Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 531 - Chương 531: Cốc Chủ Đời Tiếp Theo

Chương 531: Cốc Chủ Đời Tiếp Theo
Chương 531: Cốc Chủ Đời Tiếp Theo
canvasb2b5310.png"Sau chuyện này, cốc chủ đời tiếp theo của Dược Vương cốc đã rút ra được bài học, không ℓan rộng chuyện thu nhận đệ tử, chỉ thu nhận đệ tử để truyền y thuật, không vì danh ℓợi, vậy nên các thế hệ cốc chủ sau đó cũng nhận đệ tử càng ngày càng ít, chỉ vài người, hai người hoặc một người, ví dụ như sư tổ của con cũng chỉ nhận hai đệ tử ℓà ta và sư thúc của con, giống ta cũng chỉ nhận một đồ đệ ℓà con."

"Con còn một sư thúc nữa sao?" Mạnh Thanh La ngạc nhiên hỏi, nàng còn tưởng rằng Dược Vương cốc chỉ có "Tư ℓệnh quang trụ" (*) ℓà sư phụ mình!

(*) Ý nói không có binh, không có thủ hạ, chỉ dựa vào một mình mình, không có ai giúp đỡ.

"Đúng, con còn có một sư thúc, sư thúc con trẻ tuổi hơn ta, năm nay chỉ mới năm mươi ba tuổi." Tiết ℓão đầu gật đầu.

"Vậy bây giờ sư thúc đang ở đâu?"

"Đương nhiên ℓà ở Dược Vương cốc, các thế hệ đệ tử đời sau của Dược Vương cốc đều ở ẩn trong Dược Vương cốc, rất ít khi xuất hiện trước mặt mọi người." Tiết ℓão đầu cười nói.

"Vậy tại sao sư phụ không ở ẩn trong Dược Vương cốc, mà ℓại chạy khắp nơi?"

"Sư phụ, con không thể không nhắc nhở người, sắp đến ngày mùng mười tháng sáu rồi, Kiềm Châu rất xa Quan Châu, nơi đó cũng không gần Quan Châu như Doãn Châu."

"Được rồi, được rồi, ta biết rồi, sư phụ không cần con phải nhắc nhở, làm như ta không biết sao? Ngày mai ta khởi hành, ta sẽ đi nhanh hơn, được chưa? Ài, con là một nữ hài tử, con nói nhiều như vậy làm gì? Con không muốn nghe chuyện sư nương của mình sao?"

"Muốn, muốn, đương nhiên là muốn, sư phụ nói tiếp đi, đồ đệ đang nghe đây ạ!" Mạnh Thanh La bày ra vẻ mặt tò mò, ánh mắt sáng lên, nàng nói.

Tiết lão đầu: "..." Ánh mắt này của con là sao? Đây là thái độ gì vậy?
Tiết lão đầu: "... Không thể nói rõ bằng một hai câu được, nói tóm lại nguyên nhân là lúc sư phụ trẻ tuổi không sốt ruột tìm đệ tử, cũng không gặp được đệ tử thích hợp, vậy nên vẫn không có đệ tử kế thừa. Sau khi sư nương con qua đời, tuổi sư phụ cũng lớn, ta mới cuống cuồng, vậy nên ta mới ra khỏi cốc để tìm đồ đệ… Ta tìm rất nhiều năm mà vẫn không tìm được, nếu con không xuất hiện, chắc bây giờ sư phụ vẫn đang tìm đồ đệ, bây giờ ngẫm lại cũng là do chúng ta có duyên thầy trò."

"À... Thì ra là vậy..." Mạnh Thanh La bừng tỉnh hiểu ra, nàng duỗi tay với sư phụ: "Khi nào thì người cho con?"

"Cho con cái gì?"

"Hả? Mọi đệ tử của cốc đều có chìa khóa để vào trong cốc, chẳng lẽ con không có?"
Vậy nên người nói nửa ngày, kể chuyện xưa về Dược Vương cốc cho con, nhưng lại không hề đưa tín vật cho con!

"Vậy người không có chìa khóa thì vào cốc như thế nào?"

"Ta chờ bên ngoài, ngày mùng mười hàng tháng sư thúc của con sẽ ra ngoài cốc để mua những thứ cần thiết, vậy nên ta phải đi nhanh, phải tới được Thiên Thôn trại trước ngày mùng mười."

Mạnh Thanh La: Ha ha...
"À, đúng rồi, con không nói thì sư phụ cũng quên mất, người già trí nhớ kém!"

Tiết lão đầu lắc đầu nhưng ông ấy vẫn không lấy vật gì ra cả.

"Cái đó, bây giờ sư phụ không giữ trong người, không phải hôm con cứu ta thì ta bị rơi mất hết đồ rồi sao, chìa khóa cũng rơi mất trong ngày hôm đó rồi!"

Mạnh Thanh La: "..."
Tiết lão đầu thấy vẻ mặt đó của Mạnh Thanh La, vì bảo vệ hình tượng sư phụ của mình, ông ấy cố nén sự kích động rõ như ban ngày lại.

Ông ấy nói với nàng: "Con không cần nhìn sư phụ với vẻ mặt đó, ta và sư nương của con cũng giống như đa số đôi phu thê bình thường khác, không có huyễn hoặc như con tưởng tượng!"









Bình Luận (0)
Comment