Chương 809: Che Chở Con Cái 1
Chương 809: Che Chở Con Cái 1Chương 809: Che Chở Con Cái 1
Hồ Bích Vân nhìn đệ đệ gào khóc, vô cùng đau lòng, trợn mắt lạnh lùng nhìn Tô Tiểu Tiểu: "Tô cô nương, tốt nhất là ngươi nên cho ta một lời giải thích!"
Tô Tiểu Tiểu nhìn ba đứa bé.
Tiểu Hổ chỉ chỉ chính mình, rồi ngón tay chỉ tiếp bánh rán trên đất: "Hắn đẩy Tiểu Phủ, đánh rán rán, Đại Phủ đau đaul"
Mọi người nhìn đã hiểu, là tiểu bàn đôn nhi Hồ gia đẩy người ta trước, còn cam bánh rán đánh người ta, nên người ta mới đánh lại.
Tiểu Hổ tiếp tục kể sinh động như thật: "Đại Phủ... Đau đau đầu! Nhị Phủ đau đau tay!"
Tiểu Hổ muốn biểu đạt là, cậu bé đẩy mình, vì bảo vệ mình nên Đại Hổ lấy đầu đụng cậu bé, để bảo vệ Đại Hổ nên Nhị Hổ lượm bánh rán ném cậu bé, bánh rán đâm đau tay...
Song bách tính vây xem cũng đã hiểu - đứa nhỏ này không chỉ lấy bánh rán đánh người, còn đánh lên đầu của một đứa bé, đánh tay của một đứa bé khác.
Hay thật, mới bảy tuổi, sao có thể bắt nạt người khác như thế?
Nhìn xem đã làm ba tiểu tử kia uất ức như thế nào kìa?
Tiểu bàn đôn nhi Hồ gia bị chọc tức: "Ngươi nói bậy! Là ngươi... Các ngươi đụng vào ta! Xô ta ngất Còn đánh tal
Cậu bé không nhận ra rốt cuộc là người nào đã xô mình, dáng vẻ ba tiểu tử kia giống nhau như đúc, búi tóc và quần áo cũng giống nhau, trực tiếp khiến người ta bị mù mặt.
Tiểu Hổ chống nạnh giậm chân: "Không có, ngươi đánh trước!"
Tô Tiểu Tiểu thản nhiên kéo kéo tay áo, nói rằng: "Hồ tiểu thư, con ta mới hơn hai tuổi, không lẽ ngươi thật sự cho rằng bọn nó có thể đánh ngã một đứa trẻ lớn như vậy sao?"
Mọi người gật đầu, đúng vậy, nhìn mấy tiểu tử kia thì vẫn chưa tới ba tuổi, mặt búng ra sữa, làm sao đánh ngã một tiểu bàn đôn nhi bảy tuổi hả?
Chứng tỏ là tiểu bàn đôn nhi này ăn hiếp ba tiểu tử kia, người lớn nhà người ta đi ra, cậu bé đánh không thắng nên đổ oan.
Lại nói tiếp, ở đây có không ít người biết vị tiểu công tử Nhân Tâm Đường này, biết cậu bé là con trai trưởng nhỏ nhất Hồ gia, được gia đình chiêu chuộng thành quen, vô cùng nhõng nhẽo, vừa thích bắt nạt người khác vừa thích khóc, còn thích nói dối. 3868
Cảm thấy ánh mắt nghi ngờ của mọi người dồn vào, Hồ Bích Vân vô cùng xấu hổi
Về chuyện Tô Đại Nha có nhận nuôi mấy đứa con trai ở nông thôn, nàng ta cũng đã được nghe từ chỗ Tần Yên Nhiên, do Tô Thừa lo lắng không ai thèm lấy con gái, sau này không có con cái để nương tựa, già rồi cũng không có ai chăm sóc cho đến phút lâm chung, cho nên nhận nuôi ba đứa con trai bên ngoài. Nàng ta còn nghe nói, ở nông thôn Tô Đại Nha có một người chồng ở rể, nhưng từ khi biết được thân thế của mình, cha con Tô Thừa liên coi thường người nông dân ở nông thôn đó, khi vào kinh vốn không dẫn đối phương theo, lấy lý do dưỡng bệnh mà bỏ người ta ở lại nông thôn.
Xem ra, cha con Tô Thừa muốn câu được một người con rể giàu có ở kinh thành.
Vùi hoa dập liễu, không biết xấu hổi
Hồ Bích Vân cố gắng dùng ánh mắt chọc giận Tô Tiểu Tiểu, nhưng mà nàng ta phải thất vọng rồi, Tô Tiểu Tiểu vốn không để nàng ta vào mắt.
Nàng ta nghiến răng, đi châm chậm đến trước mặt Tô Tiểu Tiểu, nói lạnh lùng rằng: "Tô Đại Nha, ngươi đừng đắc ý, dù cha ngươi thắng Tần Giang thì thế nào? Có binh quyên, mất thánh tâm, có một ngày ngươi sẽ phải trả cái giá rất lớn vì sự ngu xuẩn của mình."
Tô Tiểu Tiểu nhìn nàng ta hờ hững, tâm tình không thay đổi chút nào: "Nói xong chưa?”
Hồ Bích Vân đực mặt ra.
Giọng nói Tô Tiểu Tiểu rất lạnh nhạt, ánh mắt lại lộ ra sự nguy hiểm khiến kẻ khác sợ hãi: "Coi chừng đệ đệ ngươi cho kỹ, con ta còn nhỏ, ra tay nhẹ, nhưng ta thì chưa chắc."