Nghe được lời của Tô Hạo, Hoang Thần hỏi: "Chả lẽ, ngươi là gia nô của Lăng Gia?".
Tô Hạo nghe Hoang Thần nói vậy, mới ủ rũ nói: "Xác thực như ngài nói, chuyện đại khái là như vậy..."
Hoang Thần sau khi nghe xong lời bộc bạch của Tô Hạo, hắn gật đầu nói: "Ngươi chỉ là một tiểu thí hài mười tuổi vậy mà có thể hiểu chuyện như vậy, phải nói ngươi có một tinh thần đáng khen.
Tuy nhiên, lệ khí của ngươi quá nặng, chấp nhất vào những mối thù nhỏ nhen, cho dù ngươi có thức tỉnh ra đơn linh căn thì cũng không thể tiến xa được."
Đang lúc Tô Hạo định phản bác lại, thì thanh âm Hoang Thần lần nữa vang lên: "Nói vậy thôi, ngươi có thể thức tỉnh ra linh căn hay không mới là vấn đề, cho dù thức tỉnh được linh căn, nhưng ngươi sẽ không bao giờ trả thù được, trừ khi..."
"Trừ khi gì tiền bối?" Tô Hạo nghi hoặc hỏi.
Nghe thấy âm thanh nghi hoặc của Tô Hạo, Hoang Thần mỉm cười nói "Cái này, đợi ngươi trắc linh xong, ta sẽ nói."
Nghe lời Hoang Thần, Tô Hạo mặc dù có chút nghi hoặc nhưng vẫn biết điều, không nói gì nữa, bắt đầu chờ đợi đến lượt mình.
...
Sắc mặt Tiêu Thanh Nghi sau lời nói của Tô Hạo khi nãy đã khôi phục lại bình thường, nàng đứng cạnh Hoang Thần truyền âm cho hắn:
"Ngươi lưu ý đứa bé này một chút, ta dường như vừa cảm nhận trên người hắn có dấu hiệu của Ma Cốt đản sinh".
Nghe Tiêu Thanh Nghi nói, Hoang Thần không xác định hỏi: "Ngươi sẽ không nhầm chứ? Sao một tên tiểu thí hài có thể đản sinh Ma Cốt".
"Ta cũng không rõ nữa, nhưng xác thực là cảm nhận được, vừa nãy nghe cuộc đối thoại giữa hai người các ngươi, ta rõ ràng cảm nhận được khi Tô Hạo kể về những cực nhọc và áp bực của mình, thì hắn liền sinh ra một cỗ lệ khí và oán niệm rất nặng.
Nếu để kẻ này thức tỉnh ra linh căn, ắt hẳn sau này sẽ là một ma đầu cái thế, tuy nhiên nếu bồi dưỡng tốt, tiêu trừ lệ khí của hắn, sau này cũng sẽ là một viên đại tướng cho Huyết Ảnh Ma Thần Điện" Tiêu Thanh Nghi nói ra.
Hoang Thần nghe lời nói của nàng, bắt đầu lâm vào suy nghĩ, còn cái kia Ma Cốt hắn cũng biết.
Này là một loại ma đạo thể chất, khi sinh ra con người sẽ có tỉ lệ nắm giữ Ma Cốt, tuy nhiên Ma Cốt sẽ không chủ động hiện ra, mà cần chủ sở hữu Ma Cốt có một oán niệm, lệ khí cực nặng mới có thể tự chủ hiện ra.
Tuy nhiên, điều khiến hắn nghi hoặc là, chỉ là một tên tiểu thí hài, tuổi nhỏ chịu chút bắt nạt với gia đình khổ cực thì cũng không đến nỗi lệ khí nặng như vậy.
"Có cổ quái" Hoang Thần thầm nghĩ trong lòng.
Tiêu Thanh Nghi thấy Hoang Thần đang im lặng suy nghĩ, thì cũng không nói gì thêm.
"À đúng rồi, ta nghi ngờ rằng trên người của tiểu tử Tô Hạo kia đang có linh hồn của một tên tà tu cư ngụ, định hắn thức tỉnh linh căn xong, tiến hành đoạt xá" Hoang Thần hướng Tiêu Thanh Nghi truyền âm, trên mặt cũng lộ ra vẻ hiểu rõ.
Tiêu Thanh Nghi nhận được truyền âm của Hoang Thần, suy nghĩ một hồi rồi cũng truyền âm lại: "xác thực cũng có khả năng, Tô Hạo tuổi nhỏ tuy chịu qua nhiều áp bức, nhưng lệ khí cũng không thể nặng như vậy, đúng như ngươi suy nghĩ, có thể đang có kẻ mưu đồ thân thể của Tô Hạo".
Đang lúc hai người truyền âm, thì đã đến phiên Tô Hạo lên sân.
