Chương 546: Thiên Mệnh Quý Nữ 5
Chương 546: Thiên Mệnh Quý Nữ 5Chương 546: Thiên Mệnh Quý Nữ 5
Bên kia, Tần Triệt thất hồn lạc phách trở vê viện của mình.
Dọc theo đường đi, hạ nhân nhìn thấy bộ dáng hắn ta như vậy, không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Giống như là từ sân của lão thái gia đi ra.
Trong hoa viên, hai bà già nhỏ giọng bát quái.
"Cãi nhau với lão gia sao?”
Cãi nhau cái gì mà cãi nhau thành như vậy? Lão thái gia không phải rất thương Quốc công gia sao?
"Các ngươi đang nói cái gì?"
Tần Yên Nhiên mang theo nha hoàn xuất hiện ở phía sau hai người.
Hai người giật mình, vội xoay người cúi đầu hành lễ: "Đại tiểu thư!"
Tần Yên Nhiên lạnh lùng đảo qua hai người nơm nớp lo sợ: "Quốc công phủ là nơi làm việc, không phải nơi nhai lưỡi."
Một bà già trong đó nói: "Vâng vâng! Các nô tỳ hiểu! Các nô tỳ cũng không dám nữal"
Tần Yên Nhiên nhíu mày, không so đo với hai hạ nhân nữa, đi thẳng vào viện của Tần Triệt.
Tần Triệt một mình ngơ ngác ngồi trong phòng, không cho gã sai vặt vào nhà hầu hạ.
Gã sai vặt giống như gặp được cứu tinh, thở dài một hơi: "Đại tiểu thư, cũng may là người đến rồi, nếu người không đến, tiểu nhân sẽ định đi gọi người."
Tần Yên Nhiên nói: "Cha ta xảy ra chuyện gì?"
Gã sai vặt nói: "Tiểu nhân cũng không rõ lắm, vừa rồi lão thái gia gọi Quốc công gia qua một chuyến, trở về... Quốc công gia không đúng."
Gương mặt Tần Yên Nhiên ngưng trọng: "Ngươi lui xuống đi."
"Vâng.' Ga sai vặt lui ra.
Tần Yên Nhiên vào phòng.
Nàng ấy nhìn Tan Triệt ngôi ngẩn người ở trên ghế, không rõ cho nên hỏi: "Phụ thân, người làm sao vậy?”
Tần Triệt mệt mỏi nói: "Yên Nhiên tới rồi."
Tần Yên Nhiên để nha hoàn ở cửa trông coi, chính mình thì đi tới trước mặt Tần Triệt, cẩn thận quan sát cổ cùng mặt của hắn ta: "Phụ thân, người bị thương?”
Tần Triệt không có trả lời, mà là nhìn vê phía câm hộp gam trong tay nàng ấy: "Con câm trong tay là cái gì?"
Tần Yên Nhiên nói: "Tam điện hạ hồi kinh, mang lễ vật cho ta." "Tam điện hạ... Đúng vậy... Tam điện hạ..." Tần Triệt kinh ngạc nói xong, con ngươi tỏa sáng nở nụ cười.
Hai tay hắn ta đỡ lấy bả vai nữ nhi: "Vị đại sư kia xem bói cho con, nói con trời sinh hoàng mệnh, tương lai sẽ là mẫu nghi thiên hạ đấy... Ha ha... Ha ha ha..."
Tần Yên Nhiên bị phụ thân cười đến trong lòng tê dại một trận: "Phụ thân... Rốt cục người bị làm sao vậy? Người không nên dọa nữ nhi...
Tần Triệt lần nữa tỉnh táo lại: "Phụ thân không có việc gì... Phụ thân sẽ không nhận thua... Phụ thân thật vất vả mới có hôm nay... Phụ thân tuyệt sẽ không để tất cả mọi chuyện tới tay lại nhường ra ngoài!"
"Ta là trưởng tử... trước lập trưởng... sau lập đích... ta vốn có tư cách kế thừa... Quốc công phủ là của ta..."
Tần Yên Nhiên càng sởn gai ốc: "Phụ thân... Nữ nhi nghe không hiểu..."
Tần Triệt cười sờ sờ thái dương của nữ nhi: "Không sao, con không cần hiểu, con chỉ cần nhớ kỹ, tương lai con sẽ là Tam Hoàng Tử phi, Tam Hoàng Tử sẽ kế thừa đại thống, con sẽ làm hoàng hậu, phụ thân nhất định vì con quét sạch hết thảy chướng ngại, để cho con thuận lợi trở thành dưới một người, thiên mệnh chi nữ trên vạn người!"...
Lời nói của phụ thân, từng chữ nàng ấy đều hiểu rõ, nhưng ngay cả cùng một chỗ khiến cho Tần Yên Nhiên mờ mịt không hiểu.
Trưởng tử nào? Tổ phụ chỉ có một nhi tử là phụ thân.
Phụ thân đích xác nên kế thừa Quốc Công phủ, nhưng mà nghe khẩu khí của phụ thân, giống như là tổ phụ còn có một nhi tử khác muốn cùng phụ thân tranh đoạt gia sản vậy -
Không đời nào.
Tổ phụ chỉ có tình cảm với tổ mẫu Tô Hoa Âm của mình.