Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 650 - Chương 650: Thế Tử Phúc Vương

Chương 650: Thế Tử Phúc Vương
Chương 650: Thế Tử Phúc Vương
canvasb2c6500.png"Mẫu thân, chuyện ℓàm Hoàng đế ạ! Cữu công ℓén nói cho con biết rằng cữu công ℓà Hoàng thượng của Đại Thần triều, mẫu thân ℓà Công chúa Đại Thần, còn con ℓà nhi tử của Công chúa, có quyền ℓợi kế thừa ngôi vị của cữu công!" Bình Bình bi bô nói.

Mạnh Thanh La đỡ trán: "..."

Lão gia hỏa Hoàng đế cữu cữu nôn nóng, không đáng tin đến thế cơ à?

canvasb2c6501.pngMạnh Thanh La tỉ mỉ phân tích cho Bình Bình nghe. Chỉ cần nàng muốn, cả đời này nhi tử của nàng cũng không cần vất vả như vậy, ℓàm một đứa ham ăn như An An ℓà được.

"Cửu ca! Vị này là Cửu tẩu đi?" Yến Tu Diễn tiến lên chào hỏi Yến Tu Trúc, ánh mắt đảo qua người Mạnh Thanh La.

"Đúng vậy, chính là nàng." Yến Tu Trúc gật đầu, không quá nhiệt tình với người này.

Yến Tu Diễn gật đầu với Mạnh Thanh La, Mạnh Thanh La cũng gật đầu đáp lại, coi như đã chào hỏi, biết lẫn nhau.

"Cửu ca!" Yến Tu Doãn cũng gọi Yến Tu Trúc một tiếng, không gọi Mạnh Thanh La, cũng không hề hỏi han, hoàn toàn ngó lơ nàng.
"Mẫu thân, con bằng lòng. Nhưng sau này con đi Đại Thần rồi sẽ không thể ở bên mẫu thân và phụ thân nhiều nữa!" Bình Bình ngoan ngoãn nói.

Lời này của Bình Bình suýt chọc cho Mạnh Thanh La rơi nước mắt, Yến Tu Trúc vươn tay xoa nhẹ tóc nhi tử, trầm mặc.

Ba người không tiếp tục đề tài này nữa. Đến chiều, cả đoàn người tới một thị trấn, tìm khách điếm ở lại.

Nhưng ngoài dự đoán của Mạnh Thanh La và Yến Tu Trúc chính là bọn họ vừa sắp xếp trong khách điếm xong thì lại có đoàn người vào ở.
"Đi thôi A La, về phòng thôi!" Yến Tu Trúc kéo tay Mạnh Thanh La, xoay người rời đi.

Yến Tu Trúc không muốn để ý tới hai tên này, một thì có dã tâm mà chẳng có bao nhiêu năng lực, một thì không có dã tâm nhưng quá mức hàm hậu, sẽ bị người khác lợi dụng.

"Cửu ca, không đúng… Mắt đệ không tốt khi nào chứ? Mắt đệ vẫn luôn rất tốt mà!" Yến Tu Doãn đến lúc này vẫn không hiểu ra sao, hỏi với theo bóng lưng của Yến Tu Trúc.

Mạnh Thanh La: "..." Người này chắc là Thế tử thật thà nhất Yến gia rồi.
Mạnh Thanh La cũng không để ý, nàng đâu thể quen biết toàn bộ huynh đệ của Yến Tu Trúc được. Nhưng Yến Tu Trúc cau mày: "Yến Tu Doãn, mắt chưa khỏi à?"

Cái gì?

Mắt hắn ta gặp vấn đề hồi nào?

Yến Tu Doãn khó hiểu ra mặt.
Thôi vậy, lát nữa hắn ta tìm cửu ca xin lỗi sau.

Không phải cửu tẩu chưa thành thân với cửu ca đấy à? Hắn ta sợ gọi như vậy làm cửu tẩu thẹn thùng, kiểu gì cũng mắng hắn ta nha!

Kết quả là lại thành ra đắc tội với cửu ca. Ôi trời… Yến Tu Doãn vô tội sờ sờ đầu, bực bội đi theo Yến Tu Diễn về phòng.

Sau khi về phòng, Yến Tu Trúc nói qua về hai Thế tử này và hai Vương thúc với Mạnh Thanh La.
Đoàn người này chính là đoàn ra khỏi thành ngay sau bọn họ, cũng là xe ngựa của Thế tử.

"Hai người kia là ai?" Mạnh Thanh La hỏi Yến Tu Trúc.

"Lão thập với lão thập nhất. Lão thập là Thế tử Sở Vương Yến Tu Diễn, lão thập nhất là Thế tử Phúc Vương Yến Tu Doãn." Yến Tu Trúc trả lời Mạnh Thanh La.

Vừa dứt lời, hai người vừa đi tới cũng thấy được Yến Tu Trúc và Mạnh Thanh La.
"Câm miệng, đệ ngốc chết đi được! Ý cửu ca là nói đệ không chào hỏi cửu tẩu, có mắt như mù." Sau lưng hai người Mạnh Thanh La, Yến Tu Diễn mắng Yến Tu Doãn một câu.

Gì cơ?

Yến Tu Doãn há miệng thở dốc, không nói được câu gì nữa.

Cửu ca độc miệng như thế từ khi nào? Hồi trước có thế đâu?








Bình Luận (0)
Comment