Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 200 - Chương 200: Tặng Quà

Chương 200: Tặng Quà
Chương 200: Tặng Quà
canvasb2b2000.png"Ừ, tỷ đã hứa sẽ tặng đệ vào dịp tết nhưng chuyến này tỷ đi kinh thành, chắc chắn sẽ không thể về kịp tết nên bây giờ tặng cho đệ luôn. Tỷ cho đệ biết, con dao gnăm này rất quý giá và có ý nghĩa quan trọng đối với tỷ, nhưng bây giờ tỷ đã tặng nó cho đệ, đệ phải hứa với tỷ không được bỏ nó nhé?"

"Tỷ tỷ, đệ biết rồi, đệ sẽ giữ gìn nó thật kỹ." Bát Lang kích động nhận lấy dao găm, sau đó nghiêm túc hứa hẹn.

Mạnh Thanh La cảm giác đoạn đối thoại này như cuộc trò chuyện giữa một cựu chiến binh và tân binh, nàng là cựu chiến binh đang trao lá cờ đại diện cho hy vọng cho tân binh.

canvasb2b2001.png"Tỷ tỷ, đệ hiểu rồi, cảm ơn tỷ tỷ." Bát Lang cẩn thận cất dao găm vào.

"Cho đệ kẹo sữa này."

"Oa... Tỷ tỷ, tỷ đã mua nó cho đệ từ lâu rồi đúng không?" Hai mắt của Tiểu Thập Lang phát sáng như sao.

"Tất nhiên rồi, các đệ nói gì tỷ đều nhớ rõ. Trong lúc tỷ và nương vắng nhà, đệ phải ngoan ngoãn, đừng gây ra họa biết chưa?"

"Đệ biết rồi, tỷ tỷ."
Mạnh Thanh La dỗ dành ba đệ đệ xong rồi, còn một người cha nữa, nàng nên dỗ dành ra sao?

Dỗ dành bằng thức ăn? Đồ dùng? Hay là y phục?

Nhờ sự nỗ lực của nàng và sư phụ, cuối cùng cha đã có thể biểu đạt suy nghĩ của mình và hoàn toàn nghe hiểu người khác nói gì, nói năng có trật tự hơn, giống hệt học sinh mười hai, mười ba tuổi, rất thích trang điểm cho mình.

Mạnh Thanh La suy nghĩ rồi soạn lấy vải trong đống quà tết mà Yến Tu Trúc tặng, bảo cha chọn hai màu màu mà mình thích nhất rồi nhờ đại tẩu tiểu Phan thị may giúp hai bộ y phục.
Cửu Lang vui sướng nhận lấy bàn tính trong tay tỷ tỷ, lập tức đặt lên bàn và bắt đầu gảy bàn tính.

"Trước khi tỷ và nương quay về, đệ hãy luyện tập cách tính mà tỷ đã dạy cho đệ, nhớ hỗ trợ bát ca chăm sóc cho Thập Lang, hơn nữa phải trông nom cha đấy, đừng để người ta ức hiếp cha."

"Đệ biết rồi, tỷ tỷ." Cửu Lang ngoan ngoãn vâng theo.

Cửu Lang cầm bàn tính hớn hở chạy tới thư phòng, lúc này trong phòng chỉ còn nàng và Tiểu Thập Lang.
"Ừ, đệ ra ngoài đi, nhớ cất giữ dao găm cho kỹ. Lúc tỷ và nương vắng nhà, đệ phải chăm sóc tốt cho cha và hai đệ đệ, đừng chỉ cắm đầu ham chơi." Mạnh Thanh La gật đầu.

"Đệ biết rồi, tỷ tỷ."

Sau khi Bát Lang đi rồi, Mạnh Thanh La lấy một bàn tính đưa cho Cửu Lang: "Giờ tỷ cũng đưa thứ mà đệ mong ngóng cho đệ."

"Cảm ơn tỷ tỷ."
"Đệ lấy đi, cất kỹ từ từ ăn, có điều ban đêm không được ăn kẹo, sẽ bị sâu răng đó, sau này không ăn thịt nổi nữa."

"Đệ biết, đệ biết rồi." Thập Lang gật đầu liên tục.

"Lát nữa đệ bảo đại ca làm quả cầu bằng lông gà rừng cho đệ, hôm nay mọi người bắt được mấy con gà rừng, đệ tự chọn những cọng lông đẹp nhất đưa cho đại ca đi." Mạnh Thanh La nói tiếp.

"Dạ, tỷ tỷ." Thập Lang vui vẻ chạy đi.
Tiểu Phan thị là vãn bối nên may xiêm y cho trưởng bối không sao cả, không cần kiêng dè cái gì.

Ngoài vải may y phục ra, nàng còn chọn một bút lông Hồ Châu, cha cầm lấy lễ vật thì vui hẳn ra, hai mắt cong cong cực kỳ phấn khởi.

Tối hôm đó, Mạnh Thanh La ngủ rất muộn, những vật dụng cần dùng trên đường đi đều được gói gọn trong bao vải hoặc xếp gọn vào trong hòm.

Trên đường đi có nhiều người đồng hành, nàng không thể dùng không gian.


Hôm qua trời vừa rạng sáng, nãi nãi rất nhiều năm không xuống bếp là người thức dậy đầu tiên.

Bà cụ xuống bếp nhóm lửa nấu bữa sáng cho nàng và rán bánh bột ngô để họ ăn dọc đường.

Mạnh Thanh La nhìn nãi nãi nấu chè trứng đường đỏ, lại nhìn gia gia da diết nhìn mình muốn mình ăn hết, khóe mắt bỗng rưng rưng.

Đợi mọi người dùng điểm tâm xong, nhóm người Mạnh Thanh La xuất phát.







Bình Luận (0)
Comment