Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 651 - Chương 651: Yến Tu Doãn

Chương 651: Yến Tu Doãn
Chương 651: Yến Tu Doãn
canvasb2c6510.png"Vậy đề phòng thêm đi."

Lần đầu tiên Mạnh Thanh La cảm thấy không hiểu sao tổ phụ của Yến Tu Trúc phải sinh nhiều hài tử như vậy?

Hài tử chẳng ra gì, tôn tử chẳng ra gì ℓuôn!

Giết chết một vị, hai vị, còn phải đề phòng thêm một vị, hai vị nữa. Ha hả...

Nhưng nàng chỉ hờ hững gật đầu với Yến Tu Trúc mà thôi. Mấy người kia không ra gì thì cứ việc không ra gì đi, chỉ cần đừng đụng phải tay nàng thì chuyện đâu còn có đó. Nếu nhỡ chẳng may nhảy ra trước mặt nàng, vậy kết quả…

Có ví dụ trước đó rồi, xin mời tham khảo.

"Cửu ca, cửu ca... Đệ đến thăm huynh với cửu tẩu, cả hai chất nhi nữa. Mau mở cửa ra!"


Yến Tu Doãn ăn no uống đủ, lau lau vệt nước ngoài miệng, hỏi Mạnh Thanh La: "Cửu tẩu, hai chất nhi của đệ đâu?"

"Vừa ra ngoài chơi rồi, chắc đến phòng của tổ mẫu."


Mạnh Thanh La thấy vẻ mặt hắn ta không giống giả vờ thì hơi kinh ngạc, sau đó cười với hắn ta: "Hai ta cũng không quen biết, ta và cửu ca của ngươi vẫn chưa thành thân, người không biết không có tội. Ngồi đi, ngươi muốn ăn hoặc uống cái gì không?"

"Ôi cửu tẩu tốt quá đi, sao tẩu biết đệ khát nước? Đi đường lâu như vậy đúng là hơi khát thật. Đệ không kén đâu, có trà uống là được, nếu có cái gì ăn nữa thì càng hay." Yến Tu Doãn chà xát bàn tay béo múp của mình, lại xoa xoa cái bụng trống trơn, gương mặt mập mạp càng thêm hàm hậu.

Mạnh Thanh La: "..." Đúng là không khách sáo!
Yến Tu Trúc và Mạnh Thanh La đang nói sau lưng người ta: "..."

"Đi mở cửa đi, có ngốc hay không thì chỉ cần không có lòng tính kế người khác là được, kết giao cũng không thành vấn đề." Mạnh Thanh La thấy Yến Tu Trúc nhìn mình thì nói.

Cửa bị mở ra , Yến Tu Doãn vọt cơ thể mũm mĩm vào trong, việc đầu tiên là tiến tới trước mặt Mạnh Thanh La, nghiêm trang thi lễ: "Cửu tẩu, lúc trước là đệ đệ chậm trễ cửu tẩu, thỉnh cửu tẩu trách phạt!"
Tướng ăn của người này cứ phải gọi là gió cuốn mây tan, uống trà cũng chẳng khác nào trâu uống nước, chỉ lát sau là ăn sạch sẽ cả đĩa đồ ăn vặt, cũng uống cạn bát trà lạnh to đùng.

Mạnh Thanh La: "..." Bao lâu không uống cái gì rồi?

Nếu không phải biết người trước mắt là một vị Thế tử, Mạnh Thanh La chẳng hề nhìn ra chút phong thái cao quý và nhã nhặn của Thế tử trên người đối phương chút nào, chỉ liên tưởng tới cậu ấm ngốc nghếch nhà địa chủ, còn là kiểu mũm ma mũm mĩm nữa chứ.
Yến Tu Trúc vẫn luôn trầm mặc quan sát Yến Tu Doãn và Mạnh Thanh La giao lưu, mà trong đầu thì không ngừng nhớ lại cơn ác mộng kia, cố gắng tìm ra bộ phận có dính líu tới Yến Tu Doãn.

Kiếp trước, khi vài vị Vương gia dấy binh nổi loạn, Phúc Vương hưởng ứng hai vị Vương gia Tấn Vương và Tề Vương kêu gọi tạo phản, ba vị Vương gia đồng thời cử binh ở đất phong của chính mình. Nhưng sao… không hề có bóng dáng của Yến Tu Doãn?

Khi đó người này đi đâu? Làm cái gì?
Nàng đứng lên đi vào phòng trong, rót một bát trà lá sen lạnh thật to, sau đó lấy vài món ăn vặt trông không ngon lành mấy trong không gian ra, bỏ giấy gói, cho vào đĩa, sau đó bưng cả ra ngoài.

"Ăn đi, lót bụng." Mạnh Thanh La đặt đồ ăn vặt và nước trà trước mặt Yến Tu Doãn, mỉm cười nói.

"Cảm ơn cửu tẩu. Oa, thơm quá đi mất, ngửi thôi cũng biết ăn rất ngon rồi!" Yến Tu Doãn lập tức cầm đồ ăn vặt trên đĩa lên ăn, vừa ăn vừa uống trà lạnh.




Bình Luận (0)
Comment