Tui Không Có Bị Điên - Trùng Áp Tiểu Trình Trình

Chương 75

"Tránh ra, không thấy chị Kiều đang ở đây à? Còn chút đạo đãi khách nào không vậy?"

Trương Vi tận tình đỡ Kiều Thời ngồi trên chiếc sofa khổng lồ ở trung tâm tầng cao nhất. Chủ yếu là cô ấy đang muốn cáo mượn oai hùm.

Đạo đãi khách?

Cô ấy còn không biết xấu hổ mà đề cập đến sao?

Mấy cô tính là khách gì chứ?

Người đàn ông trung niên run môi nhìn nhóm người trước mặt, nó không hiểu làm thế nào mà tình hình lại trở thành như vậy.

Là chủ nhân của giới vực, rõ ràng nó có lợi thế!

Dù ác thần không hợp tác với nó, nó vẫn còn nhiều kế sách để đối phó với Kiều Thời.

Nó có thể hủy bỏ hiệu lực của tấm thư mời của Kiều Thời. Những kẻ tạp nham trà trộn vào trong trang trại chăn nuôi không phải là những kẻ yếu, nhưng nếu không có thư mời, họ sẽ bị ràng buộc bởi quy tắc "nô lệ tư bản". Thực lực của họ còn phát huy được mấy phần?

Ha ha, khi đến công ty của nó, dù là người hay thần cũng đều là trâu ngựa ở tầng chót nhất!

Nó cũng có thể dùng mạng sống của những nô lệ tư bản đó để ép Kiều Thời giao ra tiền lương đã lấy trộm.

Muốn phá hoại sao? Làm cho tiệc nếm thử không thể tiến hành sao? Vậy thì chết trùm đi cho xong.

Nó không thể làm gì Kiều Thời, chẳng lẽ còn không làm gì được đám nô lệ tư bản kia?

Hơn nữa, nó có thể đứng ra vạch trần lời nói dối của Kiều Thời, bắt tay với các khách mời khác tiêu diệt cô!

Cô vốn dĩ là kẻ dị loại trong số khách mời, vậy mà còn cố gắng bảo vệ những con người khác trong giới vực, mọi người cùng nhau tấn công cô không phải rất bình thường sao?

Nhìn xem, rõ ràng có nhiều phương pháp như vậy, đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến những dị thường khác không muốn trêu chọc chủ nhân giới vực trên địa bàn của người khác.

Tuy nhiên, kẻ trước mắt này lại vô tư xông vào tầng cao nhất của nó, phá tan hết mọi kế hoạch của nó.

Bởi vì Kiều Thời đang kéo theo một chiếc bao tải, à không, một chiếc túi ngủ.

Trong túi ngủ đó là một nô lệ tư bản mà chủ nhân giới vực không dám tưởng tượng đến!

Dưới sự tẩy não của một lượng lớn tiền lương, thời gian huấn luyện đã rút ngắn đáng kể, đầu ác thần đã bị biến dạng thành hình dáng của một nô lệ tư bản, còn mọc ra thân hình như bò ngựa.

Nó đang ngủ say, dường như vẫn còn thấy một chút vết tích hung dữ của ác thần trên khuôn mặt giống bò giống ngựa ấy.

Muốn lấy lại tiền lương sao? Xin lỗi, cô chẳng còn lấy một đồng nào, tất cả đều đã cho ác thần ăn hết rồi.

Nếu thực sự muốn, có thể mổ bụng ác thần xem, nhất là phần đầu, có thể vẫn còn chút gì chưa bị tiêu hóa đó.

Nhưng chủ nhân giới vực dám làm vậy không? Nó không dám!

Nó không biết Kiều Thời dùng cách gì để làm cho ác thần ngất xỉu rồi ép nó ăn tiền lương, nó chỉ chắc chắn rằng ác thần chưa chết.

Có lẽ vào ngay khoảnh khắc nó ra tay, ác thần sẽ mở đôi mắt đỏ ngầu đó ra...

