Chuong 742: Tien Trien 2
Chuong 742: Tien Trien 2Chuong 742: Tien Trien 2
Nhưng giờ này ngày này, ông ấy thấy những thương thế đủ để trí mạng đó, bị Đại Nha nhẹ nhàng trị liệu.
Ông ấy bỗng nhiên cảm thấy, ở tương lai không xa, có lẽ tôn nữ này của mình sẽ thay đổi rất rất nhiều vận mệnh của tướng sĩ Đại Chu.
Lão hầu gia là đã tự thân lĩnh hội y thuật của tiểu nha đầu, ông ấy sớm đã nhìn ra, kỳ thật y thuật của tiểu nha đầu là ở phía trên Phù lang trung.
Thái độ của Phù lang trung đối xử với tiểu nha đầu cũng không giống sư phụ đối xử với đồ đệ.
Trên người tiểu nha đầu như cất giấu bí mật gì đó.
Nhưng tiểu nha đầu không nói, ông ấy cũng không hỏi.
Mạch Nhi hẳn là cũng phát hiện, cũng chỉ là không nhắc đến.
Với bọn họ mà nói, tiểu nha đầu là huyết mạch của Hoa Âm, vậy đủ rồi.
Bất luận bí mật của tiểu nha đầu liên lụy có bao nhiêu lớn, phủ Trấn Bắc Hầu bọn họ đều sẽ khuynh tan toàn lực bảo vệ nàng chu toàn.
Nghĩ đến cái gì, lão hầu gia lại hỏi: "Vệ Đình đâu? Hắn thì sao?"
Tô Ngọc chỉ nói biểu muội biểu đệ đã trở lại, không nhắc đến tình huống của Vệ Đình.
Trên người Vệ Đình và Nhị Cẩu treo cái loại phụ thân kỳ quái này, ông ấy cũng từng treo, hiểu rõ đó là người bệnh nặng mới treo.
Tần Thương Lan nói chuyện Vệ Đình cứu Tô Nhị Cẩu này.
Lão hầu gia không thể tin tưởng: "... Bị đâm toàn bộ?"
Tần Thương Lan nắm lấy cổ tay phải của mình, gật gật đầu: "Bi đâm chính là tay phải."
Tay Vệ Đình thường dùng chính là tay phải.
Với võ tướng mà nói, tay này càng quan trọng hơn mạng, bởi vì một khi võ tướng mất đi nó, rốt cuộc không cầm được đao kiếm trong tay.
Lão hầu gia trầm mặc.
Tô Mạch và Tô Kỳ là trở lại y quán sau nửa đêm.
Bọn họ truy kích xong cung tiễn thủ chỗ tối, vê địa điểm xong việc, người Kinh Triệu Phủ còn đang đào bạch cốt, Kinh Triệu Doãn báo cho bọn họ hướng đi của đoàn người Tần Thương Lan và Tô Tiểu Tiểu.
Bọn họ lập tức đuổi lại đây. Trên người hai người tràn đầy vết máu, nhìn ra được đã trải qua chém giết vô cùng đáng sợ.
"Bị thương sao?" Lão hầu gia hỏi.
Tô Mạch nói: "Một chút vết thương nhẹ, không đáng ngại, Nhị Cẩu và Đại Nha đâu?”
"Đại Nha ở sương phòng trị liệu vết thương, Nhị Cẩu ở bên trong." Lão hầu gia nói, chỉ nhà ở phía sau.
Với hành vi tổ phụ và cô tổ phụ không đợi ở trong nhà, lại muốn ngồi ở bậc thang bên ngoài, hai người huynh đệ tỏ vẻ không hiểu.
Nhưng cũng khó mà nói cái gì.
Tô Ngọc đi vào thăm Nhị Cẩu.
Việc hôm nay, vì Tần Vân khiêu khích dựng lên, ai cũng không dự đoán được sẽ liên lụy ra nhiều thứ như vậy.
Dưới gác mái cất giấu thi thể, nửa đêm gặp sát thủ phục kích...
Nghĩ như thế nào đều khiến người cảm giác vô cùng quỷ di.
Tô Mạch nhớ lại nói: "Những sát thủ như là hướng về phía Vệ Đình và tam điện hạ."
Vậy ý vị rất sâu xa.
Tô Mạch từ trong lòng lấy ra một lệnh bài, đưa cho hai người nói: "Vốn tính giữ người sống, kết quả để hắn ta chạy, đây là lệnh bài rơi xuống từ trên người gã ta."
"Người có thể chạy trốn từ trong tay ngươi, không phải sát thủ bình thường." Lão hầu gia cầm lệnh bài lại, xem xong sau đưa cho Tần Thương Lan.
Tần Thương Lan vuốt ve đồ đằng loan điểu trên lệnh bài, nhíu mày lại: "Đây là..."
Trước nay ngồi lên long ỷ Kim Loan Điện kia đều không phải sạch sẽ.
Năm đó Nam Dương Vương và Nhữ Dương Vương vẫn là thân huynh đệ một nương đẻ ra, đều rơi vào kết cục ngươi chết ta sống, hiện giờ mấy vị hoàng tử không phải từ trong một bụng mẹ ra, chỉ biết đấu kịch liệt hơn đời trước.