Chuong 547: Khien Moi Nguoi Kinh Ngac 1
Chuong 547: Khien Moi Nguoi Kinh Ngac 1Chuong 547: Khien Moi Nguoi Kinh Ngac 1
"Tiểu thư, bộ trang sức Tam điện hạ tặng cho người thật đẹp mắt!" Tiểu nha hoàn cầm hộp gấm cười hì hì nói.
Tần Yên Nhiên vừa ngước mắt lên, mới phát hiện mình đã trở vê viện của mình.
Nàng ấy không có tâm trạng để thưởng thức trang sức.
Bằng cách nào đó, một sự bất an dâng lên trong trái tim nàng ấy.
Tiểu nha hoàn khuyên nhủ: "Tiểu thư, ăn chút dưa mật đi, huyện Vân Châu mới tiến cống đến đây, Nhàn phi nương nương đã lập tức tặng cho phủ chúng ta. Xem ra nương nương thật sự hài lòng với người con dâu là ngài đó nhat"
Nhàn phi rất hài lòng về Tần Yên Nhiên.
Nàng ấy không chỉ có diện mạo khuynh quốc khuynh thành mà còn tài hoa hơn người, hơn nữa lại là hòn ngọc quý của phủ Hộ Quốc Công, luôn được mệnh danh là thiên kim đệ nhất kinh thành.
Sao đối phương có thể không hài lòng vê nàng dâu này cơ chứ?
Ngoại trừ bản thân Tần Yên Nhiên, thế lực khổng lồ đằng sau nàng ấy mới là thứ Nhàn phi quan tâm nhất.
Tần gia và Tô gia đều có binh quyền, chiếm được cái đó còn phải lo nhi tử của mình không thể lên làm Thái Tử sao?
Tần Yên Nhiên đi đến trước bàn đặt cầm, ngồi xuống.
"Ta gảy cầm trong chốc lát, các ngươi đi ra ngoài đi."
Mỗi khi tâm phiền ý loạn, nàng ấy sẽ gảy cầm để giải toả cảm xúc.
Tần Yên Nhiên gảy một khúc mà bản thân mới học gần đây - £ Trường Tương Tư 》.
Nàng ấy cảm nhạc tốt, thiên phú xuất chúng, Trương nhạc sư cũng khen nàng ấy gảy đàn không tệ, là người giỏi nhất trong các đệ tử.
Nhưng tiếng đàn mà Tần Yên Nhiên đã nghe được ở ngõ Lê Hoa lại vô thức hiện lên trong đầu nàng ấy.
Vị đại sư huynh kia cũng từng gay é Trường Tương Tư ) .
So với tiếng đàn đấy, tiếng đàn của mình dường như cứ thiếu cái gì đó.
Nếu bản thân là người lợi hại nhất thì đối phương được gọi là gì?
Tần Yên Nhiên gảy một hồi vẫn không tĩnh tâm được, sai nha hoàn cất cầm đi rồi nằm xuống ghế quý phi, lấy một quyển thi tập đọc thật kỹ.
Nàng ấy đọc sách một lúc, sau đó ngủ thiếp đi.
Có vẻ là phản ứng của phụ thân hôm nay đã khiến Tần Yên Nhiên sợ hãi, nàng ấy gặp ác mộng.
Tần Yên Nhiên mơ thấy lời phụ thân nói thành sự thật, có một nam nhân xa lạ tìm tới, tự xưng là nhi tử của tổ phụ, kêu phụ thân trả lại mọi thứ ở phủ Quốc Công cho hắn ta.
Sau đó, một nữ tử khác cũng đến, cướp đi thân phận đệ nhất thiên kim và mối hôn sự với tam điện hạ của nàng ấy...
Nữ nhân kia nói bản thân mới là thiên mệnh quý nữ chân chính, là Hoàng Hậu mẫu nghi thiên hạ.
Tần Yên Nhiên giật mình tỉnh lại. ...
Tô Tiểu Tiểu mang theo một hộp điểm tâm mới ra lò, đi Đông đầu trạch đón Đại Hổ.
Người mở cửa cho nàng là một gã sai vặt.
Đối phương ngơ ngác mà nhìn nàng, ngửi thấy mùi thơm của bơ trong hộp, miệng ứa nước miếng: "Ngươi là..."
Tô Tiểu Tiểu khách khí nói: "Ta là Đại Hổ nương."
Gã sai vặt vội vàng chào đón: "Là Đại Hổ nương sao, ngài mau tiến vào đi."
Tô Tiểu Tiểu vượt qua ngạch cửa.
Gã sai vặt dẫn nàng vào một căn phòng sạch sẽ và đơn giản, trong phòng cũng không bày biện nhiều thứ, chỉ có một cây đàn cổ, một cây đàn tranh kèm theo hai cái đệm, một lớn một nhỏ.
Cậu ấy nói với Tô Tiểu Tiểu: "Phu nhân, ngài ngồi chờ một lát, công tử nhà ta đang dẫn Đại Hổ đi hái trái cây ở phía sau."
Sợ nàng lo lắng công tử nhà mình mang theo hài tử chạy loạn, gã sai vặt nhanh chóng bổ sung thêm một câu: "Là vườn trái cây nhà trông, cách đây không xa."
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Không sao, ngươi cứ làm việc của mình đi, ta ngồi chờ một mình là được rồi."