Tui Không Có Bị Điên - Trùng Áp Tiểu Trình Trình

Chương 111

Hôm nay là ngày 6 tháng 11.

Lý Văn và Hứa Dịch không biết đã xuyên qua thời không bao lâu, nếu thực lực của hai người mà yếu hơn, e rằng đã bị trận cuồng phong xé tan thành từng mảnh nhỏ.

Cuối cùng, hai chân cũng đã chạm đến mặt đất thật sự, hai người cùng thở phào nhẹ nhõm.

Trái lại, Người Phụ Nữ Kéo trông thì giống như người có thực lực yếu nhất, nhưng có lẽ do nó đã hấp thu sức mạnh của "nhân viên chuyển phát nhanh", hoặc là đã quen với việc cắt bản thân thành từng mảnh nhỏ rồi ghép chúng lại với nhau, nên trông có vẻ như nó không hề hấn gì.

Họ đã thuận lợi trải qua ngày 30 tháng 10, sang ngày 6 tháng 11.

Đáng tiếc, Người Phụ Nữ Kéo vẫn chưa đưa thẳng họ đến được hang ổ của kẻ chủ mưu đứng sau mọi chuyện.

Điểm rơi của họ vẫn ở trong phòng của Kiều Thời.

Liệu có phải vì Người Phụ Nữ Kéo có liên hệ chặt chẽ nhất với nơi này về mặt không gian không?

Lý Văn hỏi Người Phụ Nữ Kéo: "Bây giờ cô còn cảm nhận được mối liên kết trước đó không?”

Theo lý thuyết, kẻ chủ mưu ẩn náu ở tương lai, vậy thì khi họ đi đến tương lai, phương hướng của "liên kết" sẽ càng rõ ràng hơn.

Người Phụ Nữ Kéo gật đầu, rồi lại lắc đầu: "Hình như là có… nhưng tôi có cảm giác dường như nó ở khắp mọi nơi.”

Hai người nhíu mày, trầm tư. Câu trả lời này rõ ràng không thể khiến họ hài lòng.

Đúng lúc này, tiếng mở cửa vang lên.

Trương Vi và Kiều Thời vừa nói vừa mở cửa bước vào: “A, được nghỉ phép thật là sung sướng… Ôi vãi, đồ b**n th**!”

Các cô không ngờ trong phòng còn có người khác nên bị giật mình nhưng tốc độ phản ứng của các cô cũng cực kỳ nhanh, lập tức giơ túi lên ném qua, kèm theo sau đó là một cú vung chân đá tới!

"Hiểu lầm, đều là hiểu lầm cả thôi!” Hứa Dịch và Lý Văn hoảng sợ bỏ chạy.

Không phải họ đánh không lại. Nhưng nếu đánh lại vào lúc này, thanh danh của mình, họ còn giữ nổi không đây?

Đến cả người có thanh danh nát bươm như Hứa Dịch, anh thà rằng mang tiếng "giết người như ngoé” còn hơn bị nói là "lẻn vào phòng con gái”.

Thực ra Kiều Thời và Trương Vi đã nhận ra bọn họ nhưng các cô vẫn không nương tay. Người quen thì đã sao? b**n th** là người quen thì còn tệ hại hơn. Không mời mà tự nhiên đến, cực kỳ đáng nghi.

"Chúng tôi có chuyện vô cùng quan trọng cần gặp Người Phụ Nữ Kéo, là nó mở cửa cho chúng tôi!” Lý Văn vội vàng giải thích.

Người Phụ Nữ Kéo thầm nghĩ: "Hình như mình đâu có mở cửa đâu nhỉ?”

Trước ánh mắt điên cuồng của hai người đàn ông, rốt cuộc nó gật đầu trong sự ngơ ngác, giúp họ tránh được một kiếp nạn.

Kiều Thời vẫn còn hơi nghi ngờ: "Chuyện quan trọng mà các anh nói là chuyện gì?”

Hứa Dịch đang định trả lời thì bị Lý Văn ngăn lại: "Chuyện này tạm thời chưa thể nói. Hiện tại các cô đang nghỉ phép đúng không?”

