Chương 2341: Thủ Đoạn Tô Thừa Thủ Đoạn 3
Chương 2341: Thủ Đoạn Tô Thừa Thủ Đoạn 3Chương 2341: Thủ Đoạn Tô Thừa Thủ Đoạn 3
Khi tin tức truyên đến phủ nhị hoàng tử, Tiêu Thuấn Dương vừa mới tỉnh lại từ cơn say.
Đầu hắn ta đau như muốn nứt ra.
Nghe được tin Bạch Hi Hòa bị hại, hắn ta nện một quyền lên bàn!
"Không thể nào! Thế lực của Bạch Liên Giáo đã bị nhổ tận gốc từ lâu, sao có thể còn dư nghiệt gì được chứ?”
Thị vệ nói: “Điện hạ...'
Tiêu Thuấn Dương mặt trâm như sắt: "Chắc chắn là Tần Triệt! Là ông ta cướp nàng ấy đi!"
Hắn ta nói rồi đứng dậy xông ra ngoài.
Thị vệ vội vàng ngăn cản hắn ta: "Điện hal Ngài không thể ra ngoài được! Ngài quên ngài bị thái hậu hạ lệnh cấm túc, không có ý chỉ của thái hậu, ngài không thể bước ra khỏi phủ đệ nửa bước"
Tiêu Thuấn Dương gắt gao siết chặt nắm đấm, gân xanh trên trán nổi lên.
Hắn ta chỉ cần nghĩ đến chuyện nàng ấy ở bên cạnh một nam nhân khác, hắn ta đố ky đến nỗi phát điên.
Tiêu Thuấn Dương lạnh lùng nói: "Đưa y phục của ngươi cho ta."
Thị vệ tận tình khuyên bảo khuyên nhủ: "Điện hạ, cho dù ngài đi cũng vô dụng, ngài không có tư cách điều tra phủ Hộ Quốc Công."
Tần gia như mặt trời ban trưa, ai có tư cách động đến Tần gia?
Trừ khi thái hậu và thái tử hạ lệnh.
Nhưng thái hậu nhìn chung toàn cục, sẽ không dễ dàng làm khó Tần gia.
Mà chỗ dựa phía sau của thái tử chính là Tần gia.
Không một ai trong bọn họ sẽ gây trở ngại cho Tần gia.
Tiêu Thuấn Dương chán nản ngã ngồi trên ghế.
Trong lòng hắn ta trải qua sự đấu tranh vô tận.
Một lúc lâu sau, dường như hắn ta hạ một quyết tâm nào đó, siết chặt nắm đấm chậm rãi nói: "Đưa y phục của ngươi cho ta."
Thị vệ biến sắc: "Điện hại"
Tiêu Thuấn Dương từ tốn nói: "Ta không đến Tần gia, ta chỉ ra ngoài đi dạo một chút."
Thị vệ há miệng: Vang.
Thị vệ đổi y phục với Tiêu Thuấn Dương.
Thị vệ ở trong phòng đóng giả Tiêu Thuấn Dương, Tiêu Thuấn Dương thì ra khỏi phụ đệ lặng lẽ không một tiếng động.
Hắn ta đi đến Vạn Tiên Lâu.
Tú bà ngáp dài nói: "Ban ngày không mở cửa."
Tiêu Thuấn Dương nói: "Ta tìm tứ gia."
Chuyện thái hoàng thái hậu té xuống vách núi sự tình truyên đi gây xôn xao ở kinh thành, hoàng cung cũng huyên náo đến nỗi mọi người đều biết.
Thái hoàng thái hậu ở hậu cung gân như không lui tới với các hậu phi của Cảnh Tuyên Đế, ngày lễ ngày tết cũng không thích lộ diện cho lắm.
Nhưng bà ấy đột nhiên xảy ra chuyện, lòng tò mò hóng chuyện của mọi người không chịu nổi.
Ví dụ như một người với tính tình không rành thế sự như bà ấy, tại sao lại đến Thủy Nguyệt Am cầu phúc cho các tướng sĩ?
Có phải là bị thái hậu ép đi không?
Không trách các hậu phi phỏng đoán như thế, thật sự là thái hậu tuy có thực quyền, nhưng có một thái hoàng thái hậu luôn đè trên đầu, ai mà thoải mái cho được?
Bệ hạ thích sĩ diện, vẫn luôn đối đã với bà ấy lễ ngộ có thừa, nhưng bây giờ không phải bệ hạ trúng gió rồi sao?
Hậu cung tất cả đều do thái hậu định đoạt.
Cách cục giữa người với người không giống nhau, các hậu phi nhóm đứng ở lập trường của mình để suy đoán thái hậu.
Trên thực tế, thái hậu thật sự không có gì bất mãn với Bạch Hi Hòa.
Tất cả đều là họa do Tô Thừa gây ra.
Thái hậu nằm dựa trên nhuyễn tháp hờn dỗi.
Bà ấy không cần mặt mũi à?
Còn bị hai đứa nhỏ nhìn thấy nữa!
Cốc cốc cốc!
Có người gõ cửa phòng.
Âm thanh này không lớn bằng tiếng gõ cửa thường ngày.
Thái hậu đang tức giận, nhất thời cũng không nghĩ nhiều, nhíu mày nói: "Không phải ai gia nói, hôm nay không gặp ai hết sao?"
Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa nhỏ nhỏ lại vang lên lần nữa.