Người dịch: Thy
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: vipTruyenGG.com
Ánh mắt Tuyết Vô Thường nhìn về phía mọi người, sáu mươi tư thiên vị đại tài bây giờ đều đang đứng trên chiến đài, đứng một mình hoặc là tụm năm tụm ba lại.
Nhóm nhiều người nhất rõ ràng là nhóm của Lâm Phong, hình thành nên một cái vòng tròn nhỏ hẹp, năm người ở cùng một chỗ uống rượu nói chuyện phiếm, bọn họ mang khí thế hoàn toàn bất đồng, một cảm giác nhẹ nhõm khiến cho người khác phải kính nể.
- Chúc mừng các ngươi có thể vượt qua vòng hai.
Tuyết Vô Thường chậm rãi mở miệng, thanh âm truyền vào trong tai đám người, những đôi mắt đang nhắm lại lập tức mở ra, phong quang loé lên, những tên lười biếng cũng thu liễm lại một chút.
Vòng cuối cùng của trận tỉ thí Tuyết Vực, trận chiến đấu chân chính này đã sắp bắt đầu.
- Hiện tại những người ở đây đều đi lên trên Giao Long Động đi.
Chỉ về phía một bên của Giao Long Động, tuy nó chỉ có một lối ra nhưng sự to lớn của lại có thể chứa được sáu mươi bốn người cùng lúc được, tiếp theo thì cái sân khấu này chính là nơi chiến đấu rồi.
Từng người một loé lên rồi nhảy lên trên hang đá, ngồi xếp bằng tại biên giới.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Quân Mạc Tích nói một tiếng với bọn người Lâm Phong nói một tiếng, Lâm Phong uống vào một bình rượu cuối cùng, ánh mắt hắn xuất hiện một đạo phong quang.
Vòng tỷ thí cuối cùng của Tuyết Vực tỷ thí đã muốn bắt đầu rồi.
Hắn phất tay một cái, rượu trên mặt đất toàn bộ đã biến mất, cả đám nhao nhao đứng dậy bước chân qua, nhảy đến trên hang đá, ánh mắt của bọn họ đều tập trung vào Tuyết Vô Thường.
- Hiện tại lấy ngọc bài ra đặt trong tay mình để cho người khác có thể nhìn thấy.
Tuyết Vô Thường bình thản nói, đám người liền nhao nhao làm theo, lấy ra ngọc bài mà mình đạt được cầm trên tay, theo như vậy thì ai giành được vị trí thứ nhất có thể được nhìn thấy, tuy đây cũng không phải là thứ bậc cuối cùng nhưng theo một mức độ nào đó mà nói thì độ cao thấp của ngọc bài cũng có thể cho thấy người đó có một thực lực cường đại hay không.
- Người đầu tiên là ai?
Rất nhiều người ra sau nên căn bản là không ai biết được những người trước đó lấy được ngọc bài thứ mấy, bọn họ đếu rất ngạc nhiên và vô cùng tò mò đối với người đã lấy được ngọc bài thứ nhất.
- Ân?
Đám người nhướng mày lên, đầu tiên là bọn hắn nhìn về phía bọn Đế Lăng nhưng rất nhanh liền phát hiện không phải là Đế Lăng, cũng không phải Đoạn Vô Đạo hay Quân Mạc Tích, Đế Lăng chỉ đứng thứ ba, Đoạn Vô Đạo thứ tư.
- Người thứ nhất cùng thứ hai ở đâu?
Bọn họ quyết định không nhìn người nữa mà dứt khoát chỉ nhìn từng ngọc bài mà thôi.
- Ngay đó.
Rất nhiều ánh mắt nhìn đến một ngọc bài loé sáng, bên trên nó có khắc một chữ nhất, ánh mắt lại chậm rãi nâng lên, bọn họ muốn nhìn người đang cầm cái ngọc bài đó, nhưng ánh mắt ngay lập tức cứng đờ lại, vẻ mặt thay đổi rất thú vị.
- Lâm Phong?
Nội tâm đám người run lên, Lâm Phong cũng chỉ mới là Huyền Vũ cảnh tầng năm.
Đám người bên ngoài khi nhìn thấy những ánh mắt thú vị của những thiên tài này cũng muốn cười, vừa rồi Lâm Phong là người thứ nhất đi ra bọn họ còn không phải vẻ mặt này hay sao chứ.
