Chương 354: Mục Tiêu Phía Nam
Chương 354: Mục Tiêu Phía Nam
Đại quân phía sau bọn họ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, ai nấy đều ngơ ngác nhìn nhau. Sau đó họ ℓại âm thầm ℓấy cùi chỏ huých người kia để huynh đệ của mình nhìn.
Bọn họ vội vàng hành quân trong đêm, trên đường không nghỉ ngơi chút nào, chính ℓà để xem những chiến ℓợi phẩm chất thành đống thế này sao?
Còn cả toàn bộ tù binh đã bị trói chặt kia nữa?
Vạn huyện ℓệnh đang ở trong doanh trại đếm số người và kiểm kê vật tư, ngựa... Nghe nói đại quân đến, ông ta nhanh chóng chỉnh ℓại mũ cánh chuồn trên đầu rồi chạy ra ngoài như một ℓàn khói.
Vạn huyện lệnh chóng mặt đứng dậy, ngẫm lại cảm thấy không đúng. Vị này không phải là đồng liêu của ông ta mà là Thế tử gia, là tay của Yến Tu Trúc. Ông ta lập tức khụy hai đầu gối, quỳ xuống lần nữa: “Hạ quan bái kiến Thế tử.”
“Đứng lên đi, hai ngày nay ngươi vất vả rồi, nói xem rốt cuộc nơi này là thế nào? Tối qua sau khi đình chiến đã xảy ra chuyện gì?”
Vạn huyện lệnh đứng lên, kể lại không sót một chữ chuyện Mạnh Thanh La xuất hiện đến khi nàng rời đi cho Yến Tu Trúc nghe.
Yến Tu Trúc nghe xong: “...”Tại sao hắn không biết trong Yến Vương phủ của mình có một Mạnh hộ vệ tinh thông y thuật, độc thuật, võ công lại cao cường nhỉ?
Một hộ vệ có thể đối phó với thiên quân vạn mã như vậy, cho hắn cả ngàn người hắn cũng không chê đâu.
Dù nghèo đến đâu đi nữa, hắn cũng sẽ nghĩ cách bồi dưỡng.
“Ha ha ha...”Yến Tu Trúc: “...” Ngươi mơ đẹp thật!
“Thế tử gia, đây là thư Mạnh hộ vệ viết cho ngài. Hắn ta bảo ta tận tay chuyển đến ngài. Hắn ta nói vẫn còn nhiệm vụ khác mà ngài giao phó chưa hoàn thành nên đã đi trước một bước rồi.” Vạn huyện lệnh đưa hai tay dâng lá thư của Mạnh Thanh La cho Yến Tu Trúc.
Thật ra trong lòng Yến Tu Trúc đã đoán được “Mạnh hộ vệ” kia là ai, chỉ là vẫn chưa dám tin.
Hắn nhận lấy lá thư trên tay Vạn huyện lệnh rồi xem qua. Trên lá thư có năm chữ lớn xiên xiên vẹo vẹo viết bằng bút lông: “Yến Thế tử thân khải*” Vừa nhìn nét chữ trẻ con ấy, hắn không cần đoán nữa, chính là nàng.*: Tự tay mở
Khóe miệng không khỏi cong lên, hắn gật đầu, nói với Vạn huyện lệnh: “Hắn ta đúng là có nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, cũng là người mà ta phái tới. Xem ra hắn ta hoàn thành nhiệm vụ rất tốt, hơn nữa còn tốt đến mức nằm ngoài dự liệu của bổn Thế tử.”
Viên thủ bị nghe xong, trong lòng càng thêm tò mò: “Ấy, Thế tử, khi nào trở về Quan Châu, ngài nhất định phải giới thiệu hắn ta với ta đấy, ta muốn...”
“Đi, đi, đi chỗ khác, ngươi muốn gì mà muốn? Muốn uống rượu với hắn ta à? Hay là chơi kéo búa bao phạt rượu? Hả?”Viên thủ bị nghe xong bật cười ha hả, còn có cách đánh giặc thế này ư?
Chỉ có một người mà đánh bại mấy ngàn đại quân của Tấn Vương, cao nhân, cao nhân!
“Ôi trời... Thế tử gia, Mạnh hộ vệ gì đó trông như thế nào? Không phải là cao lớn thô kệch, hoặc là ba đầu sáu tay đấy chứ?
Không ngờ thuộc hạ của Thế tử gia lại là kỳ nhân có y thuật cao siêu như vậy. Khi nào trở về Quan Châu, Thế tử gia phải giới thiệu để tại hạ xem đó. Ta rất muốn uống vài chén, kết giao bằng hữu, thêm cả luận bàn võ nghệ với vị kỳ nhân này. Nghĩ thôi cũng thấy quả là chuyện sung sướng nhất trên thế gian...”Vạn huyện lệnh: “Là kẻ nào hấp tấp thế? Đi không nhìn đường à?”
Hai người chật vật bò dậy, lúc này mới thấy rõ nhau.
Cùng là quan viên của Quan Châu, mặc dù một văn một võ nhưng cũng có quen biết. Thế nên hai người định mở miệng chửi rồi lại nuốt vào trong, nghẹn tới nỗi cả hai đều mắt trợn trắng, vẻ mặt hết sức khó coi.
Yến Tu Trúc nhịn cười, bước đến chỗ hai người họ, chìa tay với mỗi bên, lúc này mới kéo họ từ dưới đất lên.Kết quả chạy quá nhanh nên va phải Viên thủ bị cũng đang vội vã đi vào. Lực quá mạnh khiến hai người họ lập tức ôm nhau ngã xuống đất trước ánh nhìn của tất cả mọi người.
Yến Tu Trúc đi phía sau: “...”
Các tướng sĩ và hộ vệ: “...”
Viên thủ bị: “...”