"Đúng vậy, thôn không người đã giải quyết xong, chúng tôi đang được nghỉ phép. Nếu có nhiệm vụ thì cũng đến lúc làm việc rồi.”

Hứa Dịch im lặng.

Anh cũng phát hiện vấn đề: Trương Vi và Kiều Thời của ngày 6 tháng 11 hoàn toàn không biết gì về lời tiên tri tử vong.

Chẳng trách hai cô lại ngạc nhiên và tức giận khi thấy hai người họ ở đây như vậy.

Nếu Trương Vi và Kiều Thời nhớ ngày 30 tháng 11 Hứa Dịch và Lý Văn đã biến mất cùng với Người Phụ Nữ Kéo, thì khi thấy bọn họ xuất hiện ở đây, lẽ ra các cô phải nhanh chóng hiểu được tình hình là gì rồi chứ.

"Tạm thời chưa cần. Cứ nghỉ ngơi cho tốt, khi nào có nhiệm vụ, các cô muốn trốn cũng không được.” Sau khi ứng phó qua loa với Kiều Thời xong, hai người nhanh chóng kéo Người Phụ Nữ Kéo rời khỏi đó.

Xung quanh đã trở nên yên tĩnh, lúc này Hứa Dịch mới hỏi: "Tại sao không nói thẳng tình huống cho hai cô ấy?”

Tuy rằng tình huống có hơi kỳ lạ, nhưng vốn dĩ các cô đã quen xử lý các sự kiện dị thường, hẳn các cô sẽ tin thôi. Như vậy, hành động của họ ở đây sẽ có sự hỗ trợ.

Chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng chuyện trong thời không này có đến hai Hứa Dịch thì việc lặp lại chuyện đấm chết kẻ chủ mưu cũng không có vấn đề gì đâu nhỉ?

Lý Văn không nhịn được mà liếc mắt nhìn anh, đang định phàn nàn rằng: Còn chưa tìm hiểu rõ các nghi vấn và các quy tắc mà đã định lao vào làm loạn, cậu thấy có ai làm việc thiếu nguyên tắc như mình không hả?

Nhưng nhớ lại những "thành tích vĩ đại” của Hứa Dịch, Lý Văn lại rơi vào trầm tư. Thôi bỏ đi, không thèm đếm xỉa đến quy tắc và thích làm theo ý mình chính là phong cách của thằng nhóc này.

Anh toàn dựa vào nắm đấm, mà mạng cũng dai nữa.

Cho nên anh mà không cẩn thận là rất dễ liên lụy đến người khác.

Ly Văn thở dài, cảm thấy bản thân lo lắng y như một bà già, may mà anh ta kịp thời đi cùng đến đây, chứ không "tương lai" mà bị hủy trong tay thằng này thì anh ta cũng không thấy ngạc nhiên cho lắm.

"Cậu chưa từng nghe nói đến nghịch lý thời không à? Nếu có hai cậu xuất hiện cùng lúc sẽ dẫn đến hậu quả gì, cậu có biết không hả?”

Hứa Dịch nghiêm túc trả lời: “Kết quả chính là tôi sẽ rất mạnh, hoàn toàn có thể tạo ra hiệu quả 1+1>2.”

Cơ hội liên thủ để tiêu diệt như thế này không nhiều, hy vọng đám dị thường kia sẽ biết "quý trọng” điều đó.

Lý Văn che mặt.

Anh ta nhắc nhở chính mình: Mày không đánh lại Hứa Dịch đâu.

Nếu không, anh ta thực sự rất muốn đá thẳng thằng này về ngày 30.

Lý Văn tử bỏ việc kiên nhẫn thuyết phục, anh ta dứt khoát nói: "Tóm lại, chúng ta cố gắng hết sức đừng để bản thân xuất hiện trong cùng một khung hình với "chính mình", cố gắng hết sức đừng để người khác biết chúng ta là người của quá khứ. Trước tiên cứ hành động kín đáo thôi.”

Nếu đây là thời không chưa từng xuất hiện lời tiên tri tử vong, vậy rốt cuộc lời tiên tri tử vong đã xuất hiện bằng cách nào? Nguồn gốc của nó từ đâu đến?