Tô Hạo mặc dù đã có chuẩn bị từ trước, nhưng đến giờ khắc này hắn vẫn có chút khẩn trương, tuy nhiên hắn vẫn rất nhanh bước lên, đứng đối điện với tấm trắc linh bia.
Tô Hạo hít thở một hơi thật sâu, sau đó đưa tay lên chạm vào tấm trắc linh bia kia.
Rất nhanh trên đó hiện lên từng dòng văn tự.
Tuổi: 7.
Tu vi: Không có.
Linh căn: Ngũ Hành.
Đánh giá: Hợp Cách.
Tuy nhiên, thức tỉnh ra linh căn, nhưng trên gương mặt của Tô Hạo không có một chút vẻ vui mừng nào, mà hắn chỉ đờ đẫn đứng đó.
Nếu có thể dùng mắt thường để nhìn, thì lúc này trong thức hải của Tô Hạo đang có một dòng khói đen quấy phá.
Đồng thời, thấy cảnh tượng như vậy, Hoang Thần cũng biết chuyện gì đã xảy ra, không chút do dự, hắn đem một đạo thần niệm phân ra, bay vào trong thức hải của Tô Hạo.
Ngoài Tiêu Thanh Nghi, không ai phát giác ra hành động này của Hoang Thần, còn Đan Huyền Tử thì đã rời đi, nguyên nhân rất đơn giản, là vì nàng Lăng Vũ Dao kia.
Khó khăn lắm mới khai quật được một thiên tài, hơn nữa còn là Mộc Hỏa song linh căn, hắn đương nhiên phải hảo hảo lôi kéo, rồi bồi dưỡng lòng trung thành của nàng đối với Đan Huyền Môn.
Nên lúc này, người trấn giữ nơi đây là một đệ tử Ngưng Khí tầng chín của Đan Huyền Môn.
Thấy Tô Hạo sau khi thức tỉnh xong vẫn đứng im tại chỗ, một tên tu sĩ đi qua nhắc nhở:
"Này tiểu tử, thức tỉnh xong rồi thì đi qua bên kia, còn nhường người khác thức tỉnh nữa chứ".
Tuy nhiên, lời hắn nói ra, sau một hồi đều không nhận được đáp lại, thấy thế tên tu sĩ kia liền nhíu mày, rồi ra lệnh cho hai vị sư đệ của mình lôi Tô Hạo ra chỗ khác.
Hai vị sư đệ lôi Tô Hạo đến chỗ dành chỗ cho những đệ tử hợp cách, sau khi bị đưa đến đây Tô Hạo vẫn đứng im tại chỗ đó, hai mắt vẫn đờ đẫn.
...
Tô Hạo trong thức hải.
Lúc này, ý thức của Tô Hạo đang đứng trước một đạo ý thức màu vàng kim.
"Sự việc đầu đuôi ta đã kể rõ, ngươi cân nhắc lợi và hại chưa?" Hoang Thần trong bộ dáng của đạo thức hải hỏi.
"Ta đã cân nhắc kỹ" Tô Hạo trả lời.
Sau đó, hắn quỳ xuống dập đầu ba cái, rồi nói "Đệ tử Tô Hạo, bái kiến sư tôn".
"Được rồi, hiện tại nghi thức chiêu thu đệ tử đang diễn ra, thân thể của ngươi do đứng bất động nên đã bị lôi đến khu đệ tử tụ tập rồi" Hoang Thần đối với Tô Hạo nói.
Nói xong, đạo thần niệm này của Hoang Thần cũng biến mất, Tô Hạo cũng tự nhiên bí cái gì lôi trở về, bắt đầu khôi phục ý thức.
...
Hoang Thần sau khi khôi phục bình thường, Tiêu Thanh Nghi bên cạnh hắn cũng mở miệng, nghi hoặc hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?".
Nghe thấy nàng hỏi, Hoang Thần đáp: "Sự việc là như này..."
Thì ra, đúng như suy đoán của Hoang Thần, trong thức hải của Tô Hạo có ẩn nấp một linh hồn tà tu, chính kẻ này nhìn trúng thiên phú Ma Cốt của Tô Hạo, dự định để hắn thức tỉnh linh căn xong, bắt đầu tiến hành đoạt xá.
Tuy nhiên, hắn lại gặp phải Hoang Thần, lấy thần niệm áp đảo, Hoang Thần cũng rất nhanh chế ngự được linh hồn kia.
Nhờ vào sưu hồn thuật, Hoang Thần được biết, kẻ này tên là Hoàng Bân, ngoại hiệu Hắc Vân Chân Nhân.
Là một Ma Đan trưởng lão của Man Quỷ Tông, một tông môn Ma Đạo ở gần biên giới của Đan Huyền Môn, kẻ mạnh nhất trong Man Quỷ Tông này là Man Quỷ chân quân, tu vi Ma Anh sơ Kỳ.
...
