Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 683 - Chuong 688: Tieu Tieu Ra Tay 2

Chuong 688: Tieu Tieu Ra Tay 2 Chuong 688: Tieu Tieu Ra Tay 2Chuong 688: Tieu Tieu Ra Tay 2

Sau khi về đến nhà, ba đứa nhỏ đã đói bụng, muốn ăn bánh bao thịt, Tô Tiểu Tiểu đi ra ngoài mua cho bọn họ.

Khi Tô Tiểu Tiểu cam một bát bánh bao thịt trở về, lúc này bị một nữ nhân từ phía trước đi đến đâm một cái.

Tô Tiểu Tiểu nặng cân... Bị ngã là không có khả năng, nhưng đối phương lảo đảo ngã về phía trước.

Tô Tiểu Tiểu vươn một bàn tay ra, đỡ lấy nàng.

Nàng cũng không nhìn Tô Tiểu Tiểu, thấp giọng nói cảm ơn, quấn chặt áo choàng trên người vội vàng đi vê phía trước.

Tô Tiểu Tiểu cổ quái mà nhìn bóng dáng nàng đi qua.

Nàng vừa mới là hoa mắt hay là thế nào?

Sao người kia lớn lên giống... Thái hoàng thái hậu?

Nhưng Thái hoàng thái hậu ở trong cung, sẽ không một mình xuất hiện ở trên đường cái.

Nữ tử vội vàng chui vào một ngõ nhỏ, nàng mang áo choàng đội mũ, vừa đi, vừa cảnh giác quay đầu lại.

Đi vào đầu hẻm, nàng nhìn thoáng một bóng dáng màu xám, sợ tới mức lập tức rụt trở về.

Nàng quay lại đường cũ, vào một gian cửa hàng trang phục.

Lão bản nương nhiệt tình tiếp đón: "Vị phu nhân này, ngài muốn chọn nguyên liệu, hay là mua trang phục?”

Nữ tử quay đầu lại, thất thân nói: "Nguyên liệu."

Lão bản nương cười nói: "Cửa hàng chúng ta mới tới mấy gấm vóc thượng đẳng, phu nhân chờ một lát, ta đưa cho ngài nhìn."

Nữ tử ừ một tiếng.

Lão bản nương xoay người đi trên kệ để hàng lấy vật liệu may mặc.

Bỗng nhiên, chủy thủ bén nhọn chống lại sau eo nữ tử.

Cơ thể nữ tử cứng đờ.

Nam tử áo bào tro dùng cổ tay áo to rộng che khuất chủy thủ, một tay kia đỡ nàng đi ra ngoài.

Lão bản nương ôm nguyên liệu vừa quay đầu lại: "Cô nương, chính là hai thất này... A? Người đâu?"

Nữ tử bị đối phương mang vào một ngõ nhỏ yên lặng, đẩy mạnh một gian nhà cửa đi vào. Nam tử đẩy ngã tùy tay nàng trên mặt đất.

Mấy người mặt khác từ trong phòng chạy trốn ra.

Một mặt thẹo trong đó nhìn nàng một cái, dâm đãng mà xoa tay cười nói: 'Nữ nhân đẹp như vậy, ngũ ca, bắt từ chỗ nào?"

Nam tử lạnh lẽo nhìn qua: "Nàng không phải người ngươi có thể chạm vào."

Nam tử đao sẹo oan ức nói: "Sờ hai cái cũng không được sao?"

Nam tử lạnh lùng nói: "Muốn ta băm tay ngươi, ngươi thử xem."

Đao Ba Nam lui về sau hai bước.

Nam tử phân phó nói: "Ta đi ra ngoài một chuyến, mấy các ngươi nhìn nàng, đừng làm cho nàng chạy."

Đao Ba Nam nói: "Đã biết, ngũ ca, ngươi di đi."

Nam tử xoay người ra tòa nhà.

Xác định hắn ta đi xa, Đao Ba Nam ở ngồi xuống bên người nữ tử.

Ánh mắt đáng khinh của gã dừng ở trên người nữ tử, sau đó gã nâng cằm nữ tử lên.

"Lão Chu, ngũ ca nói, không thể đụng vào nàng!"

"Lão tử chạm vào một chút thì làm sao? Lại không phá thân nàng... Nhưng... Nhìn nàng cũng không phải tiểu cô nương... Sớm để nam nhân phá thân đi... Lão tử chơi hai cái trước... Phía sau là các ngươi...'

Nữ tử thật sự xinh đẹp, dung nhan như ngọc, khí chất xuất trân, quần áo to rộng không che được dáng người lả lướt độc đáo của nàng.

Nam nhân nào từ chối được vưu vật như thế?

Mấy người không hé răng.

Một tay Đao Ba Nam bế nữ nhân lên, không màng nữ nhân giấy giụa, đá văng cửa, thô bạo ném nàng vào giường đệm hỗn độn.

Gã bắt nạt từ trên xuống.

Nữ nhân hoảng sợ mà nhìn gã, nước mắt ở đáy mắt rơi xuống.

Trong viện, ba người hai mặt nhìn nhau.

'Sẽ không nháo ra chuyện gì chứ?”

"Ngươi không muốn nếm thử tư vị của nữ nhân kia là gì sao?"

"Ngũ ca trách tội làm sao bây giờ?”

"Huynh đệ vào sinh ra tử, có thể vì nữ nhân trở mặt với huynh đệ sao?”

Trong phòng truyền đến động tĩnh té ngã, là nữ nhân muốn chạy trốn, lại bị Đao Ba Nam ấn trở về.
Bình Luận (0)
Comment