Đây là việc quan trọng nhất mà họ cần điều tra rõ lúc này.

"Đi tìm Lâm Nhụy.”

Đó là người đầu tiên họ biết có liên quan đến lời tiên tri tử vong!

Lý Văn và Hứa Dịch đều nhớ rõ thông tin cá nhân của Lâm Nhụy, nên tìm cô ấy cũng không có gì khó khăn.

Nhưng mà…

"Cô nói cái gì? Lâm Nhụy đã chết rồi ư?!”

Bạn thân của Lâm Nhụy nước mắt rưng rưng: “Tất cả đều quá đột ngột, tôi cũng không thể ngờ…”

Nhưng cô ấy còn chưa nói hết câu, Hứa Dịch và Lý Văn đã ngắt lời: "Vậy cô có biết trước khi chết cô ấy có từng tiếp xúc với thứ đồ kỳ quái nào không? Ví dụ như lời tiên tri gì đó chẳng hạn?”

"Hai người đang nói đến cái gì vậy?” Bạn thân của Lâm Nhụy nhìn hai người với vẻ nghi ngờ: "Nói đi, rốt cuộc hai người có quen biết như thế nào với Lâm Nhụy? Sao tôi lại không biết cậu ấy có hai người bạn như thế này nhỉ?”

Kỳ thật, bọn họ còn cảm thấy bối rối hơn cả bạn thân Lâm Nhụy: Không có lời tiên tri tử vong nhưng Lâm Nhụy vẫn chết. Chẳng lẽ lời tiên tri kia bản chất là vô hại, chỉ là dị thường "tốt bụng” nào đó nhắc nhở người sắp chết quý trọng thời gian cuối cùng của cuộc đời mình thôi ư?”

Nếu không phải công việc của họ thường xuyên tiếp xúc với dị thường thì chắc họ đã tin đó là thật rồi.

Trong số các dị thường, tuyệt nhiên không có con nào là lương thiện hết.

Dường như chủ nhân hành lang vô tận vẫn còn sót lại một chút nhân tính, nhưng về bản chất, đó vẫn chỉ là một chấp niệm méo mó. Những ác niệm bên trong hành lang vô tận bị áp chế nên nhân tính của nó mới có thể lộ ra rõ ràng hơn.

Đầu lâu nhỏ trông có vẻ đáng yêu, nhưng đó là vì nó bị đại ma vương Kiều Thời trấn áp…

Cái chết của Lâm Nhụy khiến Hứa Dịch và Lý Văn khá bối rối.

Nhưng bạn thân của Lâm Nhụy vẫn đang nhìn bọn họ chằm chằm: "Rốt cuộc các anh là ai? Hôm qua cậu ấy vừa mới qua đời, mà hôm nay hai người lại đột nhiên xuất hiện…”

Hai người vốn định tìm đại một lý do để đối phó cho qua nhưng khi nghe thấy từ ngữ mấu chốt, hai người lập tức hỏi: “Cô nói sao? Cô ấy vừa mới qua đời ngày hôm qua ư?”

Trong dòng thời gian của họ, ngày Lâm Nhụy tử vong là 30 tháng 10.

"Cô ấy đã chết như thế nào?”

Bạn thân cảm thấy hai người có gì đó không ổn nên không muốn trả lời nữa.

Nhưng khí thế của hai người quá đáng sợ, cô ấy lắp bắp trả lời: “Cậu ấy, cậu ấy gặp tai nạn giao thông khi đang chạy xe đạp điện.”

Trong dòng thời gian của họ, Lâm Nhụy tử vong trước nên nguyên nhân cái chết cũng thay đổi.

Lý Văn và Hứa Dịch mơ hồ bắt được một chút manh mối nhưng họ vẫn chưa chắc chắn. Họ phải tìm được những đương sự khác đã nhận được lời tiên tri tử vong để xác nhận tình hình!

Trước khi bọn họ "xuyên không”, ngoài Lâm Nhụy và Kiều Thời, còn tìm thấy bảy người khác đã nhận được lời tiên tri tử vong. Trong bảy người, có hai người đã tử vong.

Hôm nay, cũng tức là ngày 6 tháng 11, bọn họ đã đi xác nhận tình trạng của bảy người kia.

