Tu Tiên: Vừa Bắt Đầu Lại Có Tu Vi Kim Đan

Chương 29 - Gia Nhập

Ba người chào hỏi xong, Đan Huyền Tử mới hỏi: "Hai vị đạo hữu chắc hẳn chính là người đã gây ra thiên tượng kết đan a, còn không biết hai vị là người của môn phái nào?".

Nghe Đan Huyền Tử hỏi ,Tiêu Thanh Nghi không nói gì, nhưng Hoang Thần lại nói: "Ở nơi này không thích hợp, hay là ra chỗ đài quan sát của Trương Gia nói chuyện a".

"Cứ theo ý đạo hữu" Đan Huyền Tử gật gật đầu nói.

Sau đó, ba người lập tức biến mất tại chỗ,chỉ để lại những người xung quanh vẫn còn vẻ kiếp sợ và thán phục chưa tiêu.

Tuy nhiên, mọi người rất nhanh khôi phục lại bình thường, rất nhanh lại xếp hàng để trắc linh.

Ba người sau khi biến mất, liền xuất hiện tại đài quan sát của Trương Gia.

Trên này vốn được dùng để cho Hoang Thần cùng Tiêu Thanh Nghi thưởng thức, nên ở trên này ngoài hai người ra, cũng không có ai.

Cả ba tìm một cái bàn, kéo ghế ra ngồi xuống.

Vừa ngồi xuống, Đan Huyền Tử liền nghi hoặc hỏi ra: "Bây giờ, hai vị có thể cho ta biết các ngươi là đệ tử phái nào rồi chứ?".

Nghe lời hắn nói, Hoang Thần mỉm cười trả lời: "Ta là Hoang Thần, còn nàng này là Tiêu Thanh Nghi, hai bọn ta đều là tán tu xuất thân.

Trong một lần may mắn, gặp được kỳ ngộ, phát hiện mộ cổ của một tu sĩ Nguyên Anh, nhờ tài nguyên trong đó mà bọn ta đều kết đan thành công.

Vốn định làm tán tu cả đời, nhưng khi nghe uy danh của Đan Huyền Môn bọn ta liền có hứng thú, nên bọn ta đến đây muốn đặc biệt trở thành trưởng lão của Đan Huyền Môn".

Nghe Hoang Thần nói, Đan Huyền Tử liền cười cười nói: "Hai vị cũng đừng gạt ta, hai ngươi đường đường là tu sĩ Kim Đan, đừng nói là Đan Huyền Môn bọn ta, cho dù các ngươi gia nhập các đỉnh cấp thế lực thì cũng không ai từ chối.

Vậy sao lại phải khuất thân ở cái Đan Huyền Môn nhỏ bé này đây?".

Thấy lời nói của mình dễ dàng bị điểm phá, Hoang Thần cũng không chút ngạc nhiên, nói ra: "Thực ra lời nói của ta cũng không có sai, xác thực là có ý nghĩ gia nhập Đan Huyền Môn.

Nhưng, bọn ta chủ yếu là nhắm tới tư cách tham dự Thánh Đan Đại Hội của Thánh Đan Tông và cũng muốn nhờ nguồn cung dược liệu của Đan Huyền Môn để luyện tập cách luyện chế đan dược".

Đan Huyền Tử nghe lời của Hoang Thần, mới mang theo ngữ khí châm chọc hỏi: "Hai vị nghĩ cũng thật hay, chả lẽ coi Đan Huyền Môn bọn ta là cái mỏ vàng sao, muốn đào thì đào?".

Nhưng chưa đợi hắn nói tiếp, Tiêu Thanh Nghi ở bên cạnh Hoang Thần mở miệng cười nói: "Đương nhiên, bọn ta cũng sẽ cho Đan Huyền Môn chỗ tốt để báo đáp lại, ví dụ như đảm bảo Đan Huyền Môn các ngươi trong một trăm năm nữa có tu sĩ Kim Đan, hay là một cơ hội tấn cấp Nguyên Anh đây?".

Nghe được câu "Tấn cấp Nguyên Anh" Đan Huyền Tử liền đứng bật dậy, kích động hỏi: "Các ngươi có biện pháp tấn cấp Nguyên Anh?".

Sau đó, trên người hắn bắt đầu tỏa ra linh áp, trên mặt hiện lên sát ý, quát nói: "Giao ra phương pháp Kết Anh, nếu không ta sẽ cho cả hai ngươi...".

Nhưng chưa chờ hắn nói xong, một lưỡi kiếm từ trong nhẫn trữ vật của Hoang Thần bay ra, nhanh chóng lao về phía Đan Huyền Tử.