PS: Danh hiệu của tu sĩ theo cấp bậc.
Kim Đan = Chân Nhân.
Nguyên Anh = Chân Quân.
Hóa Thần = Tôn Giả.
...
Đồng thời, hắn cũng được biết về phân bố thế lực nơi đây.
Ở phía Đông Nam Huyền Môn đi khoảng vài vạn dặm là tới biển cả, nơi có thể đi đến Đan Thánh Đảo, trụ sở của Thánh Đan Tông.
Hướng nam là hướng Hắc Nham Sơn Mạch, cũng là gần Thiên Nhai Thành, ở cách đây khoảng tám trăm dặm là Lạc Hà Môn, Thiên Kiếm Tông, Phiêu Miểu Sơn trang, tam đại thế lực, đều là thế lực cấp trung.
Hướng Tây không có thế lực nào.
Hướng Bắc chính là Man Quỷ Tông , thế lực cấp cao.
Đại khái là phân bố như vậy, còn mấy cái cấp thế lực kia là thứ phân chia cấp bậc các thế lực.
Thế lực sơ cấp là thế lực chỉ có tu sĩ cao nhất Trúc Cơ / Ma Nguyên, liền là Trương Gia, Lục Gia,....
Thế lực trung cấp là những thế lực tu sĩ cao nhất Kim Đan / Ma Đan, liền là Đan Huyền Môn, Thiên thần Tông, Phiêu Miểu Sơn Trang, Lạc Hà Môn,...
Thế lực cao cấp là những thế lực có tu sĩ cao nhất Nguyên Anh / Ma Anh, liền là Phi Tiên Tông, Man Quỷ Tông,....
Thế lực đỉnh cấp là những thế lực có tu sĩ cao nhất Hóa Thần / Hóa Ma, liền là Thánh Đan Tông, Vạn Bảo Các,....
...
Sau khi nói xong, Tiêu Thanh Nghi cũng hiểu ra gật gật đầu, nàng nói: "Lần này không công nhặt được hai hạt giống tốt, cần phải hảo hảo bồi dưỡng một phen a."
"Ừm, nhất định sẽ" Hoang Thần đáp lại.
Sau đó, hai người đợi một lúc thì thấy Đan Huyền Tử đã quay trở về, theo sau đó là Lăng Vũ Dao được hắn dùng linh lực thả xuống.
Nhìn vẻ mặt hài lòng Đan Huyền Tử, Hoang Thần liền đoán ra lão hồ ly này chắc đã soát một sóng độ trung thành của Lăng Vũ Dao dành cho Đan Huyền Môn.
Thấy lão, Hoang Thần cũng không ẩn dấu nữa, bắt đầu tỏa ra nhàn nhạt linh áp, rồi mau chóng thu hồi.
Nhưng Đan Huyền Tử là ai? Hắn là một lão hồ ly rất cơ trí và nhạy bén, khi cảm nhận được linh áp kia, hắn liền biết hai người là ai.
Sau đó, Đan Huyền Tử từ trên trời hạ xuống đất, hướng về chỗ của Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi đi đến.
Đám tu sĩ đang nghị luận với nhau, bỗng dưng thấy Đan Huyền Tử đột nhiên hạ xuống, đều kinh sợ né đường cho hắn qua.
Rất nhanh, Đan Huyền Tử đã đi đến trước mặt hai người Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi, vừa đến hắn chắp hai tay nói ra: "Tại hạ Đan Huyền Tử, Đan Huyền chân nhân ra mắt hai vị đạo hữu."
Đám người xung quanh nghe thấy vậy, đều bắt đầu dùng ánh mắt kinh dị nhìn về Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi.
Nhưng lúc này có người thốt ra, người nói là một trung niên nam nhân, là một tán tu trước kia trong đại yến của Trương Gia thấy được Hoang Thần xuất thủ.
Vừa mở miệng hắn nói: "Ta rõ ràng biết người nam nhân kia là ai, đó không phải là tu sĩ Kim Đan trong đại yến của Trương Gia sao."
Nghe lời hắn nói, có người kinh ngạc nói ra: "Vậy mà lại là hắn!, không ngờ nãy giờ ta đứng gần tu sĩ Kim Đan mà không hề biết."
Nhưng cũng có người chỉ vào Tiêu Thanh Nghi, nói ra: "Ta biết nữ tử kia là ai, nàng hình như là người đã giáo huấn Lục Thiên Kiêu của Lục Gia nửa tháng trước.
Hóa ra nàng là tu sĩ Kim Đan, bảo sao tên tu sĩ giả đan của Lục Gia lại sợ hãi như vậy."
Đám người liên tục thán phục, sợ hãi.
Nhưng Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi không biểu tình gì, chỉ hai tay ôm quyền đáp lễ với Đan Huyền Tử, cả hai đều tự báo tính danh cho lẫn nhau.
...
(Còn tiếp)