Chương 2629: Thanh Lý Môn Hộ 3
Chương 2629: Thanh Lý Môn Hộ 3Chương 2629: Thanh Lý Môn Hộ 3
Nghi trưởng lão nói: "Bách Hoa Cung có quy củ của Bách Hoa Cung, ngươi có thể đến thì cũng có thể đi, Bách Hoa Cung của chúng ta không ép ngươi ở lại nhưng chỉ có một điều, sau khi rời khỏi Bách Hoa Cung thì tuyệt không thể tiết lộ bất cứ mối quan hệ nào ở Bách Hoa Cung, nếu không sẽ bị Bách Hoa Cung truy sát”
Chung Nhan quỷ trên mặt đất: "Nghi trưởng lão! Ta sai rồi!"
Phùng trưởng lão chán ghét nói: "Bây giờ mới biết sai thì muộn rồi! Người đâu!”
Hai người đệ tử canh giữ bên ngoài Thanh Vân Cung bước nhanh tới giữ lấy cánh tay Chung Nhan.
Chung Nhan vùng khỏi họ rồi bổ nhào qua bắt lấy tay áo Vân Tuyết:"Đại tiểu thư... người đã hứa sẽ bảo vệ ta mà... Đại tiểu thư... Đại tiểu thư người mau cứu tai"
Vân Tuyết đã một cước, đá văng Chung Nhan ra.
Hai đệ tử lại bước qua giữ lấy bà ta.
Chung Nhan thấy Vân Tuyết không giúp được mình nên khóc lớn nhìn về phía Minh Hinh Các: "Cung Chủ! Cung Chủ người tha cho ta lần này đi... Chung Nhan không dám nữa... cầu xin người niệm tình lão phu nhân... tha thứ cho ta một lần..."
Nhưng Cung Chủ không hề trả lời bà ta.
Hai đệ tử vội vàng lôi bà ta xuống.
Phùng trưởng lão và Kỳ trưởng lão tự mình giám sát, họ muốn trước mặt toàn bộ Bách Hoa Cung xử trí tên phản đồ này!
Vân Tuyết không phục nói: "Nghi trưởng lão, người làm vậy là có ý gì? Người đang bao che cho Vân Sương sao? Người làm như vậy, phụ mẫu của ta ở dưới cửu tuyên làm sao có thể yên tâm nhắm mắt."
Nghi trưởng lão không có hứng thú đấu võ mồm với bà ta mà phi thân bay lên dùng quải trượng đánh về hướng của bà ta.
Vân Tuyết vội vàng nghiêng người tránh đi.
Không ngờ quải trượng của Nghi trưởng lão chỉ là hư chiêu còn mục đích chân chính là đoạt lại lệnh bài mà bà ta giấu trong ống tay áo.
Sắc mặt Vân Tuyết thay đổi: "Lenh bài của phụ thân ta! Người mau trả cho tai"
Nghi trưởng lão uy nghiêm nói: "Lão cung chủ trước khi lâm chung đã trục xuất ngươi ra khỏi Bách Hoa Cung từ lâu rồi, ngươi không còn quan hệ gì với Bách Hoa Cung cả, Vân Hi Cung Chủ và Vân Sương Cung Chủ đồng ý với lão cung mà giữ cho ngươi một mạng nên lão thân mới không giết chết ngươi. Vậy mà ngươi còn dám đến Bách Hoa Cung gây sóng gió, vậy để lão thân tự tay kết liễu ngươi đi." Đáy mắt Vân Tuyết hiện lên tia hung tợn: "Ngươi dám?”
Đáp lại Vân Tuyết chính là một trượng đầy uy lực của Nghi trưởng lão!
Vân Tuyết bị bức lui lại mấy bước.
Bà ta hung tợn nhìn Nghi trưởng lão.
Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Nghi trưởng lão, có vẻ như bà ấy đang muốn xuất chiêu thứ hai.
Vân Tuyết cắn răng nắm lấy bả vai tâm phúc của mình rồi thi triển khinh công đưa tâm phúc rời đi!
Nhạc trưởng lão thở dài một tiếng: "Thả nàng ta đi như vậy sao?"
Nghi trưởng lão sâu xa nói: "Lúc ở bên trong Cung Chủ đã đồng ý giữ một mạng cho Vân Tuyết, nếu chúng ta giết Vân Tuyết mà nàng ấy ra tay thì vi phạm lời thê mà nàng ấy không ra tay lại khiến mình uất ức. Cung chủ cũng phiên não lắm rồi, chúng ta cũng không nên tìm thêm phiền toái cho nàng ấy."
Nhạc trưởng lão nghĩ đến mấy năm nay chuyện lớn nhỏ gì cũng do Cung Chủ gánh vác, bà ấy không khỏi cảm thấy đau lòng: "Nếu Vân Tuyết lại đến gây sự thì phải làm sao đây?"
Đáy mắt Nghi trưởng lão hiện lên tia sát khí: "Nàng ta sẽ không có cơ hội đó đâu."
Nhạc trưởng lão nhìn Nghi trưởng lão với ánh mắt không hiểu. Nhưng Nghi trưởng lão lại bay ra khỏi Thanh Vân Cung, Nhạc trưởng lão cũng nhảy lên rồi bay đuổi theo sau.
Sau khi bước vào tiểu hoa viên, Nghỉ trưởng lão gọi lớn một tiếng: "Cùng Kỳ."