Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 358 - Chương 358: Cứu Người

Chương 358: Cứu Người
Chương 358: Cứu Người
canvasb2b3580.pngNhìn những gương mặt ngây thơ ấy, Mạnh Thanh La thấy khó chịu trong ℓòng, chỉ gật đầu với bọn họ rồi tiếp tục bận rộn.

Xử ℓý bên này xong, Mạnh Thanh La ℓại đi giúp băng bó cho những người bị trúng tên.

Người bị trúng tên có nặng có nhẹ.

canvasb2b3581.pngMạnh Thanh La đi về phía đám người này, binh ℓính bị thương nhẹ, bị thương vừa phải được các đại phu khác cứu chữa tạm thời sẽ không mất mạng. Nhưng đám người này thì khác, nàng không ra tay, bọn họ chắc chắn chỉ có thể chờ chết.

Trong hàng tá người, Mạnh Thanh La lần lượt kiểm tra từng người một. Trong đó có một binh lính nhỏ bé còn rất trẻ, gương mặt nhợt nhạt. Thấy nàng đi tới, hắn ta chỉ nhìn nàng bằng ánh mắt khẩn cầu, đã không thể nói chuyện được nữa.

Mạnh Thanh La thấy rất rõ trong ánh mắt ấy, hắn ta muốn sống chứ không muốn chết.
Nàng nghĩ giá như lúc này có cao thủ như Yến Tu Trúc, Yến Ưng hay Phó Tam Nguyệt bên cạnh thì tốt.

“Đại phu, cần ta giúp một tay không?”
Bỗng nhiên có giọng nói vang lên sau lưng Mạnh Thanh La, nàng cứng đờ người, nàng đã nghe ra người hỏi là ai.

“Cần, cần phải rút tên ra, sức... sức của ta không đủ, một mình không làm được.” Mạnh Thanh La không ngẩng đầu, mắt vẫn nhìn binh lính nhỏ bé nằm ở đó, để cho người khác hiểu lầm là nàng đang lo lắng người nằm trên đất nên không ngẩng đầu.
Có thể giúp đỡ, dĩ nhiên Thường Ngộ Hỉ không từ chối.

Mới đó, mũi tên trên người binh lính bị thương đã được rút xuống. Mạnh Thanh La nhanh chóng dùng trâm bạc để cầm máu, sau đó rắc thuốc rồi băng bó.
Hôm nay trận chiến khốc liệt, Thường Ngộ Hỉ không yên tâm về những binh lính bị thương này. Hắn ta cũng không biết có đủ đại phu và thuốc thang hay không nên tranh thủ chạy tới kiểm tra một lượt. Lúc đi tới khu vực binh lính bị trọng thương, hắn ta nhìn thấy một đại phu trẻ tuổi đang ngẩn người nhìn chằm chằm mũi tên trên người binh lính bị thương, thấy đại phu còn rất trẻ nên đã cất tiếng hỏi.

“Được.”
Mạnh Thanh La cay mũi nhanh chóng đi về phía hắn ta. Đầu tiên, nàng cho hắn ta uống nước giếng cổ, sau đó bắt mạch, tiếp đến là rút tên ra, cầm máu, băng bó...

Mũi tên cắm ngay bên tim, cách tim rất gần, lúc rút ra phải mau lẹ và chuẩn xác. Song Mạnh Thanh La là nữ tử, sức một mình nàng e rằng không đủ, nàng cần người giúp.
Thế là nhờ có Thường Ngộ Hỉ trợ giúp, Mạnh Thanh La đã xử lý xong nhóm người bị trọng thương.

“Vị đại phu này, ngươi họ gì thế? Y thuật của ngươi còn cao siêu hơn cả y thuật của người trong quân y Mạnh gia ta đấy.”


Thường Ngộ Hỉ rất tò mò, hắn ta biết rõ tại sao những binh ℓính trọng thương được đặt riêng ở đây. Đó ℓà vì đại phu trong quân đều không muốn, cũng không có thời gian cứu chữa.

canvasb2b3582.pngThường Ngộ Hỉ gật đầu, không truy hỏi nữa. Bởi vì hắn ta cảm thấy đại phu trước mặt có y thuật cao siêu, tính tình cũng ℓạnh ℓùng, dường như không thích mình cho ℓắm.







Bình Luận (0)
Comment