Chương 2113: Bí Mật Của La Sát 2
Chương 2113: Bí Mật Của La Sát 2Chương 2113: Bí Mật Của La Sát 2
Vệ Đình nói: “Cái đó còn phải xem là chuyện gì đã”
Tô Tiểu Tiểu nói: “Đó không phải là điều đáng xấu hổ."
Vệ Đình: Biết chông không bằng vợ.
Tô Tiểu Tiểu thay đổi cách nói: “Hoặc là, chàng sẽ lừa gạt gia đình sao?”
Vệ Đình lấy nước trong hũ rửa tay, xé cho nàng một miếng thịt gà mềm: “Ta cũng không phải nhị ca, chuyện gì cũng đều giấu ở trong lòng”
Tô Tiểu Tiểu rơi vào trầm tư.
Vệ Đình đút miếng thịt gà tới miệng của nàng, nàng vô hồn nuốt vào.
Vệ Đình bị dáng vẻ này của nàng chọc cười: "Hôm nay nàng xảy ra chuyện gì vậy? Là nghi ngờ ta dấu diếm ngươi cái gì, hay là nàng dấu diếm ta cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu ăn thịt gà xong, lại hỏi hắn nói: "Nếu ta có cái gì dấu diếm chàng? Chàng có tức giận không?”
Vệ Đình tiếp tục bón cho nàng: "Nàng sợ ta tức giận thì nàng sẽ không gạt ta."
Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ: "Nếu như ta có nỗi khổ tâm, không thể thừa nhận thì sao?”
Nàng lại ăn một miếng.
Thịt gà rất mềm, có hơi cay, lại có chút ngọt và tiêu, vị rất kỳ lạ.
Vệ Đình nhìn vào mắt cô: "Người mà nàng nói có nỗi khổ tâm, rốt cuộc là nàng hay là người khác?"
Không hổ là trạng nguyên Vệ Đình, trực giác thật sắc bén.
Tô Tiểu Tiểu cụp mắt thở dài, cái đầu nhỏ dựa vào vai hắn: "Chàng cứ coi như là ta đi, người kia không chịu nói cho ta biết, ta cũng không có cách nào nói cho chàng biết, bởi vì ta không thể nói tin tức sai cho chàng biết được."
Tô Huyên chỉ thừa nhận chính mình có đi đến Toái Bắc Quan, không thừa nhận người đi bắt Vệ Tư là hắn ta.
Nhưng hiển nhiên hắn ta cũng không phủ nhận.
Cho nên rốt cuộc có phải là hắn ta hay không?
Về mặt logic thì nó không giống hắn ta chút nào.
Nhưng nếu như không phải là hắn ta, tại sao hắn ta lại không phủ nhận?
Vệ Đình: 'Lại là Tô Huyên sao?”
Tô Tiểu Tiểu thề thốt phủ nhận: "Không phải."
Vệ Đình: "Xem ra đúng rồi." Tô Tiểu Tiểu: "..."
Vệ Đình khẽ nói: "Nhìn nàng chủ động lao vào ngực của ta, ta sẽ không hỏi, chờ nàng muốn nói thì nói.'
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta không có lao vào ngực chàng."
Vệ Đình liếc nhìn cái đầu nhỏ trên vai: "Vậy cái này là cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu có lý chẳng sợ nói: "Tìm một cái gối dựa vào."
Vệ cái gối: "...
Ngoài miệng Vệ Đình nói sẽ không hỏi tới, vừa trở lại hẻm Trường Lưu, hắn lập tức xông vào nhà Vệ Thành, quay lại đóng cửa lại.
"Nhị ca, rốt cuộc Tô Huyên có bí mật gì?"...
Chỗ ở của Lâu trưởng lão.
Tô Ly nằm ở trên ghế liễu gai ăn đồ ăn vặt.
Công chúa Huệ An mang bánh ngọt và bánh gạo đến phòng Tô Huyên.
"Tiểu tùy tùng và Đình ca ca đã rời đi rồi." Công chúa Huệ An nói.
"Biết rồi." Tô Huyên lên tiếng, tiếp tục ngồi trước cửa sổ đọc sách.
Công chúa ngồi xuống phía đối diện hắn ta: "Có phải ngươi và tiểu tùy tùng đã cãi nhau không?”
Tô Huyên: “Không có.'
Công chúa Huệ An hỏi: "Thế nhưng tại sao ta lại có cảm giác giữa hai người có gì đó là lạ?"
Tô Huyên lật một trang sách: “Có sao?"
Công chúa Huệ An gật đầu: "Có... Có phải các người có hiểu lầm gì đó hay không? Nếu ngươi có gì đó không tiện nói cho nàng biết, có thể nói với ta, ta đi giải thích với nàng ta."
Tô Huyên khẽ nói: "Không có hiểu lâm gì, công chúa không cần lo lắng."
Thấy hắn ta không chịu nói gì, công chúa Huệ An cũng không hỏi nữa: "Ngươi cũng giống như bọn họ, gọi ta là Họa Họa đi."
Tô Huyên nói: "Được.
Công chúa Huệ An nói: "Ngoài miệng thì nói là được nhưng đến bây giờ vẫn chưa có gọi."
Tô Huyên dường như không nghe thấy, vẫn đọc sách trong tay.