Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 622 - Vũ Nhục

Vũ Nhục Vũ Nhục vipTruyenGG.com

Người dịch: Tài

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: vipTruyenGG.com

Trên người Địch Long liền có chân nguyên vận chuyển, khiến cho nắm đấm của y trở nên vô cùng bá đạo, phảng phất như muốn đâm thủng thân thể của Lâm Phong.

- Không tốt.

Khi đám Hàn Man thấy Địch Long đang đánh lén về hướng Lâm Phong đang tu luyện thì sắc mặt của họ liền đại biến. Ánh mắt của họ lập tức biến thành một màu đỏ bừng trong nháy mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Địch Long, một quyền kia thật là hèn hạ. Lông mày của Tuyết Vô Thường cũng nhăn lên một cái, hắn đã hô dừng tay mà vẫn còn có người dám hạ sát thủ, thật là to gan.

- Dừng tay.

Một âm thanh đáng sợ truyền từ trong hư không truyền xuống, uy áp xuyên thấu qua từng tầng không gian. Nhưng Tuyết Vô Thường và Địch Long cách nhau quá xa, nên âm thanh tràn đầy uy áp cường đại kia, vẫn không cách nào có thể áp bức công kích của Địch Long. Sắc mặt của Địch Long đã trở nên vô cùng dữ tợn và lãnh lệ. Nếu như đã động thủ thì phải dứt khoát giết chết Lâm Phong.

Cách đó không xa, Vũ Mặc thấy một màn này, khóe miệng của hắn lộ ra một tia tươi cười. Cái tên Địch Long này đúng là thật to gan, lại dám hạ sát thủ đối với Lâm Phong vào lúc này. Bây giờ đang có rất nhiều người đều đang nhìn chằm chằm vào một quyền kia của Địch Long.

- Oanh!

Một quyền khinh khủng kia rốt cuộc cũng chạm đến người Lâm Phong, khi nó chạm đến liền tạo nên một cơn cuồng phong kịch liệt. Quần áo của Lâm Phong lập tức bị xé rách trong nháy mắt. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn.

- A?

Địch Long nhướng mày. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Một quyền này của y tại sao khi đánh vào trên người Lâm Phong lại có cảm giác như đánh vào sắt thép vậy. Một quyền ẩn chứa sắc vô số ám kình của y tại sao lại không có cách nào trùng kích vào thân thể Lâm Phong chứ. Đám người đang quan sát cũng đều sửng sốt một chút. Tại sao một quyền cuồng mãnh của Địch Long lại không hề làm Lâm Phong bị thương.

Bây giờ, bọn họ chỉ thấy Lâm Phong đang khoanh chân ngồi đột nhiên mở mắt. Đôi mắt vô cùng sắc bén tràn đầy kiếm ý của Lâm Phong bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào Địch Long. Y chỉ cảm giác thấy một cỗ kiếm ý ngập trời đang tàn sát bừa bãi trên người. Lâm Phong làm sao lại có một luồng kiếm ý đáng sợ như vậy.

- Giết.

Lâm Phong gầm lên, kiếm ý cuồn cuộn bắt đầu gào thét. Địch Long chỉ cảm thấy ngàn vạn chuôi kiếm đang đồng thời hướng về phía y mà đến khiến cho sắc mặt của y trở nên vô cùng hoảng sợ. Đang có vô tận chân nguyên từ trên người Lâm Phong phun ra, hóa thành ngàn vạn đạo kiếm khí vô cùng sắc bén.

- XÍU...UU!, XÍU...UU!...

Toàn bộ những tia kiếm khí đáng sợ kia chui vào trong thân thể của Địch Long trong chớp mắt. Khiến cho toàn thân y liền run rẩy một cái, đôi mắt vặn vẹo của y gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Phong. Tại sao hắn lại có thể mạnh đến như vậy?

- Oanh!

Thân thể của Địch Long bị vô tận kiếm khí trực tiếp xé rách thành vô số mảnh.

Tất cả đều khiếp sợ nhìn một màn này. Địch Long đánh lén một yên Huyền Vũ cảnh tầng năm như Lâm Phong, đã không khiến Lâm Phong bị thương mà còn bị hắn giết chết. Đúng là “trộm gà không được, còn mất luôn nắm gạo”.

- Thần miếu, nhất định là do bảo vật ở trong thần miếu.

Rất nhiều người liền rung động. Nhất định là cái tên Lâm Phong này đã chiếm được bảo vật trong thần miếu, nên thực lực của hắn mới trở nên cường đại như vậy.