Nhưng không ra tay thì có an toàn không?

Kiều Thời mỉm cười hỏi: "Mi nói xem, khi tên này tỉnh dậy, nó sẽ cảm ơn mi vì giúp nó có một cơ thể mới, hay là sẽ giết mi?"

Chủ nhân giới vực: …

Huấn luyện nô lệ tư bản là đặc điểm của giới vực này. Ác thần bị biến thành nô lệ tư bản, giới vực này tỏ vẻ "không liên quan đến tôi", ai mà tin nổi?

Kẻ thù này, nó không muốn gây nhưng đã gây rồi.

Còn phương án an toàn nhất, liên kết với người khác để đối phó Kiều Thời?

"Mi nghĩ xem, mọi người sẽ thấy một khách mời nào đó gây rối nguy hiểm, hay là thấy chủ nhân ra tay với khách mời nguy hiểm hơn?" Kiều Thời lại hỏi.

Chắc chắn là cái sau.

Mặc dù giữa những dị thường vốn không có quan hệ tin tưởng lẫn nhau, nhưng nó phá vỡ sự ăn ý mà mọi người duy trì, không xử nó thì xử ai?

Kiều Thời vỗ tay: "Đúng không. Tôi vốn dĩ đã là kẻ dị biệt trong số mấy người, gây chút rắc rối, giúp đỡ con người, mọi người đều sẽ cảm thấy rất bình thường. Nhưng mi lại ra tay với ác thần, biến nó thành nô lệ tư bản, chậc chậc, vậy thì ai sẽ là người xui xẻo tiếp theo đây... tôi không dám nghĩ đến."

Các khách mời sẽ muốn hợp tác với chủ nhân để xử lý Kiều Thời, hay muốn hợp tác với Kiều Thời xử lý tên chủ nhân giới vực chết tiệt này đây?

Điều này thật sự khó nói.

Người đàn ông trung niên cảm nhận được ác ý rợn tóc gáy.

Dĩ nhiên có thể biện minh không phải do nó làm, nhưng lại quay lại vấn đề cũ: Chẳng lẽ Kiều Thời tội ác tày trời, còn giới vực thì trong sạch sao?

Nó là quỷ. Kẻ trước mắt này cũng vậy, ả là ma quỷ.

Người đàn ông trung niên khó khăn nuốt một ngụm nước bọt: "Cô nói, tôi phối hợp với cô, cô sẽ để tiệc nếm thử diễn ra suôn sẻ... cô muốn tôi phối hợp thế nào?"

"Đầu tiên, thả người của tôi ra. Cấp cho họ giấy thông hành tự do ra vào, loại không phải tham gia tiệc nếm thử ấy."

"Thứ hai, mau chóng sản xuất thêm chút tiền lương đi. Mi nhìn xem, đầu nó còn bị hói kìa."

Kiều Thời chỉ cái đầu của tên nô lệ tư bản ác thần: "Nếu phẩm chất của tên nô lệ tư bản này không đủ hoàn hảo, vậy mi chính là tội nhân của công ty."

Người đàn ông trung niên: ...?

Khoan đã, nó nhớ không nhầm thì nó mới là chủ nhân ở đây mà? Trực tiếp bị hạ cấp thành tội nhân là sao?

Nó không kịp xoắn xuýt những chi tiết này mà nắm bắt trọng điểm, run giọng hỏi: "Cô, cô muốn đưa tên... này lên bữa tiệc nếm thử sao?"

"Không thì sao? Đây chẳng phải là cách mà mi nghĩ ra à?"

"Vậy, vậy cho dù cô không nói, người khác cũng sẽ cho rằng là tôi ra tay với ác thần mà! Tôi vẫn phải chết!"

"Không, không, không. Một mình mi ra tay với nó, mi phải chết. Nhưng tất cả mọi người cùng nhau cắn xé nó, vậy thì mọi người sẽ im miệng." Kiều Thời mỉm cười nói.

