thiếu nữ tu vi ngưng khí kỳ tiếp đón.
"Chào mừng hai vị khách nhân tôn quý! Ta có thể giúp gì được cho ngài?" Thiếu nữ trên gương mặt mang theo nghệ nghiệp nụ cười nói ra.
Nghe nàng nói, Tiêu Thanh Nghi không nói gì, nhưng Hoang Thần lại mở miệng nói: "Lần này ta có một cuộc làm ăn cỡ lớn, vẫn xin mời người có quyền hạn cao hơn đến."
Hoang Thần cắn rất mạnh từ "cỡ lớn" đồng thời, cũng để lộ ra một ít linh áp. Thiếu nữ kia cảm nhận được linh áp, liền biến sắc, sau đó cung kính nói.
"Hai vị đại nhân, còn xin chờ ta một chút, ta sẽ gọi tổng quản đại nhân đến đàm phán với hai vị." Thiếu nữ kia cung kính nói.
Sau khi nói xong, thiếu nữ quay người rời đi. Nàng vừa đi không bao lâu, liền dẫn theo một trung niên mặc bộ trang phục tổng quản đi đến.
Không lâu sau, hai người đã đến trước mặt Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi.
Vừa đến, người trung niên kia liền đánh giá hai người bọn họ, đánh giá khí chất và tu vi của bọn họ. Chỉ sau vài giây, như xác định điều gì, hắn hơi hơi thi lễ nói.
"Tại hạ Mã Lương ra mắt hai vị đạo hữu." Hắn vừa nói xong, Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi cũng tiêu chuẩn chào lại một cái. Sau đó, Hoang Thần bắt đầu đi vào chính đề nói.
"Lần này ta muốn bán pháp khí với số lượng lớn, còn lớn như nào thì ở nơi này không tiện nói."
Nghe được lời của Hoang Thần, tên Mã Lương cũng hiểu ý, gật gật đầu nói: "Hai vị mời đi theo ta."
Sau đó, hắn nhìn thiếu nữ ban nãy, uy nghiêm nói ra: "Ở đây đã hết việc của ngươi rồi, mau mau đi đi."
Nghe lời hắn nói xong, thiếu nữ liền chuẩn bị quay đầu rời đi. Tuy nhiên, lúc này nàng lại bị Hoang Thần gọi lại.
Thiếu nữ nghi hoặc quay đầu lại, thì thấy có vài viên linh thạch bay đến tay mình. Theo phản xạ, nàng liền nắm lấy chúng. Vừa nắm lấy, tai của nàng lại nghe được một đạo thanh âm.
"Để ngươi chạy một hồi như vậy, không thể không trả chút công lao gì. Nên, chút linh thạch này ngươi nhận đi."
Nghe được lời nói của Hoang Thần, nàng cảm kích nói ra: "Cảm tạ tiền bối ban thưởng." Sau đó, thu hồi linh thạch, tiếp tục công việc của mình.
Vừa ban thưởng xong thiếu nữ, Hoang Thần hướng về trung niên tổng quản nói: "Giờ thì ngươi dẫn đường đi."
Sau đó, dưới sự dẫn đường của Mã Lương, hai người rất nhanh đi vào một căn phòng được trang trí xa hoa lộng lẫy. Bên trong đã bày sẵn bàn ghế.
Vừa vào, Hoang Thần cùng Tiêu Thanh Nghi đã ngồi ở một phía. Tên Mã Lương kia cũng chọn một chỗ.
Vừa ngồi xuống được mấy giây, Mã Lương liền không nhịn được mở miệng hỏi: "Vậy rốt cuộc đạo hữu muốn bán bao nhiêu pháp khí a?"
"Bao nhiêu ư, chắc phải mấy ngàn kiện đi." Vừa nói xong, Hoang Thần liền phất phất tay. Nhất thời, từng đống pháp khí từ trong nhẫn trữ vật tuôn ra như mưa.
Rất nhanh, những pháp khí đã bao phủ một phần căn phòng.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Mã Lương trợn mắt, há hốc mồm, nuốt một ngụm nước miếng.