Hai người vốn đã chết thì hiện vẫn còn sống. Ví dụ như bệnh nhân mắc bệnh nan y đã tự sát kia, hiện đang ở trong phòng cấp cứu nhưng rất có khả năng không cứu được.

Năm người khác, ba người trong số đó đã tử vong, nguyên nhân chết khác nhau nhưng gần như đều qua đời vào ngày hôm nay. Chẳng hạn như Giang Hải mà bọn họ vừa mới xác nhận xong, vài giờ trước đã bị sát hại tại nhà riêng do tranh chấp tiền bạc.

Suy luận của họ đã dần trở nên rõ ràng. Những người sắp chết hoặc vừa mới chết kia sẽ bị "kẻ chủ mưu" lựa chọn trở thành mục tiêu của lời tiên tri tử vong, sau đó chết sớm hơn dự báo.

"Kiều Thời cũng nhận được lời tiên tri tử vong! Vậy không lẽ cô ấy cũng sắp chết rồi ư?” Hứa Dịch đột nhiên túm lấy tay Lý Văn.

"Cậu bình tĩnh một chút. Tôi tin là cô ấy đã phát hiện ra sự tồn tại của lời tiên tri tử vong, sau đó đã nghĩ cách khiến mình trở thành người bị lựa chọn. Đây là một loại cảnh báo nhưng cũng là cách để cô ấy phá vỡ tình thế. Chỉ cần chúng ta giải quyết được vấn đề thì cô ấy sẽ không sao cả.”

Lý Văn gỡ tay Hứa Dịch ra, trầm giọng nói: “Kẻ chủ mưu của những việc này đang đánh cắp thời gian của những người sắp chết.”

Sức mạnh trong cơ thể Hứa Dịch bắt đầu dâng trào, tựa hồ con ngươi màu đen đang chảy ra nhưng lòng trắng trong mắt lại như nhuốm đầy máu: “Nếu tôi chết, có phải cũng có thể được nó lựa chọn không?”

Có lẽ đây là cách nhanh nhất để nhử tên kia ra.

Anh đã nóng lòng đến mức không chờ nổi, chỉ muốn xé xác tên đó ra.

Nhưng đúng lúc này, hai người cảm thấy như có thứ gì đó "xoẹt” qua người mình.

Cảm giác đó giống như một cơn gió thổi qua người họ nhưng trực giác của họ mách bảo: Thứ đó tuyệt đối không phải là gió!

Lời tiên tri tử vong của Giang Hải mà Lý Văn đang cầm trong tay từ từ hóa thành bột mịn, rồi biến mất trong không khí.

Không, không chỉ có lời tiên tri tử vong của Giang Hải.

Lời tiên tri tử vong của những người khác, hoặc là biến mất, hoặc là xuất hiện những thay đổi.

Ví dụ như lời tiên tri tử vong của Lâm Nhụy đã đổi thành: Cô ấy chết vào ngày 30 tháng 10.

Khoảnh khắc vừa rồi, dòng thời gian đã được làm mới!

Dường như họ đã hiểu vì sao Người Phụ Nữ Kéo lại nói kẻ chủ mưu "ở khắp mọi nơi”. Đó là vì nó đã thay thế khoảng thời gian cũ, nên tất nhiên hơi thở của nó tràn ngập khắp mọi nơi.

Tương lai đã mở ra một trang hoàn toàn mới.

Ngày 6 tháng 11 hoàn toàn mới đã xảy ra ở thời điểm hiện tại.

Tiếng thét chói tai đột nhiên vang lên từ con phố cách đó không xa. Đồng thời, Lý Văn và Hứa Dịch cũng ngửi thấy luồng hơi thở dị thường nồng đậm.

Chẳng có bất kỳ dấu hiệu nào, dị thường đó như thể đột nhiên xuất hiện!

Hứa Dịch và Lý Văn chạy ngay về hướng hơi thở dị thường xuất hiện, hai người lập tức nhìn thấy liền một lúc có mấy Giang Hải. Nói chính xác hơn, đó là những Giang Hải chết ở những tình huống khác nhau, đã biến thành các phiên bản dị thường khác nhau.

