Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 356 - Chương 356: Mạnh Tony

Chương 356: Mạnh Tony
Chương 356: Mạnh Tony
canvasb2b3560.pngMạnh Thanh La dựa trên gốc cây ℓười biếng mở mắt, ruồi muỗi quá nhiều, quấy rầy nàng ngủ không ngon giấc. Nàng không tài nào ngủ được, đành phải ℓên đường.

Nàng đứng ℓên, ℓàm ra vẻ hung dữ, nói với tên mập và tên gầy: “Còn xéo ngay cho bổn cô nương. Nếu để bổn cô nương ra tay, ta sẽ chặt đứt tay chân, móc mắt, cắt ℓưỡi các ngươi đấy...”

Tên mập và tên gầy nằm trên đất ℓập tức sợ đến nỗi bò dậy, che cái mông đau đớn, tập tễnh chạy đi.

canvasb2b3561.png“Đám ngựa ở nhà đều có tên rồi, ta đặt tên cho ngươi được không?” Mạnh Thanh La ℓại xoa đầu nó.

Nàng là một người đặt tên rất dở, tên mà nàng chọn đều vô cùng tầm thường không hay chút nào.

Thôi bỏ đi, học theo người khác vậy, chọn cái tên oai phong một chút.

Nàng lại sờ bộ lông đỏ rực trên thân ngựa, bỗng nhiên nảy sinh ý tưởng, có rồi: “Từ giờ ta sẽ gọi ngươi là Liệt Diễm!”

“Thích cái tên này không? Liệt Diễm?”
Xấu quá, xấu đến mức nàng muốn khóc luôn.

Lông trên thân và lông phần đuôi bị nàng sửa thành quá ngắn, không những sắp trọc lóc mà còn không đều nhau giống như ngựa vằn vậy, chỉ để lại mỗi chỏm lông trên đầu...

Nhìn từ phía chính diện chẳng khác nào hình dạng “tóc tai luộm thuộm”.

Mạnh Thanh La nhìn một lúc cảm thấy thật sự rất xấu, dứt khoát đã làm thì thôi. Nàng lại lục ra một lọ thuốc nhuộm tóc màu vàng từ trong không gian, chải một lượt, nhuộm màu đỏ rực trên đầu ngựa thành màu vàng.
Ba giây sau, Mạnh Thanh La hóa thân thành Mạnh - Tony -Thanh La, cầm kéo cắt tóc trên tay, bắt đầu sửa lông cho Liệt Diễm.

*: Cách gọi thợ cắt tóc

Nàng bắt đầu từ đầu ngựa rồi đến thân ngựa, cuối cùng là đến đuôi ngựa...

Sau khi sửa xong, Mạnh Thanh La tự ngắm nghía: “...”
Sau đó nữa trông con ngựa càng “tóc tai luộm thuộm” hơn.

Thôi bỏ đi, cứ thế này vậy. Còn sửa nữa thì nàng lo lúc Liệt Diễm soi mình dưới nước, nó có thể lập tức nhảy xuống tự sát mất.

Mạnh Thanh La cất đồ vật vào không gian, rửa tay sạch sẽ rồi lui về phía sau mấy bước để quan sát. Nàng hài lòng rồi, với dáng vẻ đặc biệt của Liệt Diễm lúc này, đừng nói là người quen, đến cả chủ nhân cũ của nó là Tấn Vương đuổi tới cũng không nhận ra ngựa của mình đâu.

Mạnh Thanh La còn đổi cả yên ngựa, cái yên lúc trước Tấn Vương dùng chẳng những quá to mà bên trên còn có ký hiệu của Tấn Vương phủ. Ném yên ngựa có ký hiệu vào không gian xong, nàng lấy ra yên ngựa nhỏ mà mình bỏ vào không gian lúc vơ vét của cải ở tướng quân phủ.
Ngựa hãn huyết Liệt Diễm phì mũi rồi liếc nàng, dường như muốn nói: Cũng tàm tạm, không khó nghe, nhưng vẫn chưa đủ khí phách.

“Vậy nhé, ngươi còn chê nữa ta cũng hết cách, từ giờ ngươi chính là Liệt Diễm, Liệt Diễm, Liệt Diễm...” Mạnh Thanh La vui vẻ gọi mấy tiếng, sau đó thay đổi giọng điệu: “Chỉ có điều Liệt Diễm, thời gian này ngươi phải chịu thiệt thòi rồi, bộ lông trên người ngươi rất thu hút ánh nhìn của mọi người. Ta sợ mấy kẻ có ý đồ xấu nhận ra ngươi nên phải nghĩ cách cải trang cho ngươi mới được. Bất kể ta làm có đẹp hay xấu, ngươi cũng không được thầm mắng ta đấy.”

Liệt Diễm khoan khoái uống nước suối, chỉ ngước mắt nhìn Mạnh Thanh La, không tỏ ý phản đối.

“Vậy ta cho là ngươi đồng ý rồi đấy, ta ra tay đây.”
“Đi thôi, Liệt Diễm!”

Sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, Mạnh Thanh La nhảy lên lưng ngựa, tiếp tục đi về phía Nam.

Yến Tu Trúc ở lại Huyện Bình Nguyên.

Trước khi kiểm kê tất cả vật tư và ngựa để ghi vào sổ sách, hắn cho Vạn huyện lệnh một đặc quyền. Đó là để ông ấy lựa chọn trước trong số chiến lợi phẩm, chọn những thứ tốt mà Huyện Bình Nguyên cần rồi hắn mới bắt đầu tính toán những thứ còn lại.








Bình Luận (0)
Comment