Ba thái thượng trưởng lão của môn phái kia bị trói đằng xa nãy giờ, thấy một màn như vậy tự nhiên cũng biết việc gì đã diễn ra.
Năm tên trưởng lão uy danh hiển hách của Man Quỷ Tông vậy mà toàn bộ vẫn lạc, trong lòng bọn hắn lúc này dâng lên một suy nghĩ: "Rốt cuộc là thần thánh phương nào làm?".
Tuy nhiên, bọn hắn nghị như vậy nhưng bề ngoài vẫn không nói gì, chỉ một mặt bình tĩnh nhìn xem cảnh này. Còn Man Quỷ Chân Quân thì tức giận, một bàn tay đập vào thạch trụ bên cạnh khiến cho trên thạch trụ khiến cho những mảnh đá vỡ văng ra rồi rơi xuống đất, còn thạch trụ thì xuất hiện một cái lỗ.
Man Quỷ Chân Quân gương mặt nổi gân xanh, quát lớn: "Kẻ này là ai! Vậy mà dám đối đầu với Man Quỷ Tông ta, ta thề nếu tìm được ngươi sẽ băm ngươi thành vạn đoạn, rồi lấy linh hồn ngươi luyện thành khôi lỗi! Rồi..."
Tức giận quát một hồi lúc sau Man Quỷ Chân Quân mới khôi phục lại bình tĩnh. Vừa nãy truớc khi mệnh bài của Lão Đại dập tắt, thì một đạo tin tức đã được truyền đến, bởi trước đó Lão Đại đã được Man Quỷ Chân Quân truyền cho một phương pháp truyền tin, nên những giây phút cuối cùng Lão Đại vẫn có truyền lại được một đạo tin tức cho Man Quỷ Chân Quân.
Tin tức ấy cho thấy cảnh tượng tên Lão Đại kia tận mắt nhìn Hoang Thần giết chết Lão Nhị, rồi sau đó bị đánh lén bởi Đan Huyền Tử cuối cùng là bị Hoang Thần kết liễu, cả quá trình chưa đến ba phút. Đồng thời Man Quỷ Chân Quân cũng nổi lên một tham niệm.
Hắn nhìn lại cảnh tượng chiến đấu, đương nhiên cũng sẽ nhìn thấy cảnh tượng Hoang Thần dùng một mũi kiếm kỳ lạ, đâm thẳng một cái liền khiến cho Lão Đại và Lão Nhị mất mạng.
"Không ngờ Đan Huyền Tử tên đáng chết kia lại tìm được một cường viện như vậy! Hơn nữa trên thân kẻ đó lại có một pháp bảo nghịch thiên như vậy, nhất định ta phải đạt tới tay!" Cỗ tham niệm trong lòng Man Quỷ Chân Quân ngày càng nồng nặc thêm.
Teong lúc Man Quỷ Chân Quân thầm nghĩ thì đột nhiên, một thanh âm to lớn không biết là từ đâu vang lên: "Man Quỷ! Những tế phẩm mà ta cần đã mang đến chưa!".
Thanh âm này cổ lão, uy nghiêm và tràn nghập sự tang thương, lúc thanh âm này vang lên cả đại điện dường như đang run rẩy, cát bụi ở trên các bức tường và nóc nhà rơi ra, khiến cho đại diện này trở nên vô cùng bụi bặm.
Nghe thấy thanh âm to rõ kia, ba thái thượng trưởng lão của ba môn bắt đầu cảnh giác lên, nhưng do bị trói tay chân và phong ấn linh lực, nên bọn hắn không thể làm gì ngoại việc trừng to đôi mắt để nhìn.
Còn ở phía Man Quỷ Chân Quân sau khi nghe được thanh âm này, hai chân hơi run rẩy rồi sau đó hắn hướng về phía chiếc quan tài đá kia, quỳ xuống nói: "Chủ...Chủ nhân! Đáng lẽ ra ta...ta có thể hoàn... hoàn thành nhiệm vụ được giao, nhưng giữa đường lại... lại bị một kẻ xuất hiện cản đường".
"Ồ! Vậy theo lời ngươi nói thì ngươi vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ? Thanh âm to rõ kia lại vang lên, lần này ngữ khí mang theo vài phần tức giận.
Cảm nhận được sự tức giận của thanh âm kia, Man Quỷ Chân Quân run rẩy đáp lại: "Dạ...dạ đúng..."
Nhưng từ "đúng vậy" còn chưa nói xong, liền có một lực đạo vô hình không biết xuất hiện, lực đạo đó vừa xuất hiện liền đánh thẳng về phía Man Quỷ Chân Quân. Thấy vậy, Man Quỷ Chân Quân hai mắt hiện lên vẻ hoảng sợ, hắn chưa kịp phản ứng thì đã bị lực đạo đó đánh bay, rồi đâm thẳng vào bức tường khiến cho bên trên bức tường đó hiện lên một cái lỗ to.
Đồng thời thanh âm to lớn kia lại vang lên: "Thứ phế vật nhà ngươi! Đã có tu vi Ngụy Anh rồi thế mà vẫn không bắt nổi một đám giả anh, thứ phế vật như ngươi tồn tại làm gì?".