Các Giang Hải dị thường đang giết chóc khắp nơi trên đường phố.

Cảnh tượng khủng khiếp ấy giống như ngày tận thế zombie ập đến, khiến người qua đường la hét chói tai, hoảng loạn chạy trốn khắp nơi.

“Đó là thứ quái quỷ gì vậy?” Hứa Dịch và Lý Văn cau mày.

Trước khi xuyên không, họ vẫn chưa biết quy luật "nếu một người nhận được lời tiên tri tử vong mà người đó vẫn sống, thì mỗi nút chết của người đó sẽ biến thành một dị thường bất tử".

Xe cảnh sát hú còi inh ỏi. Người của bộ phận dọn dẹp nhanh chóng có mặt.

Hứa Dịch và Lý Văn nấp mình vào chỗ tối, nghe lén cuộc thảo luận của bọn họ.

"Quả nhiên, chỉ cần những người nhận được lời tiên tri tử vong còn sống, những dị thường sinh ra từ họ sẽ tiếp tục tạo ra những biến dạng mới…”

"Đầu tiên là trả thù những người ngăn cản bọn họ, tiếp đó là bản thân họ, rồi đến những người có quan hệ thân thiết với họ, cuối cùng là cả những người qua đường…”

“Hiện tại người trong bộ phận đã dần chấp nhận phương án để đương sự đối mặt với cái chết…”

Mặc dù bởi vì xuyên không dẫn tới việc Lý Văn và Hứa Dịch xuất hiện một số khoảng trống thông tin nhất định, nhưng bọn họ vẫn nhanh chóng làm rõ được tình hình:

Những người của "tương lai" mới này đã biết đến sự tồn tại của lời tiên tri tử vong.

Mà đám quái vật đó là kết quả của việc bộ phận dọn dẹp cố gắng can thiệp vào lời tiên tri tử vong. Trước mắt xem ra, đây là một kết quả cực kỳ không mong muốn.

Hứa Dịch suýt chút nữa đã xông ra ngoài nhưng bị Lý Văn giữ lại: "Cậu muốn làm gì? Chẳng phải đã nói với cậu là phải hành động kín đáo hay sao?”

"Dị thường mà họ không giải quyết được thì để tôi xử lý. Tôi không tin trên thế giới này có thứ giết không chết. Giết không chết, khả năng là số lần giết chưa đủ nhiều.”

Hứa Dịch bình tĩnh trả lời: "Chúng ta không thể thỏa hiệp với dị thường. Hay là, anh muốn bỏ rơi Kiều Thời? Cô ấy cũng ở trong danh sách những người nhận được lời tiên tri tử vong đấy.”

“Đương nhiên không phải! Nhưng chúng ta không thể hành động l* m*ng như vậy, trước tiên kiểm tra tình trạng phiên bản này của cô ấy không phải còn hợp lý hơn hay sao?” Lý Văn cũng phải chịu thua thằng nhóc này.

Nói đến đây, lại có thứ gì đó "xoẹt” qua người họ.

Lần này bọn họ đã có kinh nghiệm: Dòng thời gian lại được làm mới ư?

Nhưng tại sao nó lại được làm mới nhanh như vậy?

Và quan trọng nhất là, "tương lai" sau lần làm mới thứ hai có thay đổi gì hay không?

Hình như không có gì thay đổi cả.

Đây là dòng thời gian mà bộ phận dọn dẹp đã cố gắng can thiệp vào lời tiên tri tử vong nhưng thất bại.

"Vừa nãy, chúng ta đang nói tới cái gì ấy nhỉ? Hình như đang nói về một người nào đó phải không?”

"Vừa rồi cậu nói không thể thỏa hiệp với dị thường. Câu này không sai. Nhưng chúng ta không thể hành động l* m*ng!”

"Tôi cứ có cảm giác… lần làm mới thứ hai của dòng thời gian có gì đó không đúng lắm…”

"Thật ra chúng ta cũng không thể chắc chắn liệu đó có phải là dòng thời gian được làm mới hay không? Có lẽ đó chỉ là một cơn gió thoảng qua thôi.”

Bình Luận (0)
Comment