Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 791 - Chương 797: Hôn Khe 2

Chương 797: Hôn Khe 2 Chương 797: Hôn Khe 2Chương 797: Hôn Khe 2

Vệ Đình giơ tay phải.

Tô Tiểu Tiểu tháo băng gạc.

Miệng vết thương không có dấu hiệu nhiễm trùng, thế nhưng chỉ riêng việc cánh tay tinh xảo xuất hiện một vết thương dữ tợn, cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì.

"Đau không?”

Nàng hỏi.

"Không đau.

Hắn nói.

Tô Tiểu Tiểu câm thuốc đến, đầu tiên nàng dùng iodophor để sát trùng, sau đó bôi thuốc kháng khuẩn giảm sốt.

"Ta sẽ không để chàng có sẹo."

"Không sao cả."

Vệ Đình không để bụng.

Đàn ông mà, hắn thấy có sẹo cũng chẳng sao.

Tô Tiểu Tiểu nghĩ đến bình thuốc nhỏ kia, đảo mắt nảy ra suy nghĩ.

Vệ Đình nhìn dáng vẻ hung mãnh của nàng, híp mắt nhìn nàng với ánh mắt nguy hiểm: "Lại định lấy ta thử thuốc!"

Tô Tiểu Tiểu chớp mắt: "Không có, làm gì có chuyện đó."

Nàng yên lặng cất bình thuốc nhỏ.

Sau khi băng bó xong cho Vệ Đình, Tô Tiểu Tiểu tiện tay cất đống thuốc trên bàn.

Vệ Đình đến rất đúng lúc, nàng đang có chuyện định hỏi hắn.

Mấy hôm nay bận chuyện thi đấu nên đành gác lại ân oán giữa Tần Thương Lan và Vũ An Quân.

Giờ chuyện binh quyền đã xong xuôi, đây là lúc để giải quyết sự khó hiểu trong lòng nàng.

"... Nàng nói, vốn dĩ Tân Thương Lan không phái binh đến tiếp viện, vì ông ấy tưởng tổ phụ ta cấu kết với Bắc Yến?" Vệ Đình nhìn Tô Tiểu Tiểu đây khó tin.

Tô Tiểu Tiểu ừ.

Vệ Đình nói: "Thật ra đây cũng không phải lần đầu ta nghe thấy lý do từ chối này."

"Hở?" Lúc này lại đến lượt Tô Tiểu Tiểu cảm thấy khó hiểu.

Vệ Đình nói: "Sau khi tổ phụ ta gặp chuyện, tổ mẫu ta đã tự mình đến trước mặt Cảnh Tuyên Đế, chất vấn Tần Thương Lan tại sao không phái binh? Tan Thương Lan nói, Vệ gia các ngươi cấu kết với Bắc Yến, còn âm mưu muốn để ta phái binh đến tiếp viện sao? Định bắt ta chui đầu vào lưới?"

Tô Tiểu Tiểu ngạc nhiên: "Còn vậy nữa sao?"

Vệ Đình nói tiếp: 'Nhưng Tần Thương Lan lại không có chứng cứ rằng tổ phụ ta làm phản."

Tô Tiểu Tiểu hiểu đại khái: "Vậy nên, Vệ gia nghĩ Tân Thương Lan cố ý không phái binh, xong việc còn đổ tội cho Vệ gia thông đồng với địch phản quốc?"

Vệ Đình gật đầu: "Đúng vậy."

Tô Tiểu Tiểu gãi đầu: "Mối thù này... Đúng là rất lớn. Từ trước đến nay hai nhà không nghĩ... Có người ở giữa chia rẽ hay sao?"

Vệ Đình trâm ngâm nói: "Vốn hai nhà đã là tử địch, ai mà tin kẻ địch của mình vô tội cơ chứ?"

Tô Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ gì đó gật đầu: "Nói cũng đúng."

Vệ gia và Tần gia đều trung thành nhưng ở hai phe phái khác nhau, vốn chẳng ai làm gì sai, chẳng qua trong quá trình tấn công, họ đã gây ra quá nhiều chuyện tổn thương lẫn nhau, nên đã gây mối thù sâu nặng.

Làm gì có chuyện chỉ một câu "Hai bên đều sai" là có thể xóa bỏ tất cả?

Nhưng bây giờ, hắn đã trở thành con rể của Tô gia, nàng còn sinh ba đứa nhóc cho Vệ gia, nên giữa họ có mối quan hệ không thể tách rời.

Nghĩ lại, vận mệnh thật thần kỳ.

"Chắc chàng phải biết ơn khi lúc đó cha ta trói chàng về."

"Cuối cùng nàng cũng thừa nhận đã trói ta đúng không?”

"Ta có nói gì đâu, chàng nghe nhầm rồi."

Vệ Đình: Ar

Hôm nay Vệ Đình không cần tiêm, uống thuốc là đủ.

Tô Tiểu Tiểu cho hắn thuốc hạ sốt, để vào bình sứ, rồi dặn dò hắn cách dùng và liều lượng: "Sáng tối một lần, mỗi lần 2 viên, ăn xong mới được uống thuốc."

Vệ Đình cất bình thuốc, định rời đi.

Hắn nhìn Tô Tiểu Tiểu đang ngồi đầu giường của ba đứa nhóc, ánh mắt giật giật: "Ta đồng ý chuyện lần trước nàng nói..."

"Cái gì?" Tô Tiểu Tiểu mờ mịt nhìn hắn.

"Nhắm mắt lại."

"Hở?"

Vệ Đình thấy người nào đó rơi dây xích vào lúc quan trọng, đành phải bước lên, dùng tay trái không bị thương, nhẹ nhàng che kín mặt nàng.
Bình Luận (0)
Comment