- Thật may mắn, vậy mà lại để cho loại phế vật này bắt được ngọc bài thứ nhất.
Có một người khó chịu nói ra lời này, ánh mắt Lâm Phong chậm rãi nhìn tới, người nói chuyện chính là một trong Thất Sứ của Thiên Phong quốc, hắn là đệ tam, trong tay cầm bài danh thứ năm mươi tám, cơ hồ là đếm ngược lên, vì vậy nên khi thấy Lâm Phong chỉ có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm lại lấy được cái thứ nhất thì đương nhiên là cảm thây không thoải mái, vô cùng không thoải mái.
- Thứ sáu đếm ngược lên.
Lâm Phong nhàn nhạt nói một tiếng, sau đó liền không nhìn lại tên kia dù chỉ một lần, sắc mặt của tên kia cứng lại, miệt thị, đây rõ ràng là đang miệt thị hắn một cách trần trụi tắng trợn, nhất là một lời thứ sáu đếm lên kia khi rơi vào tai của hắn thì trở thành một thanh âm rất khó nghe.
Thứ sáu đếm ngược lên là một con số chói tai cỡ nào chứ.
- Phế vật, nếu ngươi có gan thì dùng cái quyền lực thứ nhất của ngươi để chọn ta chiến đấu.
Đệ Tam Sứ lạnh lùng nói một tiếng, thứ sáu đếm ngược lên sao, hắn bây giờ là muốn dùng cái vị trí thứ nhất của tên đó để chứng minh bản thân.
Nhưng căn bản là Lâm Phong cũng không có để ý đến hắn.
Sau khi kinh ngạc vì cái ngọc bài thứ nhất nằm trong tay của Lâm Phong thì đám người lại thấy được ngọc bài thứ hai ở trong tay của nữ tử tên Đường U U xinh đẹp bên cạnh Lâm Phong, điều này lại khiến cho họ phải kinh ngạc lần nữa, bát đại thiên tài vậy mà không có ai nằm trong top 2.
- Tốt rồi, hiện tại vòng chiến đấu thứ ba của Tuyết Vực tỉ thí đã sắp bắt đầu, ta đứng ở đây nhắc nhở các ngươi một lần nữa, chỉ cần được đứng trên võ đài của Tuyết Vực tỷ thí đã là một loại vinh quang, loại vinh quang này cho dù các ngươi cuối cùng không có đạt được thứ bậc tốt nhất nhưng vẫn được Thần Cung ban thưởng, còn người chết thì ngay cả cơ hội được ban thưởng cũng không có đâu.
Tuyết Vô thường chậm rãi nói, đôi mắt đám người đều hiện lên vẻ chờ mong, không sai, khi được đứng ở trên sân khấu tỷ thí Tuyết Vực đã là một sự vinh quang rồi, loại vinh quang này rất đáng giá để được ban thưởng, chỉ cần bọn họ còn sống thì có thể được Thần Cung ban thưởng rồi.
- Hơn nữa, nếu cuối cùng có thể lấy được thứ hạng càng cao thì phần thưởng mà các ngươi lấy được sẽ càng tốt.
Tuyết Vô Thường bổ sung thêm một lời, điều này làm cho đám người đạt được một sự quyết tâm, kiên định.
- Tốt rồi, hiện tại bắt đầu đi, Lâm Phong, ngươi trước tiên bước lên đi.
Tuyết Vô Thường khẽ gật đầu với Lâm Phong, Lâm Phong lập tức bước chân qua, đứng ở vị trí trung tâm của chiến đài.
- Lâm Phong ngươi đã lấy được ngọc bài thứ nhất nên ngươi có thể lựa chọn đối thủ ngoài top 10 ra.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm Lâm Phong, họ có chút chờ mong, thật không biết đến cùng tên Lâm Phong này sẽ chọn ai là đối thủ của hắn.
Lấy tu vi hiện tại của Lâm Phong thì chỉ sợ hắn sẽ lựa chọn người có thứ hạng cuối mà thôi.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn về bốn phía, không có bao nhiêu người sợ hắn, thậm chí còn có người kích động muốn đấu với hắn nữa kìa, một khi đánh bại được người nắm giữ ngọc bài thứ nhất thì mọi chuyện sẽ rất thú vị a.
