Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2657 - Chương 2693: Trận Chiến Cuối Cùng 1

Chương 2693: Trận Chiến Cuối Cùng 1 Chương 2693: Trận Chiến Cuối Cùng 1Chương 2693: Trận Chiến Cuối Cùng 1

Người đến không ai khác chính là thiếu trang thủ Thu Hàn Y của Tàng Kiếm sơn trang.

Vệ Đình thản nhiên đi tới: "Tử Di Hầu đã bại trận, người tiếp theo là ngươi."

Thu Hàn Y lạnh lùng nói: 'Cứ chờ xem"

Tổng cộng có ba viên long tinh, những người mang theo long tỉnh trở lại lôi đài sẽ trở thành người đứng ở vị trí thứ nhất, thứ hai và thứ ba.

Quy tắc chỉ có bốn chữ: Sinh tử tự phụ.

Sau khi tiếng trống chiêng vang lên, tám người đã mang theo dây thừng và dao móc đi xuống đến chân vách đá.

U Minh và Kỳ Diệu của Sát Thủ Minh đã chọn vị trí ngoài cùng bên phải.

Vệ Đình và Tô Mạch nhanh chóng chiếm được vị trí ở phía bên trái.

Khu giữa là nơi nguy hiểm nhất và dễ lọt vào sự giáp công ở hai bên sườn.

Sát Nô cũng không quan tâm, sau khi hắn ta quan sát một chút thì đã chọn một vị trí gần với Vệ Đình và Tô Mạch ở phía bên này.

Lâm Phi Ngư đến từ Thiên Ngọc Đường sẽ làm bạn đồng hành của hắn ta.

Đoạn Trường Tán Nhân vốn là muốn đến gần phía bên kia của Vệ Đình, nhưng không ngờ lại bị Sát Nô đoạt trước, cho nên hắn ta không còn cách nào khác ngoài việc chiếm lấy vị trí ở bên cạnh Lâm Phi Ngư.

Chỗ trống cuối cùng là giữa Đoạn Trường Tán Nhân và U Minh của Sát Thủ Minh.

Nhưng lại không có ai muốn đến gần Sát Thủ Minh.

Tuy nhiên, Thu Hàn Y lại không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiến lên phía trước mà nói với Đoạn Trường Tán Nhân: "Những người khác đều đi theo cặp, chỉ có hai người chúng ta là đơn lẻ. Ta nghĩ ngươi hẳn là biết rất rõ, nếu không kết minh -"

Hắn còn chưa kịp nói xong, Đoạn Trường Tán Nhân cũng không quay đầu lại mà thi triển khinh công leo lên vách đá.

Tốc độ của hắn ta nhanh đến mức lập tức vượt qua tất cả mọi người cùng một lúc.

"Tốc độ của Đoạn Trường Tán Nhân còn nhanh hơn cả người của Sát Thủ Minh!"

"Hắn không thể hiện nhiều trong trận hỗn chiến và suýt thắng hiểm ở trong hiệp thứ hai, mà điều này cũng làm cho ta còn tưởng hắn đến được nơi này đều dựa vào may mắn."

"Vừa thấy chính là bảo lưu lại thực lực, mà cái này gọi là chiến thuật! Ngươi không thấy vừa rồi không có một người nào đề phòng hắn sao?

"Nói đến chiến thuật thì ta lại nghĩ tới tuyên nhân của Kim gia, không có nàng quyết đấu thật đúng là quá đáng tiếc." "Chiến thuật của truyền nhân Kim gia đúng là đỉnh lưu, mặc dù về điểm này thì ta không phủ nhận, nhưng xét về võ công thì ta cảm thấy nàng ta vẫn kém hơn một chút... Ai nha ai đánh tal"

Cảnh bảo bảo: Đánh thành đầu heo.

"Các ngươi nhìn xem, Đoan Mộc Vân và Minh Vương đang tụt lại phía sau rồi!"

"Kinh công của hai người bọn họ kém như vậy sao?"

"Có một số người có võ công lợi hại, nhưng điều đó không có nghĩa là kinh công của bọn họ cũng lợi hại. Đúng là cái đồ thiếu kiến thức!"

Cảnh bảo bảo yên lặng gật đầu, thu hồi gạch ở trong tay.

Con đường tổng cộng có ba đoạn, vách đá ở đoạn thứ nhất và thứ ba quá nguy hiểm, cho nên mọi người lần lượt suy đoán rằng cuộc quyết đấu giữa bọn họ sẽ diễn ra ở đoạn thứ hai của đường núi.

Nhưng ai cũng không dự đoán được chính là, mới bò không đến mười trượng thì thiếu chủ Hàn Thu Y của Tàng Kiếm sơn trang đã rơi từ trên cao xuống.

Hắn ta bị ngã quá đột ngột nên không kịp phòng ngừa, cho nên đã nặng nề mà ngã trên mặt đất, sau đó lập tức gãy đùi ngay tại chỗ.

Lê trưởng lão lập tức ngồi xổm xuống kiểm tra vết thương cho hắn, sau đó bình tĩnh nói: "Hàn Thu Y của Tàng Kiếm sơn trang, bị loại."
Bình Luận (0)
Comment