Đan Huyền Tử vừa thấy lưỡi kiếm kia, trong lòng hiện lên một cảm giác bất an, nhưng lưỡi kiếm kia đến quá đột ngột, hắn chưa kịp tế ra pháp bảo phòng ngự, đành phải dùng linh lực hộ thể để chặn.

Chỉ thấy, lưỡi kiếm kia đâm vào linh lực hộ thể của Đan Huyền Tử, chỉ trong chưa đầy một giây,lưỡi kiếm sắc nhọn đó đã đâm nát linh lực hộ thể của Đan Huyền Tử.

"Rắc rắc" hai tiếng, linh lực hộ thể như kính vỡ một dạng, bắt đầu tan thành từng mảnh, còn lưỡi kiếm kia sau khi phá tan linh lực hộ thể của Đan Huyền Tử.

Không chút chậm chạp, lưỡi kiếm kia quét qua bên má của Đan Huyền Tử, khiến cho trên má hắn xuất hiện một đại vết cắt.

Cảm nhận được đau đớn trên gương mặt, Đan Huyền Tử hút một ngụm khí lạnh, trong lòng sợ hãi thầm nghĩ: "Nếu vừa nãy lưỡi kiếm kia đâm thẳng vào đầu ta thì kết quả đã như nào?".

Đang lúc hắn thầm nghĩ, Tiêu Thanh Nghi mở miệng, thanh âm nghiền ngẫm hỏi: "Nếu không ngươi sẽ cho hai ta thế nào?".

Nghe được lời nàng nói, Đan Huyền Tử liền xoa xoa tay, cười làm lành, nói ra: "Các vị nghe lầm, nãy ta chưa có nói gì".

Sau đó Đan Huyền Tử cùng hai người nói một chút, rồi cũng biểu thị thái độ hoan nghênh sự gia nhập của hai người.

...

Hoang Thần dùng linh lực điều khiển, lưỡi kiếm kia liền chủ động bay về.

Lưỡi kiếm kia chính là lưỡi kiếm mua ở chỗ tên thương nhân lúc mỗi vào thành, Hoang Thần vốn định sau này tìm một kẻ để thử nghiệm độ sắc bén của lưỡi kiếm này.

Nhưng, hôm nay Đan Huyền Tử tự mình gây chuyện, Hoang Thần liền có mục tiêu để thử nghiệm, kết quả làm hắn rất hài lòng.

Trong lòng cảm thán "Không hổ là vũ khí chuyên dụng của Hợp Thể tu sĩ, cho dù là mảnh vỡ thiên cũng sắc bén vô cùng".

...

Sau khi nói chuyện một lúc, từ tay Đan Huyền Tử lấy được y phục trưởng lão và lệnh bài, Hoang Thần cùng Tiêu Thanh Nghi đứng dậy định rời đi.

"Hai vị chờ đã" Đan Huyền Tử nói.

Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi quay đầu lại, Hoang Thần nghi hoặc hỏi: "Còn có chuyện gì sao?".

"Cái kia, phương pháp kết anh có thể đưa cho ta sao?" Đan Huyền Tử hỏi.

Nghe được hắn nói, Hoang Thần mỉm cười trả lời: "Cái này thì phải xem biểu hiện của ngươi, chỉ cần cung cấp tài nguyên làm bọn ta hài lòng, chỉ là phương pháp Kết Anh, sẽ không thiếu".

Đan Huyền Tử nghe Hoang Thần nói, mới gấp gáp trả lời: "Thế nhưng, hiện tại tuổi thọ của ta đã sắp cạn kiệt, sợ là không chờ được đến lúc ấy".

Tiêu Thanh Nghi đứng bên cạnh Hoang Thần nghe ngữ khí gấp gáp của hắn, nhàn nhạt trả lời: "Cái này a, ta liền đưa ngươi đan phương của Thanh Minh Thọ đan a.

Đây là một loại đan dược cấp ba, lấy năng lực của Đan Huyền Môn chắc vấn đề thảo dược cũng sẽ không thiếu.

Năng lực của đan dược này là giúp tu sĩ tăng 200 năm thọ nguyên, cả đời chỉ dùng được một lần".

Nàng vừa nói xong, liền từ trong ký ức xem đến đan phương, dùng thần niệm viết nó ra rồi truyền cho Đan Huyền Tử, sau đó căn dặn nói: "Nhớ kỹ, tuyệt đối không được để cho ai biết ngươi sở hữu đan dược này, nếu không đến lúc các tu sĩ Hóa Thần của các đại phái, đến hỏi thăm Đan Huyền Môn, thì đừng hỏi tại sao".

Nhận lấy đan phương, Đan Huyền Tử rất ngạc nhiên khi nhìn phương pháp luyện chế và các loại thảo dược cần thiết, hắn suy nghĩ một hồi, cảm thấy những phương pháp trên là hoàn toàn hợp lý.

