Chương 934: Gia Đình Đoàn Tụ 1
Chương 934: Gia Đình Đoàn Tụ 1Chương 934: Gia Đình Đoàn Tụ 1
Tô lão phu nhân là một người mặt mũi hiên hậu, nước da hồng hào, trên mặt mang theo ý cười, rất dễ ở chung.
Vợ của Tô Uyên là Đào thị, là một người phụ nữ hiền lành, quê cũng ở Quân Châu, sau này cha nàng ấy vào kinh làm quan, cả gia đình chuyển đến kinh thành.
"Có phải Đại Nha không? Mau đến đây cho cữu tổ mẫu coi nào."
Tô lão phu nhân mỉm cười vẫy tay với Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu bước tới và gọi một tiếng cữu tổ mẫu.
Tô lão phu nhân nắm lấy tay Tô Tiểu Tiểu, mời nàng ngồi xuống bên cạnh.
Bàn tay của người già thô ráp và ấm áp.
Tô Tiểu Tiểu rất xa lạ với kiểu thân mật trực tiếp này từ những người trưởng bối của nàng,,, trong lúc nhất thời có chút tay chân luống cuống.
Tô lão phu nhân nhìn nàng, hai mắt đỏ hoe: "Thật sự rất giống Hoa Âm..."
Khi Tô lão phu nhân gả vào nhà họ Tô, Tô Hoa Âm còn chưa rời nội các, quan hệ giữa cô tẩu rất thân thiết, Tô Hoa Âm kính trọng chị dâu hơn cả anh trai của bà ấy.
Khi còn nhỏ, Tô lão phu nhân thường xuyên cãi nhau với Tô Sóc, lần nào Tô Hoa Âm cũng đứng về phía chị dâu.
Sau khi Tô Hoa Âm bị sát hại, Tô lão phu nhân phải mất nhiều năm mới vượt qua được nỗi đau này.
Tô lão phu nhân không khỏi rơi nước mắt.
"Trước mặt một đứa nhỏ bà khóc cái gì?" Lão hầu gia uy nghiêm nói.
Đàn ông vẫn muốn giữ thể diện khi ở bên ngoài, còn việc về nhà có quỳ trên bàn giặt hay không còn là chuyện khó nói.
Tô lão phu nhân nhanh chóng lau nước mắt, gọi con dâu lại: "Đây là bác gái của con, mẫu thân của Mạch Nhi."
Tô Tiểu Tiểu ngoan ngoãn gọi bác gái.
"AI" Đào Thị ngồi xuống một bên khác của Tô Tiểu Tiểu, nắm lấy tay còn lại của nàng, kích động nói: "Trên đường hồi kinh có nghe Mặc Nhi cùng cha nhắc đến ngươi. Đứa nhỏ này, mấy năm nay chịu khổ rồi."
Tô Tiểu Tiểu nhìn hai bàn tay mũm mĩm mất đi tự do, khẽ mỉm cười.
Sự quan tâm của trưởng bối quá nhiều... quá sức chịu đựng...
Lúc Đào Thị qua cửa, Tô Hoa Âm đã sớm gả vào Tần gia, hai người không hợp nhau lắm, nhưng con gái lại là khan hiếm ở Tô gia. Đào Thị nhìn nha đầu mum mim dễ thương, muốn đưa nàng về nhà làm nữ nhi của mình.
Hai vị trưởng bối nắm tay Tô Tiểu Tiểu hỏi thăm cuộc sống ở quê của nàng thế nào, sau khi đến kinh thành một thời gian sẽ quen dần, Tô Tiểu Tiểu được vây quanh bởi sự nhiệt tình của các trưởng bối, đầu nhỏ choáng váng.
May mắn lúc này ba đứa nhỏ mà Tô Mạch dắt đi tiểu một lúc đã đến cứu nàng thoát khỏi biển lửa.
Kể từ khi ba đứa nhỏ đến kinh thành, đây là lân đầu tiên chúng đến thăm nhà họ hàng một cách quang minh chính đại như vậy.
——Mặc dù trước đây đã đến Vệ gia vài lần nhưng luôn là lúc nửa đêm và còn lén lén lút lút.
Ba đứa nhỏ có vẻ có chút cẩn trọng, không có lập tức đi vào mà đứng ở cửa thò ba cái đầu tròn trịa nhỏ nhắn vào.
Đào Thị nhìn ra cửa một cái.
Cái đầu nhỏ lập tức rụt lại.
Đào Thị tưởng mình nhìn lầm, lại tiếp tục nói chuyện với Tô Tiểu Tiểu.
Cái đầu nhỏ lại thò ra.
Đào Thị nhìn lại lân nữa.
Cái đầu nhỏ lại biến mất.
Đào Thị ngẩn người.
Tô Mạch vui vẻ dẫn ba tiểu gia hỏa vào.
Nhìn ba đứa bánh bao nhỏ giống hệt nhau, Đào Thị và Tô lão phu nhân cùng nhau giật mình.
Không chỉ hai người mà những người hầu đang bận rộn trong nhà cũng trợn tròn mắt đứng sững sờ tại chỗ.
Trời oil
Sinh bai
Tô Mạch mỗi tay một người, hộ vệ có một người trong tay.
Ba đứa co chân nhỏ không chạm đất, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, giống như ba chú gấu con vừa bị bắt lại.