Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 216 - Chương 219: Mua Ngựa 1

Chương 219: Mua Ngựa 1 Chương 219: Mua Ngựa 1Chương 219: Mua Ngựa 1

Dân làng cũng không quá ngạc nhiên khi thấy Lưu Bình vội vàng lái xe bò của Lão Lý cùng đám trẻ Tiểu Tô gia đi chơi.

Chuyện Lưu Bình nợ Tô Béo Nha, dẫn đến việc phu thê họ bị bán làm nô lệ, đã lan rộng khắp làng.

Chuyện này một lần đã lan truyên vô cùng mạnh mẽ, lại còn thêm vụ việc đêm giao thừa, Tô Béo Nha đã đỡ đẻ giúp tiểu Triệu thị.

Tô Tiểu Tiểu không có thói quen đi quanh làng thăm hỏi và buôn chuyện, nếu không nàng sẽ biết mình đã gây ra bao nhiêu chấn động.

Nếu chỉ là đột nhiên thay đổi tính tình thì không nói, đây nàng lại thay đổi cả hành động và bắt đầu tập trung buôn bán.

Buôn bán thì cũng có thể chấp nhận được, nhưng còn trẻ như vậy đã đi làm bà đỡ thì thật quá chấn động!

"Bà đỡ cái gì đâu? Tô Béo Nha có thể làm nhiều việc hơn là đỡ đẻ! Ngươi đã nghe chuyện của Ngọc Nương chưa? Nàng ấy thiếu chút nữa là đến gặp Diêm Vương sau khi sinh rồi! Chính Tô Béo Nha là người đã đưa nàng ta trở về từ quỷ môn quan!"

“Thật hay không vậy? Đừng có mà lừa ta?”

"Nếu không tin ta, ngươi tự mình đến nhà lão Tô mà hỏi!"

Quả nhiên có người tới cửa Tô gia hỏi chuyện, Tô lão gia tử thật sự không muốn nhớ tới công lao của Tô Béo Nha, nhưng chính Tô Ngọc Nương thành thật thừa nhận, là Tô Béo Nha đã chữa khỏi bệnh cho nàng.

Trong một thời gian ngắn, Tô Béo Nha đã trở nên vô cùng nổi tiếng trong làng!

(*) từ 7v (chín) đọc giống Z# (đi bộ). Ở đây Tiểu Hổ nói ngọng.

Nhưng lần này không phải là truyền tiếng xấu.

Mọi người đều rất tò mò, có phải là do Tô Béo Nha được cao nhân nào chỉ điểm cho không?

Đây có phải là sự giác ngộ trong truyên thuyết?

Nghe nói nàng ấy bị té ngã trong ngày đại hôn.

Nhóm các đại nương trong làng: Bọn họ có nên về thử quăng ngã con cái nhà mình một cái không nhỉ...

Tô Tiểu Tiểu không biết thôn dân nghĩ gì, nàng vô tư chấp nhận ánh nhìn chăm chú của thôn dân trên đường.

Chủ yếu là vì nàng vốn dĩ đã quen, do từ nhỏ đến lớn đều là nha đầu béo, nàng đã nhận được quá nhiều ánh mắt soi mói, nàng đều không quan tâm, cũng sẽ không tinh tế phân biệt rõ ràng ý tứ trong đó. Nhưng nếu hôm nay nàng tỉnh tế nhìn kỹ hơn, nàng ấy sẽ thấy rằng mọi người đều nhìn nàng theo cách khác hẳn so với trước đây.

Không chỉ là lúc nhìn nàng đã bớt ác ý hơn trước mà họ còn vô thức bị thu hút bởi vẻ ngoài rạng rỡ mới mẻ của nàng.

Nàng vẫn là người họ biết, vẫn rất béo, nhưng không hiểu vì lý do gì mà dân làng lại cảm thấy Tô Béo Nha trông dễ nhìn hơn rất nhiều.

Tựa hồ như... nàng đã trắng hơn, ánh nắng chói chang trên đầu chiếu vào khuôn mặt trắng trẻo của nàng, làn da mịn màng lấp lánh phản chiếu lại ánh sáng nhìn như tuyết, mềm mại đến mức như có thể véo ra nước.

Không chỉ vậy, một số thím tinh mắt còn nhận thấy khuôn mặt của nàng có chút khác lạ, trước đây khuôn mặt nàng như một chiếc bánh bột ngô to tròn, nhưng bây giờ dưới cằm nàng đã có một chút đường cong, trở thành một khuôn mặt tròn nhỏ dễ thương!

"Béo Nha... trở nên xinh đẹp hơn."

Phương thị đang phơi quần áo trước nhà lão Tô nói.

Tô Cẩm Nương trải quần áo ra, nhỏ giọng nói: "Người mập muốn chết, làm sao nhìn đẹp cho được?"

Trong phòng, Tô Ngọc Nương bình tĩnh tiếp lời: "Đừng nói như vậy, nàng chỉ là mập map một chút, ngũ quan vốn dĩ cũng không tệ, nếu giảm cân được rồi, còn xinh đẹp hơn muội rất nhiều!"

Tô Cẩm Nương tức giận, giũ quần áo thật mạnh vắt lên dây phơi!

Tuyết đã ngừng rơi từ mấy ngày trước, hôm nay thời tiết trong lành, gió cũng không mạnh, ngồi trên xe bò thật ấm áp và dễ chịu, ba đứa nhỏ nheo mắt thích thú, trông rất vui vẻ!
Bình Luận (0)
Comment