Ánh mắt Lâm Phong cuối cùng rơi vào trên người của tên Đệ Tam Sứ khi trước nói chuyện ngạo mạn, thấy Lâm Phong nhìn mình mà tên đó chẳng những không có nửa điểm khiếp sợ mà ngược lại còn chủ động đứng dậy, trong ánh mắt mang theo sự vui vẻ cùng lạnh lùng, hắn đã làm tốt công tác chuẩn bị để nghênh chiến.
- Ta đây đứng thứ nhất lại có thể bị người khác xem thường như thế?
Vẻ mặt Lâm Phong sinh ra vài phần phiền muộn, nhìn tên kia, nói:
- Ngươi đã muốn chiến đấu như vậy thì liền xuống đây đi.
Đệ Tam Sứ cười, bước chân tiến lên chiến đài, đi vào vị trí trung tâm đối diện Lâm Phong.
- Phế vật cuối cùng cũng sẽ là phế vật, một khi chính thức chiến đấu thì ngươi sẽ lộ nguyên hình ngay thôi.
Lâm Phong ngẩng đầu lên một cách chậm rãi, nhìn về phía Tuyết Vô Thường đang đứng trên không trung, hỏi:
- Tiền bối, có thể bắt đầu được chưa?
- Không cần nhìn ta, chỉ cần các ngươi đều đã bước lên chiến đài thì đồng nghĩa với việc chiến đấu đã bắt đầu.
Tuyết Vô Thường đáp.
Lâm Phong khẽ gật đầu.
Đệ Tam Sứ bay thẳng tới Lâm Phong, ngay lúc này trên người hắn xuất hiện một màn quang hư ảo, đó là vạn tượng lực, tên Đệ Tam Sứ này đúng là người của Vạn Tượng tông.
Ngàn vạn yêu thú lao nhanh đến, toàn bộ chiến đài bị bao trùm bởi một cỗ lực lượng cuồng dã, chỉ thấy tên Đệ Tam Sứ trợn đôi mắt yêu dị mà bá đạo nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
- Vạn tượng lực có thể chà đạp hết thảy, ngươi giữ vị trí thứ nhất nhưng ngay cả một kích này của ta cũng không tiếp nổi, chỉ là đồ phế vật mà thôi.
Thanh âm cuồng bá phun ra từ miệng Đệ Tam Sứ, hắn đi đến trước mặt Lâm Phong, lực lượng vạn tượng vô biên làm cho quần áo Lâm Phong bị thổi bay, thân thể của Lâm Phong nhìn qua như một cành liễu phảng phất như muốn bay theo gió.
- Đi tìm chết!
- Oanh!
Lực lượng vạn tượng kinh khủng đánh lên trên người Lâm Phong, đám người bên ngoài cơ hồ đã thấy được cảnh tượng Lâm Phong bị phá huỷ bên trong vạn tượng lực này rồi.
Nhưng ngay khi thanh âm vù vù của gió gào thét ngừng lại, Lâm Phong vẫn còn đứng nguyên nơi đó.
Sức gió kinh khủng làm bay mái tóc dài của hắn, lay động quần áo hắn phát ra một âm thanh gào thét vang vọng nhưng Lâm Phong vẫn đứng đó bất động như núi, đôi mắt vẫn yên bình như vậy, nhàn nhạt mà nhìn xuống tên Đệ Tam Sứ.
- Oanh!
Trong đám người có một người trung niên của Vạn Tượng tông trong Thiên Phong quốc chợt đứng bật dậy, nội tâm hắn mãnh liệt run lên, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
- Ân?
Đệ Tam Sứ cũng đã phát hiện ra dị thường, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên Lâm Phong, song quyền của hắn vẫn ở trước ngực Lâm Phong nhưng Lâm Phong vẫn rất bình tĩnh mà đứng đó, ánh mắt rất yên bình, hữu thần.
Một màn này làm cho Đệ Tam Sứ không tự chủ được mà run rẩy, vạn tượng lực cuồng dã chỉ trong nháy mắt đã không còn cái cỗ khí thế đáng sợ kia nữa.
Tâm của Đệ Tam Sứ bây giờ đã lạnh băng!