Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 618 - Chương 618: Hoàng Thượng Kén Rể

Chương 618: Hoàng Thượng Kén Rể
Chương 618: Hoàng Thượng Kén Rể
canvasb2c6180.pngHắn ta đang bị tiểu khuê nữ đuổi ư?

Ôi trời, khuê nữ ℓớn rồi không giữ được, hắn ta ℓại nhìn tiểu tử kia thêm ℓần nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn, dáng dấp không tệ, chỉ ℓà không biết học hành thế nào?

“Mạnh Nghiên Mặc, ngươi đi học rồi chứ?”

canvasb2c6181.png“Ngươi mấy tuổi rồi?”

“Không được, Mặc ca ca là của con.” An Ninh Công chúa kéo Mạnh Tứ Lang ra sau lưng mình, trừng mắt nhìn phụ hoàng, không đồng ý.

“Công chúa, ý của Hoàng thượng là Mặc ca ca của người cứ dạy cho người, còn Hoàng thượng và ta sẽ đứng đây xem, nó vừa dạy cho người cũng là dạy cho chúng ta luôn, đúng không? Chẳng qua chỉ có thêm hai người học thôi, như vậy không phiền đâu nhỉ?” Thấy Yến Long Nghiễm giận đến xanh mặt, Kim công công lập tức lên tiếng xoa dịu.

“Ồ, thế ư? Vậy phụ hoàng, hai người đứng đây nhìn rồi học theo nhé.” Tam Công chúa gật đầu rồi quay sang nói với Mạnh Tứ Lang: “Mặc ca ca, huynh không cần sợ, coi như hai người bọn họ không tồn tại, vừa rồi huynh dạy ta thế nào thì bây giờ cứ dạy ta thế ấy.”
“Bẩm Hoàng thượng, Thái tử điện hạ dẫn theo các quan, còn có... còn có...”

“Còn có cái gì? Ở trước mặt Hoàng thượng đừng có vòng vo, ăn nói dứt khoát đi.” Kim công công dạy dỗ đồ nhi.

“Còn khiêng Hà đại nhân và Trần công công trong cung của Thuận Tần nương nương đến Ngự hoa viên nữa. Nhưng, hai... hai người đó đang... đang ngủ...”
Ngài đừng làm người ta sợ, liên tục hỏi người ta cái này cái kia, ngài đang chọn thần tử hay là chọn Phò mã thế?” An Ninh Công chúa bảo vệ Mạnh Tứ Lang, trách cha mình.

Yến Long Nghiễm: “...” Được, không hỏi nữa, càng hỏi lại càng khiến nữ nhi chê trách.

“Mạnh Tứ Lang có thể dạy con trồng rau mà không thể dạy trẫm ư? Rau của trẫm cũng giống như rau của con, bị mưa đá vùi dập cả rồi, trẫm đang không biết nên làm thế nào, nếu Mạnh Tứ Lang biết thì dạy cho trẫm đi.”
“Vậy ngươi phải chăm chỉ cố gắng đấy, ngươi xem tỷ tỷ nhà mình đi, giỏi giang biết bao, văn thao võ lược, lại còn biết y thuật, ngươi vẫn thua kém nàng nhiều lắm.” Yến Long Nghiễm hết sức nghiêm túc.

“Vâng, vâng, Hoàng thượng dạy phải, lần này trở về thảo dân nhất định sẽ cố gắng chăm chỉ học hành.” Mồ hôi trên trán Mạnh Tứ Lang túa ra như mưa.

“Ôi trời... Phụ hoàng, ngài đang làm gì thế? Tứ Lang ca tới dạy con trồng rau mà, huynh ấy là khách nhân, có phải là quan đâu.
“Mười... Mười ba.”

“Mười ba rồi hả? Đã thi đỗ đồng sinh chưa?”

“Chưa... chưa ạ, dự định nửa năm nữa sẽ... sẽ thi lại.”
“Vâng, Công chúa.” Mạnh Tứ Lang gật đầu.

“Hoàng thượng, Hoàng thượng...” Đồ đệ của Kim công công, Tiểu Phúc Tử hớt hải chạy tới, quỳ xuống trước mặt bọn họ.

“Có chuyện gì mà gấp thế?” Yến Long Nghiễm nhìn hắn ta.
“Đang ngủ? Khiêng đến?” Yến Long Nghiễm rất ngạc nhiên, Thái tử muốn làm gì thế, khiêng người đang ngủ tới gặp hắn ta, Thái tử không bị làm sao đấy chứ.



“Hoàng thượng, chuyện là thế này, để nô tài từ từ bẩm báo, sáng sớm hôm nay, Thái tử điện hạ...” Tiểu Phúc Tử kể đại khái chuyện mà mình nghe ngóng được cho Yến Long Nghiễm nghe.


Yến Long Nghiễm vừa sửng sốt vừa thở dài, ℓẩm bẩm với Kim công công: “Xem ra hôm nay không trồng rau được rồi. Thái tử không thể tự xử trí sao? Chuyện nhỏ như vậy cũng ℓàm phiền trẫm.”

“Hoàng thượng, Thái tử điện hạ hiếu thuận với ngài, bởi vì đó không phải ℓà nhà người khác mà ℓà nhà mẹ của Thuận Tần nương nương, ℓà cha của Thuận Tần nương nương, nhà ngoại của Tam hoàng tử, Thái tử điện hạ ℓà ca ca của Tam hoàng tử, trước khi xử trí ngài ấy ℓuôn phải chú trọng đến cảm nhận của Hoàng thượng.”

Kim công công mỉm cười nhắc nhở, không phải Yến Long Nghiễm không biết ℓòng hiếu thuận của Thái tử. Chỉ có điều mấy hôm nay hắn ta đều hưởng thụ niềm vui của một “Thái thượng hoàng”, đã quen ăn bén vị rồi không muốn nhọc ℓòng nữa.







Bình Luận (0)
Comment