Man Quỷ Chân Quân bị quật bay vào tường, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhưng hắn rất nhanh phản ứng lại, tách cơ thể khỏi cái lỗ trên tường, rồi rơi xuống mặt đất vừa xuống hắn liền quỳ rồi dập đầu nói: "Tạ chủ nhân tha mạng, đều là lão nô bất tài, lão nô sẽ cố gắng bắt nốt tên còn cho ngài".
"Không cần! Nếu đợi tên tên phế vật nhà ngươi làm xong việc thì ma hải cũng tiêu tan từ lâu rồi, bây giờ ta đành phải hấp thu tạm ba kẻ này vậy!" Thanh âm to lớn kia vang lên lần nữa.
Mà ba thái thượng trưởng lão của ba môn Thiên Kiếm, Lạc Hà, Phiêu Miểu nghe hành động và cuộc đối thoại của Man Quỷ Chân Quân và thanh âm thần bí kia, bây giờ đều đã kinh sợ toát mồ hôi lạnh rồi.
Bọn hắn vừa thấy cái gì? Đường đường là việc ác vô tận, ác danh lan xa Man Quỷ Chân Quân hiện tại lại như một con chó hướng về một cái quan tài dập đầu.
Hơn nữa âm thanh kia vừa mới nói cái gì? Ma hải? Trong lòng ba người thầm suy đoán một chút, rồi mới đưa ra kết quả: "Kẻ trong quan tài kia là một cường giả ma đạo, tu sĩ đã đạt đến Hóa Ma Kỳ". Nghĩ đến đây, cả ba trong lòng lạnh toát.
Cả ba bây giờ trong lòng rất hoảng loạn, bởi vừa nãy bọn hắn nghe được từ "tế phẩm", tuy nhiên bọn hắn lúc này cũng không thể làm gì hơn ngoài việc tự cầu phúc. Trong lúc bọn hắn thầm nghĩ trong lòng, thì đột nhiên đạo thanh âm kia lại hướng về bọn hắn vang lên.
"Mặc dù thiếu một tên, nhưng ba kẻ các người chắc vẫn miễn cưỡng đủ". Thanh âm kia vừa nói xong, thì một hấp lực vô hình đã kéo bọn hắn đến gần chỗ quan tài đá.
Hấp lực này vừa xuất hiện thì ba người cảm thấy một cỗ lực lượng không thể phản kháng đè nặng lên trên thân mình, khiến bọn hắn không thể nhúc nhích nửa phần. Còn cái xiềng xích từ pháp trận kia đã bị kéo đứt từ lâu.
Vừa bị kéo gần đến cái quan tài đá kia, cả ba người trên gương mặt hiện lên vẻ sợ hãi, đúng lúc này âm thanh cầu xin từ miệng thái thượng trưởng lão Phiêu Miểu Sơn Trang vang lên; "Tiền bối! Cầu xin ngài tha mạng cho ta, ta nguyện ý trở thành nô tài cho ngài".
Nghe được thanh âm của hắn, Thái Thượng Trưởng Lão của Thiên Kiếm Tông và Lạc Hà Môn đều ngây người , sau đó Thiên Kiếm Tông thái thượng trưởng lão tức giận nói: "Lão đầu! Ngươi biết mình đang nói cái không?".
Nghe lời hắn nói, Thái Thượng Trưởng Lão của Phiêu Miểu Sơn Trang đáp: "Đương Nhiên là ta biết mình đang làm cái gì! Lão già này còn gần 200 năm thọ nguyên đâu, đương nhiên không muốn chết rồi! Hơn nữa nhận một vị tu sĩ Hóa Ma Kỳ làm chủ cho dù đầu nhập vào ma đạo thì như nào?".
Sau đó, gương mặt của lão mang theo vẻ sùng kính, rồi thanh âm có mấy phần nịnh nọt nói: "Ngài thỉnh cầu của ta như thế nào?"
Nghe thấy thanh âm của lão, Lạc Hà Môn Thái Thượng Trưởng Lão bên cạnh tức giận nói: "Không ngờ lão lại là một người như vậy, trước đó trong việc răn dạy đệ tử chém giết ma đạo thì lão là người nghiêm khắc nhất, bây giờ lão lại là người đầu tiên đầu hàng".
"Thôi Lạc đạo hữu, mỗi người đều có chí riêng, hiện tại chúng ta cũng không sống được mấy phút nữa, quan tâm vấn đề ma đạo hay chính đạo làm gì nữa" thanh âm thở dài từ miệng thái thượng trưởng lão của Thiên Kiếm Tông vang lên, trên mắt hắn lúc này hiện lên vẻ ưu sầu.
Đúng lúc này, thanh âm từ trong quan tài đá kia lại vang lên: "Quả thực ta đang thiếu một vài nô tài, thấy ngươi có thành ý như vậy, liền nhận ngươi a!".
Thái Thượng Trưởng Lão của Phiêu Miểu Sơn Trang nghe được lời của hắn liền mừng rỡ cảm tạ.
Tuy nhiên, Man Quỷ Chân Quân đứng đằng xa nhìn cảnh này, liền cười lạnh thầm nói: "Ngu xuẩn!".
...
(Còn tiếp)