Chủ nhân giới vực rơi vào trầm mặc.

Phương pháp này... quá độc ác! Nhưng không có phương pháp hủy thi diệt tích nào tốt hơn phương pháp này!

Nó đột nhiên thay đổi thái độ: "Cô, có muốn cân nhắc trở thành đối tác chính thức của tôi không?"

Trước đây nó đã đi vào lối suy nghĩ sai lầm, cảm thấy không thể hợp tác với con người. Nhưng đây là người bình thường sao? Mạnh mẽ lại tà ác như vậy, chỉ cần biến cô thành đồng minh, vậy thì mọi vấn đề đều được giải quyết!

Kiều Thời cười khẩy, căn bản không tiếp lời nó.

Cô dùng thân phận đối tác là vì lúc đó thân phận này dễ dùng. Bây giờ cô đã nắm quyền chủ động rồi, còn cần dựa vào nó để làm việc sao?

"Đã nói là mau chóng sản xuất tiền lương, mi còn lề mề cái gì?" Kiều Thời gọi hai nhân viên tiếp tân đến: "Cung cấp cho chủ nhân của mấy người một chút sức mạnh “thúc đẩy” đi. Để nó khỏi lười biếng."

"À, cái này..."

Nô bộc nào dám ra tay với chủ nhân? Nếu chúng dám giơ tay lên, khả năng sẽ biến thành tro bụi ngay!

"Đây đều là để giúp chủ nhân của mấy người. Điều mà chủ nhân của mấy người hy vọng nhất là gì? Buổi tiệc nếm thử diễn ra thuận lợi. Mấy người nên thực hiện ý chí của chủ nhân! Hãy thử nghĩ theo cách này xem. "

Nói như vậy, hình như không có vấn đề gì?

Quan trọng nhất là khi nghĩ như vậy, hình như không còn cảm nhận được lực cản đáng sợ đó nữa...

Điều này chứng tỏ đây đúng là ý chí của chủ nhân đúng không?

Thấy nô bộc của mình bị Kiều Thời thuyết phục, người đàn ông trung niên không nhịn được nữa: "Mấy người dám động tay với tôi thử xem?"

"Khoan đã." Kiều Thời ngăn hai con quái lâu la lại, khiến nó thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ nghe cô tiếp tục nói: "Chủ nhân của mấy người thích roi da kiểu vàng ròng khảm châu báu, điểm này cũng phù hợp với sở thích của nó đó."

Kiều Thời chính là người chu đáo và hiểu lòng người như vậy.

Trong đầu Kiều Thời vang lên tiếng điện xẹt xẹt, đó là hệ thống đang bị kẹt.

"Nhân viên bị đánh roi" và "Nhân viên bị nhốt trong phòng làm việc" là hai chuyện khác nhau. Lẽ ra, hệ thống nên phát hành nhiệm vụ để Kiều Thời quản lý chuyện này.

Nhưng người bị đánh không phải là nhân viên mà là ông chủ. Vậy thì không tồn tại vấn đề "công ty ngược đãi nhân viên" hay "lạm quyền" nữa. Nếu ông chủ không muốn thì có thể dừng lại bất cứ lúc nào.

Đây hoặc là lựa chọn bất đắc dĩ mà bản thân ông chủ đưa ra vì lợi ích của công ty, hoặc là ngoài miệng ông chủ nói không muốn nhưng trong lòng lại rất thành thật.

Dù xét từ góc độ nào, hệ thống đều cảm thấy hình như không nên để ký chủ can thiệp vào "thảm án" trước mắt.

Haizz, đôi khi hệ thống cũng cảm thấy mặc dù nó có cơ sở dữ liệu hoàn chỉnh, nhưng phương thức tư duy của thế giới con người khác biệt rất lớn so với tư duy máy móc của nó, con đường nâng cấp của nó còn rất dài và gian nan!

Bình Luận (0)
Comment