- Phong ca thật là lợi hại.

Hàn Man thấy một màn như vậy, trên mặt liền hiện lên thần sắc vui mừng, lập tức nhìn về phía Phá Quân. Phá Quân gật đầu, hoàn toàn chính xác. Đúng là Lâm Phong bây giờ so với trước kia đã mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần. Thế nhưng sắc mặt của Vũ Lưu Thủy cách bọn họ không xa lại không thể dễ nhìn như vậy. Khi hắn tận mắt thấy Lâm Phong ở trong Đọa Thiên Ma Vực giết chết Vũ Cầm cùng Vũ Kiếm, thì hận không thể lập tức ra tay giết chết Lâm Phong. Thực lực của Lâm Phong bây giờ lại trở nên mạnh mẽ như vậy, hắn làm sao có thể cao hứng cho được.

- Sáu mươi tám người.

Hiện tại, cũng chỉ còn lại có sáu mươi tám vị thiên tài.

- Tốt rồi, vòng thứ nhất của Tuyết Vực tỷ thí đã chấm dứt. Nội dung của vòng thứ hai chính là quyết chiến tranh đoạt vị trí bài danh, nếu như ngươi là người đứng vị trí thứ nhất thì sẽ đấu với người đứng cuối cùng, người thứ hai sẽ đấu với người đứng thứ hai từ dưới lên, cứ tương tự như vậy... Vòng này rất là quan trọng, nên các ngươi phải cố gắng giành được thứ hạng càng cao càng tốt. Ta sẽ cho các ngươi một ngày để tĩnh dưỡng. Vào giờ này ngày mai, gặp ở Giao Long động.

Sau khi Tuyết Vô Thường nói xong, liền lập tức bay lên trời, trực tiếp ly khai nơi này.

- Oanh!

Từ trên mặt đất, có người cũng đang phóng lên trời, toàn thân hắn đều tràn đầy khí thế vô cùng mãnh liệt và bá đạo. Người này chính là là Thương Thiên Huyết Đế Lăng, chỉ thấy thân thể của hắn trực tiếp xông lên đỉnh của một tòa chủ phong. Sau đó liền ngồi xếp bằng ở trên đó.

Vũ Mặc nhìn về phía Lâm Phong, ánh mắt hắn lộ ra một đạo hàn ý vô cùng rét lạnh.

- Ở cuộc chiến ngày mai, ngươi tốt nhất là không nên gặp được ta. Nếu gặp được ta thì ngươi sẽ,...

Lâm Phong cũng nhìn chằm chằm vào thân ảnh của Vũ Mặc đang rời đi. Vũ Mặc, đích thật là mối uy hiếp của hắn.

- Xem ra ngày hôm nay, ta phải nắm chặt thời gian, hảo hảo lĩnh ngộ kỷ nguyên phật ma và thương thiên nhất kiếm ở trong đầu một phen.

Lúc Lâm Phong định rời đi thì có hai người tiến đến. Sắc mặt của Đường U U vẫn lãnh diễm như cũ, nhưng khi nàng thấy Lâm Phong, trên mặt của nàng liền lộ ra một nụ cười hiếm có:

- Có lấy được không?

- Có!

Lâm Phong nhẹ gật đầu, sau đó liền nhìn về phía Đường U U, hỏi ngược lại:

- Ngươi thì sao?

- Đồng dạng.

Đường U U lộ ra một tia vui vẻ, hai người bọn họ đều kịp bước vào trong thần miếu.

- Xem ra hai người các ngươi đều chiếm được thứ tốt.

Một tiếng cười sang sảng liền truyền đến. Quân Mạc Tích đang tò mò nhìn Lâm Phong cùng Đường U U. Hắn đã phát hiện giữa hai người tựa hồ có thêm vài phần ăn ý. Lâm Phong và Đường U U liền nhìn nhau mỉm cười, Lâm Phong lập tức di chuyển ánh mắt nhìn qua phía Quân Mạc Tích:

- Ngươi có được thu hoạch như thế nào rồi?

- Miễn cưỡng chiếm được tám viên hạt giống tu luyện. Nhưng đáng tiếc là ta không có dùng toàn bộ để mở ra thần thông cuối cùng mà lại dùng chúng để mở ra một vài thần thông khác.

