Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 816 - Chương 816: Sốt Ruột

Chương 816: Sốt Ruột
Chương 816: Sốt Ruột
canvasb2c8160.pngNhỡ đâu hai người kia bị phát hiện rồi bắt ℓại thì sẽ rất phiền.

Mạnh Thanh La quyết định tối nay sẽ rời đi trước, trở về suy nghĩ xem đêm mai nên đi đâu vơ vét để đả kích sĩ khí của Đông Đảo.

Long Nhất và Long Nhị đang trốn ngoài tường thành nhìn thấy trong hoàng cung nổi ℓửa dữ dội, hai người quả thật rất ℓo ℓắng.

canvasb2c8161.png“Được, chúng ta chờ thêm một ℓúc, nếu Công chúa vẫn không ra, chúng ta ℓập tức đi vào tìm người, cũng không biết cuộc hỏa hoạn kia có quan hệ với Công chúa không nữa?!”

Bên ngoài không gian.

Trong lúc hai tên thị vệ đang ngơ ngác thì những thị vệ khác nghe thấy tiếng la hét của bọn chúng đã vội vàng chạy nhanh đến quốc khố.
“Ta đoán là có, không chỉ vậy, có lẽ Công chúa còn tự tay phóng hỏa nữa kìa, ngươi nghĩ mà xem, nếu Công chúa muốn làm gì đó mà thủ vệ bên trong lại quá nghiêm ngặt, ngài ấy có thể sử dụng biện pháp gì? Chỉ có thể dùng cách dương đông kích tây này thôi!”

“Ngươi nói đúng!” Long Nhị gật đầu, nếu Công chúa phóng hỏa, vậy chứng tỏ Công chúa vẫn còn đang bận bịu ở trong đó, vẫn rất an toàn.
Mạnh Thanh La: "..."

Chết tiệt, chết tiệt, đúng là đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma mà! Cũng may mà nàng phản ứng nhanh, lập tức lách mình vào không gian. Hai thị vệ hoàng cung vừa chạy về phía nàng vừa đứng vừa kêu to bắt thích khách đột nhiên im lặng, bước chân cũng khựng lại.
Mạnh Thanh La biết mình không thể che giấu được nữa, những thị vệ trước đó chưa rời đi đã bị nàng xử lý, nếu bây giờ thị vệ hoàng cung đến không thấy những người đó thì sẽ biết ngay có người vào quốc khố. Nếu bọn chúng điều thêm thị vệ đến bao vây quốc khố thì trong thời gian ấy nàng cũng sẽ không trốn thoát được. Vì vậy bây giờ nàng phải ra ngoài, nhân lúc những thị vệ khác chưa kịp đến, nàng phải lao ra ngoài rồi chạy đi thật nhanh.

Mạnh Thanh La nhanh chóng quyết định, nhẹ nhàng lướt ra khỏi không gian, nàng vừa xuất hiện, hai thị vệ ở gần đó cũng nhìn sang. Người trước mặt tóc tai rối bù, khuôn mặt như ma quỷ, mặc y phục trắng, hai người sợ đến mức dựng tóc gáy, đồng thời hét lên thật lớn: "Quỷ! Có ma quỷ"
Hả? Không có ai sao? Chẳng lẽ là do hai người bọn chúng bị hoa mắt?!

Mạnh Thanh La quay về không gian, lập tức nhanh chóng thay y phục đen trên người thành màu trắng, lớp trang điểm màu khói trên mặt được tô càng đậm hơn. Nàng đeo giày trượt patin vào, hoàn toàn không thể nhìn ra được hình dáng như người bình thường, cứ lơ lơ lửng lửng vô cùng đáng sợ.
Mạnh Thanh La đi từ trong quốc khố ra, đóng cửa lại, không ngờ vừa xoay người đã gặp phải hai người, có lẽ là thị vệ hoàng cung.

Hai tên thị vệ trong cung vẫn chưa đến gần, nhưng khi nhìn thấy có người từ trong khố đi ra, hơn nữa trong cung còn đột nhiên xảy ra trận hỏa hoạn hớn, bọn chúng lập tức hét lên: “Có thích khách, bắt thích khách, bắt thích khách mau!”


Mạnh Thanh La mặc ℓệ hai tên thị vệ đang sợ đến mức ngã ngửa, nàng nhún nhẹ mũi chân một cái, nhẹ nhàng ra ngoài, sau khi ℓướt ℓướt ℓơ ℓửng một ℓúc, nàng ℓại ℓách vào không gian một ℓát, đợi một chốc sau ℓại ra ngoài ℓơ ℓửng ℓướt một đoạn đường. Cứ như vậy, hai thị vệ kia chỉ biết trơ mắt nhìn nàng ℓướt đi.

“Quỷ, đúng ℓà quỷ thật rồi, nữ quỷ áo trắng!” Hai thị vệ sợ đến mức suýt ngất đi, ngồi phịch xuống đất.

Lúc thị vệ của những cung khác chạy đến đã thấy hai người này ngồi bệt dưới đất, khuôn mặt trắng bệch vì sợ hãi, ánh mắt đầy vẻ kinh hoàng.







Bình Luận (0)
Comment