Sau đó, quay đầu về phía Hoang Thần, nghi hoặc hỏi: "Ngài, ngài rốt cuộc kiếm những thứ này ở đâu vậy?"
"Ồ, Vạn Bảo Thương Hội còn sẽ đòi hỏi vật phẩm phải có lai lịch ư?" Hoang Thần hỏi.
"À không, cái này chỉ là do ta hiếu kỳ thôi. Tất cả những pháp khí này, Vạn Bảo Thương Hội mua hết. Kính xin ngài chờ đợi chốc lát."
Vài phút sau.
Sau khi đã kiểm kê cẩn thận, Mã Lương mới nuốt nước miếng nói.
Trong đống pháp khí này của ngài có:
Hạ Phẩm Pháp Khí: 547 kiện, mỗi kiện 30 hạ phẩm linh thạch, tổng 16410 hạ phẩm linh thạch.
Trung Phẩm Pháp Khí: 327 kiện, mỗi kiện 80 hạ phẩm linh thạch, tổng 26160 hạ phẩm linh thạch.
Thượng Phẩm Pháp Khí: 186 kiện, mỗi kiện 300 hạ phẩm linh thạch, tổng 55800 hạ phẩm linh thạch.
Cực Phẩm Pháp Khí: 57 kiện, mỗi kiện 800 hạ phẩm linh thạch, tổng 45600 hạ phẩm linh thạch.
Tổng cộng các khoản là 143970 hạ phẩm linh thạch.
Nói đến đây, Mã Lương không ngừng nuốt nước miếng, trên gương mặt tràn đầy mồ hôi, khi phải hoàn thành một cuộc giao dịch với số linh thạch khủng bố như thế.
"Ngài cảm thấy hài lòng với mức giá này chứ?" Mã Lương thanh âm gấp rút vang lên.
"Ừm, mức giá này đã hợp lý, vậy thành giao đi!" Hoang Thần nói.
Chữ "thành giao" vừa nói ra khiến cho tên Mã Lương kia thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn nhìn Hoang Thần cùng Tiêu Thanh Nghi nói.
"Các vị chờ ở đây một lát, sẽ có người mang linh thạch tới ngay." Mã Lương vừa nói, vừa ném ra một đạo phù lục, phù lục này tựa hồ là một cái phù lục truyền tin.
Vài phút sau, hai thanh niên nam bộc đi đến, một thanh niên nam bộc cầm một chiếc nhẫn, người còn lại thì cầm một chiếc thẻ màu vàng, rồi cả hai đi đến trước mặt Mã Lương cung kính đưa đồ vật lên.
Nhận được đồ vật, Mã Lương liền phất phất tay đuổi hai nam bộc đi, sau đó nhìn về Hoang Thần thái độ cung kính nói: "Trong nhẫn trữ vật này là 1439 viên linh thạch trung phẩm và 70 viên linh thạch hạ phẩm, mời ngài kiểm tra."
Sau đó, Mã Lương liền cầm tấm thẻ màu vàng đưa cho Hoang Thần nói: "Đại nhân, đây là thẻ khách quý của Vạn Bảo Thương Hội ta, chỉ những tu sĩ đã làm giao dịch từ 10 vạn hạ phẩm linh thạch mới nhận được. Có nó, khi ngài ở bất cứ chi nhánh nào của Vạn Bảo Các, đều sẽ nhận được chiết khấu 1 thành.
Hơn nữa, ngài cũng sẽ có quyền ưu tiên khu mua sắm vật phẩm, hưởng thụ đãi ngộ cấp cao ở các phòng đấu giá của bản các..."
Mã Lương thao thao bất tuyệt giảng giải những phúc lợi mà thẻ khách quý mang lại, còn Hoang Thần lại dùng thần niệm kiểm kê số linh thạch trong nhẫn, xác nhận là đã đủ, hắn mới ly khai thần niệm khỏi nhẫn.
Lúc này, Mã Lương cũng đã giảng giải xong, Hoang Thần nhìn hắn rồi hỏi: "Ở nơi này, các ngươi có bán pháp bảo không?"
...
(Còn tiếp)