Quân Mạc Tích khẽ lắc đầu, tựa hồ cảm thấy có phần có chút tiếc nuối. Nhưng hắn lựa chọn như vậy cũng là bình thường, đại đa số người đều sẽ có cùng lựa chọn hắn. Những kẻ có ý định tập hợp bảy viên hạt giống để mở ra thần thông cuối cùng như Lâm Phong là rất ít. Khi muốn mở ra bảo vật cuối cùng, hắn cũng đã gặp nguy cơ không nhỏ, nếu như không có Đường U U hỗ trợ e là chuyện bất khả thi.

- Tốt rồi, xem ra là lần Tuyết Vực tỷ thí này, phe Long Sơn đế quốc của chúng ta đã có thành tích không kém rồi.

Quân Mạc Tích liền cao giọng cười to, sau đó hắn cũng lập tức bay lên trời. Trong nháy mắt, liền biến mất không thấy đâu nữa.

- Ngày mai lại gặp.

Đường U U chào Lâm Phong một tiếng. Thân thể của nàng hướng về phía xa xa mà đi. Sau đó Lâm Phong cũng đạp trên mặt đất, lập tức lăng không hướng về phía những thạch trụ.

Từ rất xa, Lâm Phong đã thấy Tiêu Nhã và hai đạo thân ảnh to lớn mang mặt nạ bằng đồng thau ở bên cạnh nàng. Hắn không khỏi sửng sốt một chút, trong mắt của lập tức lộ ra thần sắc vui vẻ.

- Các ngươi vì sao lại tới đây?

Lâm Phong liền hỏi hai người kia một tiếng. Ánh mắt của hai người kia cũng tràn đầy sự vui vẻ, đáp lại:

- Nghe nói ngươi muốn tham gia Tuyết Vực tỷ thí, nên hai chúng ta tới xem một chút.

Hàn Man bước lên trước một bước, thân thể của hắn lập tức va chạm với Lâm Phong một cái. Lâm Phong cũng duỗi nắm đấm ra, đấm vào ngực Hàn Man một cái:

- Ngươi đã là Huyền Vũ cảnh tầng hai rồi, quả là không tệ.

- Hắc hắc.

Hàn Man nhếch miệng mỉm cười:

- Nhưng so với ngươi thì ta vẫn kém quá nhiều.

Lâm Phong khẽ lắc đầu, nhìn vào Vũ Lưu Thủy đang ở gần đó. Khi hắn bước lên cái thạch trụ phong này thì liền cảm thấy trên người Vũ Lưu Thủy lộ ra tia khí tức âm lãnh, khiến cho hắn cực kỳ không thoải mái.

- Phong ca, lão hỗn đản kia vừa rồi muốn động thủ đối với tiểu Nhã và ta.

- Các ngươi có thấy tất cả mọi chuyện hồi nảy không?

Lâm Phong liền hỏi một tiếng, Hàn Man liền gật đầu nói:

- Vừa mới bắt đầu, chúng ta vẫn có thể thấy. Nhưưng sau khi Đọa Thiên Ma Vực chấn động thì không thấy được gì cả.

Lâm Phong nghe được câu trở lời của Hàn Man, thầm nghĩ:

"Chính mình đã quá bất cẩn rồi, khi giết Vũ Cầm cùng Vũ Kiếm ở trong Đọa Thiên Ma Vực lại bị Vũ Lưu Thủy nhìn thấy. Suýt chút nữa là hại Tiêu Nhã rồi.”

- Mày đang nói cái gì đó?

Vũ Lưu Thủy bước chân tới trước, ánh mắt lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào bọn người Hàn Man. Cái đám đáng chết này lại dám mắng hắn là lão hổn đản.

- Lão cẩu, ngươi nhớ kỹ đây. Sẽ có một ngày ta sẽ đích thân giết ngươi.

Vũ Lưu Thủy lập tức muốn giết người. Lâm Phong lại dám gọi hắn là lão cẩu?

- Chờ xem.

Lâm Phong không hề cố kỵ đôi mắt đang có vô tận lửa giận của Vũ Lưu Thủy. Lão cũng chỉ có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng tám mà thôi. Chỉ cần lại lĩnh ngộ được kỷ nguyên phật ma và thương thiên nhất kiếm thêm vài phầm nữa thì giết Vũ Lưu Thủy tuyệt đối không khó. Chờ Tuyết Vực tỷ thí kết thúc, Lâm Phong tuyệt đối nắm chắc có thể đánh chết Vũ Lưu Thủy. Ngày mà hắn về lại Tuyết Nguyệt quốc cũng chính là ngày tận thế của Vũ gia, Vạn Thú môn.

Còn có đám người của Thiên Phong quốc nữa, Lâm Phong vẫn nhớ kỹ mối thù với bọn chúng.

Bình Luận (0)
Comment