Hắn cảm thán trong lòng: "Không ngờ, ở các đan phương bậc ba, lại có một đan phương cao minh như vậy".

Đang lúc hắn suy nghĩ, thì nghe được thanh âm nhắc nhở của Tiêu Thanh Nghi, hắn mới bừng tỉnh rồi nói: "Ta nhớ kỹ, sẽ không nói đan dược này cho bất kỳ ai khác".

Sau khi nói xong, Hoang Thần cùng Tiêu Thanh Nghi rời đi.

Đan Huyền Tử nhìn bóng lưng hai người, trong lòng thầm nghĩ rốt cuộc hai người này là thần thánh phương nào.

Trước đó hai người hứa hẹn phương pháp Kết Anh, hắn cũng chỉ tin nửa phần mà thôi, nhưng khi thấy hai người lấy ra loại đan dược như Thanh Minh Thọ đan, hắn liền xác định lời nói của hai người này 9 thành là sự thật.

Đan Huyền Tử tự lẩm bẩm: "Có lẽ, sự xuất hiện của hai người này sẽ thay đổi cả Đan Huyền Môn ta".

Sau đó, hắn không nghĩ gì nữa, biến mất ngay tại chỗ, lần nữa xuất hiện đã là ở trong phi thuyền của Đan Huyền Môn.

Đi đến luyện đan phòng, hắn tế ra lò luyện đan, định dựa theo đan phương kia luyện chế đan dược, những dược liệu đan phương yêu cầu trong nhẫn trữ vật của hắn đều có sẵn.

Đan Huyền Tử lấy những dược liệu trong nhẫn trữ vật ra, dùng linh lực ngưng tụ ra đan hỏa.

Nhất thời, một ngọn lửa đỏ rực hiện lên ở tay hắn, ngọn lửa vừa xuất hiện , liền khiến cho nhiệt độ của gian phòng dâng lên cao.

Đan Huyền Tử điều khiển ngọn lửa lao đến chỗ lò luyện đan, rất nhanh lò luyện đan đã được làm nóng.

Sau đó, Đan Huyền Tử dùng thủ pháp khống hỏa, điều khiển ngọn lửa sao cho phù hợp để luyện đan, rồi lấy từng gốc dược thảo theo trình tự trên đan phương bỏ vào trong, tiến hành chiết xuất tinh hoa.

...

Sau khi, rời đi đài quan sát của Trương Gia, Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi quay lại chỗ quảng trường.

Vì không để mọi người chú ý, Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi đều dùng linh lực giảm cảm giác tồn tại đến thấp nhất.

Do vừa nãy, hai người nói chuyện với Đan Huyền Tử khá lâu, nên hiện tại trên quảng trường số người cũng đã bớt đi không ít, đa số đã khảo thứ xong, chỉ còn lại vài người chưa đến lượt.

Ở chỗ đứng của những người hợp cách, đã có khoảng năm mươi người bao gồm cả Tô Hạo và Lăng Vũ Dao.

Đợi một lúc sau, số người khảo thí đã hết, tên đệ tử dẫn đầu kia liền thu hồi tấm trắc linh bia, rồi quay sang ra lệnh cho các sư đệ phân phát lệnh bài và một chút đồ dùng cho những người hợp cách.

Bởi vì còn phải tổ chức tiểu đan hội, nên những người hợp cách phải đợi thêm một thời gian nữa mới có thể được đưa đến Đan Huyền Môn.

Nên sau khi phân phát đồ xong thì ai về nhà nấy.

Những phàm nhân thức tỉnh ra linh căn được chọn trúng kia thì vẻ mặt hào hứng quay về gia đình của mình.

Còn những tán tu kia trên gương mặt cũng lộ ra vẻ mỉm cười.

Lăng Vũ Dao sau khi thức tỉnh được song linh căn, thì những người của lăng gia mang theo nàng đến đây, nhất là cha mẹ nàng đều mang vẻ mặt kích động.

Hiện tại, nàng trở về những người này không nhịn được, bắt đầu nhao nhao chúc mừng, cũng có người hỏi Lăng Vũ Dao về việc Đan Huyền Tử mang nàng đi đâu.

Nàng cũng chỉ tùy tiện trả lời, rồi sau đó cùng đám người Lăng Gia quay về gia tộc.

Tô Hạo nhìn những người xung quanh đều được gia đình chào đón, hắn cúi đầu xuống trong lòng không khỏi hiện lên vẻ cô đơn.

Nhưng sau đó, một thanh âm vang nam tử vang lên: "Đang nghĩ gì vậy?".

Tô Hạo nghe thấy thanh âm, liền ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi đang đứng trước mặt mình.

...

(Còn tiếp)

Bình Luận (0)
Comment