Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 198 - Chương 198: Chuẩn Bị Lên Kinh

Chương 198: Chuẩn Bị Lên Kinh
Chương 198: Chuẩn Bị Lên Kinh
canvasb2b1980.pngMạnh Thanh La trợn mắt với hắn.

"À không, Mạnh cô nương, thỏ của nàng đây."

"Ừ."

canvasb2b1981.pngCó cần như vậy không?

Mạnh Thanh La đã đồng ý đi cùng, sự việc coi như được giải quyết, thế nhưng Yến Tu Trúc vẫn đứa đó chưa chịu đi, y như học trò nhỏ đang đứng chịu phạt.

"Ngươi... Còn việc gì không?" Nàng cảm thấy kỳ lạ, nhìn hắn mãi.

"À, hai đứa trẻ thì sao?"

Chậc, thì ra hắn đang quan tâm hai đứa nhóc nhà mình, sau khi biết đó là con mình thì thái độ khác hẳn.
Nói chúng là con của ta, cũng là con của nàng.

Yến Tu Trúc chỉ dám nghĩ thầm trong lòng nhưng không dám nói ra khỏi miệng.

Hắn nghĩ mình không có mặt mũi nói câu đó.

"Vậy, vậy được rồi... Ta đi đây."
"Có, có việc."

Vừa nói đến việc quan trọng, Yến Tu Trúc không còn căng thẳng nữa, hắn thuật lại chuyện của Thái tử với Mạnh Thanh La.

"Mạnh cô nương, chân của tam bá đã được nàng chữa trị rất tốt, ta tin chắc nàng và Tiết thần y bắt tay với nhau sẽ có hy vọng chữa khỏi chân của Thái tử, xin Mạnh cô nương ra tay giúp đỡ."

Yến Tu Trúc không muốn tạo áp lực cho nàng nên không nói chắc chắn họ có thể trị dứt điểm mà chỉ nói có hy vọng thôi.
Mạnh Thanh La nghĩ thì ra là Thái tử, phụ thân ruột của thằng nhóc Yến Mân. Nếu chân của Thái tử không được chữa khỏi, chẳng những ảnh hưởng đến những việc khác mà còn là cú sốc cực lớn đối với nhóc đáng yêu và tự si mê bản thân thái quá - Yến Mân mất.

Yến Mân là bệnh nhân đầu tiên của nàng kể từ khi nàng đến thế giới này, nàng là người cứu mạng của bé. Sau đó bé còn ở chung nhà với nàng, hai người dần dà có tình cảm sâu sắc với nhau, cả hai đứa trẻ nhà mình cũng rất thích bé.

Vì vậy bất kể ra sao, nàng phải lên kinh một chuyến.

"Được." Mạnh Thanh La gật đầu: "Ngươi quay về chuẩn bị đi, ngày mai chờ chúng ta ở phủ thành là được."
Mạnh Thanh La thầm cảm thán một câu.

"Tất nhiên ta sẽ dẫn chúng theo, từ lúc hai đứa nhóc chào đời đến giờ chưa từng rời khỏi ta lần nào cả."

"Vậy... Ta quay về Vương phủ chọn vài người theo hầu hạ nàng nhé?" Yến Tu Trúc hỏi tiếp.

Mạnh Thanh La nhướng mày: "Không cần, ta sẽ tự dẫn người theo. Ngươi sai người Vương phủ hầu hạ con của ta, ngươi định giải thích với người khác thế nào?"
Vương gia sợ Vương phi, bây giờ Thế tử cũng sợ Thế tử phi, đúng là... Mở mang tầm mắt.

Bạch Lãng đang ngẩng đầu chờ Mạnh Thanh La ra lệnh cho nó, kết quả hai người trò chuyện suốt cả buổi, còn nó chả nhận được mệnh lệnh gì. Bạch Lãng không vui ngước mặt lên trời gầm hai tiếng, sau đó từ từ cọ vào Nhị Hắc bên cạnh mong được an ủi.

"Yến Thế tử tìm ta có việc gì?"

Mạnh Thanh La thấy gương mặt của Yến Tu Trúc đỏ bừng, tay chân quắn quéo trông căng thẳng hơn cả nàng thì tốt bụng hỏi một câu.


"Đi đi." Mạnh Thanh La khoát tay.

canvasb2b1982.pngNàng có nên nhận người phu quân này không? Nếu nhận thì nhận ℓúc nào? Nàng vẫn chưa nghĩ xong, vẫn còn mâu thuẫn.

Kiếp trước nàng chưa từng hẹn hò hay kết hôn ℓần nào.

Nhưng vừa đến thế giới này, nàng đều có cả hai.

canvasb2b1983.png"A La, xuống núi về nhà thôi!"

Tiếng gọi của gia gia cắt đứt suy nghĩ của nàng.

"Dạ, cháu đến ngay."

Mạnh Thanh La dắt Nhị Hắc và Bạch Lãng đi về phía của gia gia.

"Ôi, gia gia, đại bá, đại ca... Hôm nay mọi người thu hoạch khá nhỉ."

Mạnh Thanh La thấy đại bá cõng một con hoẵng trên ℓưng, đại ca đang ôm một con ℓinh dương, gia gia đang cầm hai con thỏ và hai con gà rừng thì cảm thán.







Bình Luận (0)
Comment